Chương 895 Nhưng Hạ Lan Hinh lại không nghĩ tới, cô ta vừa mới đi được vải bước, đã bị ngáng một chân, ngã mạnh trên mặt đật, đâu gôi trực tiếp đập xuống làm trầy da, đau đến chảy nước mắt. Diệp Như Hề cong môi, nói: “Ôi trời, đi đường cân thận một chút, phải chú ý nhìn đường chứ.” Hạ Lan Hinh ôm đầu gồi, cúi đầu mới phát hiện thứ ngáng chân mình là cái thùng rác, nhưng rõ ràng thùng rác kia không ở dưới chân cô ta, mà là ở bên cạnh[ Nó bị dịch qua đây từ lúc , nào?! “Là cô dịch?!” *Có vài lời không thể nói bậy, cộ đi đường không mang theo đôi mắt, sao có thê tùy tiện trách người khác?” “Cô điên rồi sao?! Cô có biết tôi là ai không?!” Ý cười trên khóe môi Diệp Như Hề gia tăng, “Sao lại không biết cho được, con gái nuôi của họ Hạ thôi mà, Hạ tiểu thư, chuyện của cô có nhiều người biết lắm.” Mặt Hạ Lan Hinh cứng đờ. Diệp Như Hề bỗng nhiên ngồi xổm xuống, dí sát vào Hạ Lan Hinh, nói: “Cô tốt nhất dừng trêu chọc tới tôi.” Tay cô đặt trên phần đầu gối bị thương của Hạ Lan Hinh, đột nhiên dùng sức ấn mạnh một cái. “AI” Hạ Lan Hinh kêu thảm thiết một tiếng, đau đến thiếu chút nữa muốn ngât đi. Diệp Như Hề đứng lên, ngắng đầu nhìn thoáng qua, xác định một màn này không bị camera quay lại liền đứng dậy rời đi. Hạ Lan Hình ở sau oán độc nhìn bóng lưng cô, âm ngoan nói: “Tao sẽ không bỏ qua cho mày!” Diệp Như Hề nhanh chân rời đi từ cửa sau, ngoài cửa liền có một chiếc xe chờ sẵn, cô trực tiếp kéo cửa xe rồi ngồi lên. Trương Thu thấy cả người cô ướt đâm, kinh ngạc nói: “Đã xảy ra chuyện gì thế?” “Đụng phải một kẻ điên, không có việc gì.” “Quá trình như thế nào?” Diệp Như Hề sửa sang lại một lần những tin tức mà mình thu thập được, sau đó bình tĩnh báo cáo với Trương Thu một lân, cũng nhận được nụ cười vừa lòng của Trương Thu. “Rất tốt, xem ra khả năng thích ứng của cô không tôi, có phải đang nghỉ hoặc vì sao tôi muôn cô làm gì không?” Thẳng thắn mà nói, Diệp Như Hề đúng là có nghi vấn, liễn gật gật đầu. “Trong kinh doanh, rất nhiều thời điểm không phải chỉ dựa vào lợi ích mặt ngoài đê quyết định, 60% hợp tác rất nhiều nhờ vào gió thổi bên gồi, những người phụ nữ tham gia bữa tiệc có lẽ không phải kiểu nhân vật lớn gì, nhưng bọn họ là nhân tố có thể ảnh hưởng tới kết quả chúng ta muốn, nếu cô có thể nói chuyện hòa họp, sẽ là làm ít mà công to.” Diệp Như Hề như hiểu ra điều gì đó, quả thật, nhìn qua thì như đang tùy ý nói chuyện, nhưng cô biết được công ty nhà này sắp hợp tác cùng công ty nhà kia, người ở công ty nào có khả năng hay đưa tin tức giả. “Lần này cô hoàn thành không tôi, tương lai vân phải xem xét, đi thôi, tôi đưa cô trở vê.” Diệp Như Hề ngoạn ngoãn đáp lời, cũng được đưa về chung cư. Tạm biệt chị Thụ, Diệp Như Hệ đi vào thang máy, ân tâng lâu, khi cửa thang máy sắp đóng, một bàn tay to đột nhiên đè lại, cửa lại mở ra lần nữa, lúc này cũng có người đi tới.