Chương 925 Diệp Như Hề tức tới bật cười, nói: “Cô đối xử với người đi đến cứu cô như vậy à” *“Đều là mày sail Là mày huỷ hoại taol Mày không được chết tử tê đâu!” Vẻ mặt Lữ Nhu dữ tợn, thậm chí còn hận không thê nhào qua cắn chết Diệp Như Hề. Nếu không có Tô Tây, cô ta sẽ không rơi vào tình cảnh này!Ngày nào những ảnh chụp và đoạn video kia còn, cô ta không có cách nào tưởng tượng cuộc đời mình sẽ đi vê đâu. Nếu đã như vậy, mọi người cũng đừng mong yên ổn! Không thể buông tha cho bât cứ ail Có đồng nghiệp nhịn không được mà lên tiếng: “Lữ Nhu, là Tô Tây tìm được nơi này, sao cô có thể nói năng như vyaja?” Lữ Nhu căn bản không có ý tứ dừng lại mà càng thêm oán độc nói: “Đều là lỗi của cô ta! Tao cuối cùng đã biết, người mà họ muốn thiết kề hãm hại chính là mày! Bọn họ chọn nhằm đối tượng! Là mày liên luy tao! Đồ tiện nhân!” Những lời này vừa nói ra, sắc mặt gã mập lập tức thay đồi, trong lòng Diệp Như Hề lộp bộp một tiêng. Gã mập ý vị thâm trường nhìn Diệp Như Hề, nói: “Đây là có ý gì?” “Người phụ trách hạng mục lần này căn bản không phải tôi, là cô taf Người các người muôn tìm cũng là cô tal” Lữ Nhu đã không còn muốn giữ sĩ diện, dứt khoát bắt chấp tất cả, dù sao ai cũng đừng mong lliifec sông tốt! Gã mập đứng dậy đi tới trước mặt Lữ Nhu, nói: “Cô nói, cô ta là ai?” Lữ Nhu ngạnh Cổ nói: “Đúng vậy, chính là cô ta, tôi biết các người muôn tìm người phụ trách dự án lần này, các người nghĩ sai rồi, tôi là giả, thật là cô ta! Các người mau mắt cô ta lại đi!” Đôi mắt nhỏ của gã mập lóe lên tia sáng, bọn họ bắt nhầm người nên đã bị tồn thất một số tiền lớn, đến nay còn rất đau lòng. Nếu có thể có cơ hội lấy lại số tiền Tầm mắt gã mập nhìn về phía Diệp Như Hề, nghỉ ngờ nói: “Tôi nhớ rỡõ…… Hẳn là rất xấu. Lữ Nhu lập tức nói: “Cô ta cỗ ý giả xấu! Chính là có ý! Không tin các người có thê hỏi bọn họ! Tô Tây chính là cố ý! Côta hãm hại tôi! Các người mau đi bắt cô ta lại.” Những đồng nghiệp còn lại ấp úng không hé răng. Diệp Như Hề thâm thở dài một hơï, cho dù đã có dự đoán trước, nhưng cũng cảm thấy thất vọng đối với thải độ của những người này. Gã mập he he cười một tiếng, nói: “Thì ra vị tiểu thư này mới là người phụ trách sao? Thất kính thất kính.” Gã mập vừa nói dứt lời đã phất phát tay, lập tức liền có hai gã đản ông cao to đi thẳng về phía Diệp Như Hề. Diệp Như Hề lạnh lùng nói: “Ông xác định ông muôn làm như vậy sao?” Gã mập cười nói: “Tiểu thư, chỉ cần cô ngoan ngoãn một chút, tôi bảo đảm sẽ nhẹ nhàng với cô.” “Hắn cho ông bao nhiêu tiền?” Gã mập ngắn người, tựa hồ còn chưa kịp phản ứng lại *Ý tôi là Đồng Minh Vĩ cho ông bao nhiêu tiên?” Sắc mặt gã biến đổi, tươi cười bên miệng cũng rút lui. “Tiểu thư, cô đang nói ai?” Đám người cũng đều dùng một loại ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Diệp Như Hồ.