Vương Lãng Thần anh! Sống năm này anh chưa từng quan tâm đến định nghĩa cái gọi là tình yêu. Anh sống không phải để cảm nhận tình yêu mà là để giành lấy ngôi vị kẻ đứng đầu. Anh không muốn và cũng chưa từng nghĩ tới tình yêu sẽ làm anh lú lẫn đi. Từ khi còn bé anh đã được dạy dỗ rằng tình yêu không kiếm ra tiền không khiến anh sống thêm được một ngày nào hết. Sống trong gia tộc lớn như Vương gia, anh không cần có cái gọi là tình nghĩa. Suốt năm sống trên đời, ngày qua ngày anh chỉ nghĩ đến công việc, chưa từng một lần thử yêu ai. Cho đến ngày hôm đó gặp cô, cô gái tên Hoàng Ngọc Linh không một chút xinh đẹp một thân một mình hạ gục đám lưu manh trên đường phố đên hôm đó. Cũng chính hôm đó anh muốn tìm hiểu cô, muốn vạch trần con ng thật trong cô. Khi vạch trần bộ mặt thật ấy, anh rất hài lòng, rất vui vì mình đã làm đc điều đó nhưng lúc anh nhìn thấy giọt nước mắt chảy ra từ khoé mi đãm lệ của cô. Anh mới biết, anh muốn bảo vệ cô gái này, muốn nâng niu cô, muốn ôm cô vào lòng mà yêu thương, chăm sóc cô. Đêm đó xảy ra trận hoan ái với cô là thật sự chỉ đơn giản là ngoài ý muốn. Nhưng anh không hiểu tại sao khi thuốc hết tác dụng anh vẫn muốn cô, vẫn muốn cùng cô xảy ra trận hoan ái kịch liệt đó. Thật sự không biết từ khi nào anh lại trở nên như vậy, lại muốn bảo vệ cô. Không biết từ khi nào đã không kìm chế được mà muốn cô hết lần này đến lần khác, không biết từ khi nào lại yêu cô mở cửa trái tim chưa từng rung động, phá bỏ lớp băng giá bên trong. Có lẽ là từ khi gặp ngừoi con gái ấy, ngừoi con gái đã đóng là định mệnh của đời anh. Không hiểu vì sao, lúc đó lại đưa cô đi theo. Lại có thể ích kỉ như vậy, vì muốn ở bên cô, vì sự nhung nhớ ngày đêm dành cho cô mà đưa cô đi cùng, lại có thể tư tin như thế, chắc bảo vệ được cho cô. Quyết định đưa cô đi cùng không phải vì cô giỏi võ, không phải vì cô sẽ xâm nhập vào căn cứ bí mật của Chu gia, cứu anh vì chuyện đó anh đã lường trước, sắp đặt từ lâu. Không phải vì cô cso kĩ năng lái xe tốt và chuyện nghiệp mà chỉ đơn giản là muốn bên cạnh cô, muốn cô hiểu được về thế giới hắc đạo, muốn cô có thể tự tin, vững bước đứng lên trở thành nữ chủ nhân của Vương gia được người người kính nể. Nhưng khi thấy cô sợ hãi lại ngu ngốc đẩy cô ra xa trửo về Mỹ. Cũng chẳng ngờ được lại bị cô ám sát trong thân phận là B của BLACK. Đây là lần đầu anh bỏ tự tôn ra để xin lỗi ng khác, để nhận sai về mình. Mọi thứ anh làm cũng vì cô, vì người con gái này! Hôm nay, Vương Lãng Thần anh! Thề bằng cả tính mạng và danh dự của mình! Bằng tất cả tình yêu dành cho cô, nói với cô:
- Vương Lãng Thần anh! Người đứng đầu Vương gia. Xin dùng cả tính mạng thề rằng. Cho đến khi thân xác này tàn phai, anh thề sẽ yêu em mãi mãi!
Hoàng Ngọc Linh! Đó là cái tên của cô, cái tên cô được bố mẹ nuôi đặt cho. Từ khi mới lọt lòng, cô đã nhận thức được rằng cô là trẻ mồ côi. Từ bé cô đã rất xinh đẹp, rất dễ thương, nhưng lại bị rất nhiều ng ghét bỏ. Quyến nhật kí cô viết bị anh đọc trộm cx chỉ là viết để ngta đọc để ngta nghĩ cô không phải một cô bé không được đi học( anh bt r nhé). Khi cô biết yêu là năm cô tuổi, cô thích Trung một ng bạn cùng cô nhi viện, nhưng sau đó, Trung đã đc ngta nhận nuôi và cô cx vậy. Cứ ngỡ đc nhận nuôi là cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp ai ngờ, năm tuổi bố mẹ nuôi đã rời bỏ cô để cô lại một mình trên thế giớ tàn khốc không tình ng này. Cx lúc đó cô gặp họ L,A,C,K họ cx mồ côi nhưng họ k sống trong cô nhi viện. Cô k bt trc đây họ sống thế nào, chỉ biết là họ sống rất đau khổ. Khi đó, vì mưu sinh vì miếng cơm manh áo mà cô quyết định gia nhập vào nhóm sát thử trửo thành B. Cũng từ đó, cô giết ng, ăn cắp như cơm bữa chỉ để kiếm tiền vì cô biết có tìeen mới có thể tồn tại. Cô trở thành sát thủ đứng đầu thế giới, BLACK trở thành bằng nhóm sát thủ đứng đầu. Nhưng, moj thứ tưởng chừng tốt đẹp cho đến khi cô gặp lại Trung, ng cô từng yêu sau đậm. Cậu đang là thiếu gia. Cô quyết định tiếp cận cậu, yêu cậu lần nữa nhưng. Năm tuổi cô tỏ tình với cậu thì đó chính là ác mộng của cô, cậu từ chối một câchs thẳng thừng, nói rằng ghê tởm con ng cô khiến cô như chết lặng. Cùng lúc đó, BLACK nhận được nhiệm vụ giết cả gia đình cậu từ Vương gia. Cô tự tay giết Trung, và cx sau hôm đó, cái tên B trên thế giới sát thủ biến mất hoàn toàn. Cô k xuất hiện nữa. Mn vẫn tôn thờ cô là sát thủ đệ nhấ nhưng k ai tâhys cô, k ai gặp cô cả. Cô bắt đầu nguỵ trng thành kẻ xấu xí, nếu mn đã k thích khuôn mặt xinh đẹp này thì hãy để nó trửo nên xấu xí đi! Sau đó khi tuổi cô gặp anh, cứ ngỡ cuộc đời vốn bình thường vẫn sẽ bình thường nhưng không, anh quan tâm cô yêu thương cô khiến cô động tâm. Hôm đó xảy ra trận hoan ái kia khiến cô phát hiện và chấp nhận làm người phụ nữ bên cạnh anh. Không hiểu s cô lại quyết tâm cố gắng để xứng đáng làm nữ chủ nhân Vương gia. Cứu anh trong bữa tiệc Chu gia đó, cô rất sợ tại vì lâu chưa hành nghề hơn nữa, chỉ cần sai lệnh một chút lập túc chết. Nhưng càng không ngờ, vì bảo vệ cô mà anh quyết định đưa cô rời khỏi đây. Cô rất tức giận, trở lại gặp anh với danh phận là B, sát thủ hàng đầu. Vậy nhưng khi nghe anh nói lời xin lỗi lại mềm yếu mà khóc trong lòng anh. Cô thật sự yêu anh, yêu nah rất nhiều! Hoàng Ngọc Linh cô hôm nay, lấy cả cuộc đời của mình để đánh đổi, chấp nhận bên cạnh anh mãi mãi. Lấy tính mạng để cất lên lời thề:
- Hoàng Ngọc Linh em! Xin thề sẽ bên anh, yêu anh cho đến khi anh lia xa cõi đời này! Cho đến khi em trút hơi thở cuối cùng vẫn sẽ mãi yêu anh! Mãi yêu một mình ng đàn ông mang tên Vương Lãng Thần!
Trước đay cô và anh đều không tin vào định mệnh nhưng bay giừo đã có thể tin được rồi!
————————————-
Màn đêm buông xuống chốn phồn vinh tĩnh lặng này, ánh trắng chiếu rọi khung cảnh huyền ảo nơi đây. Tiếng rên rỉ kiều mĩ vang lên trong đêm tối, hơi thở dốc gấp gáp nạng nề bùng lên xung quanh đây. Trận hoan ái kịch liệt diễn ra đầy nóng bỏng.
—————————————
Tại nơi đây, dưới ánh trăng sáng đêm ấy, anh và cô đã trao cho nhau tất cả mợi thứ. Hai người đã lập lời thế, có trời chứng giám!
“ Vương Lãng Thần anh! Người đứng đầu Vương gia. Xin dùng cả tính mạng thề rằng. Cho đến khi thân xác này tàn phai, anh thề sẽ yêu em mãi mãi!”
“Hoàng Ngọc Linh em! Xin thề sẽ bên anh, yêu anh cho đến khi anh lia xa cõi đời này! Cho đến khi em trút hơi thở cuối cùng vẫn sẽ mãi yêu anh! Mãi yêu một mình ng đàn ông mang tên Vương Lãng Thần! ”