Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

chương 177: 177: buổi tiệc thường niên 7

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cảnh tượng một trận hỗn loạn không thể chịu nổi!

Thẩm Ngân Tinh dùng lực cắn chặt răng, ngón tay nắm chặt đâm vào lòng bàn tay.

Sắc mặt của Thẩm Ngân Tinh trắng bệt dị thường.

Nhưng từ góc mắt, cô nhìn thấy một bóng dáng mảnh mai đang bị đẩy ra khỏi đám đông, từng bước hướng tới nơi đây.

Thẩm Ngân Tinh tức đến nỗi góc miệng cứ dật liên hồi!

Cô bỗng ngẩng đầu, hướng nhìn về Khương Huệ Vân, giận quá hóa cười.

“Khương Huệ Vân, hôm nay cuối cùng bà cũng cho cháu mở rộng được tầm mắt rồi đấy! Cũng cùng là cháu nội của bà nhưng sự phân biệt đối xử của bà thật khiến cho cháu khâm phục mà! Tuy nhiên, cháu không hiểu được tại sao có thể bỏ đi cái thể diện của chính bản thân của bà, thậm chí là của cả nhà họ Thẩm để dung túng Thẩm Tư Duệ.

Nhưng bà nên nhớ kỹ rằng, sẽ có một ngày, cháu sẽ khiến bà phải hối hận! Cháu sẽ khiến cho bà hôi hận đến mức không thể nào nhắm mắt xuôi tay sau khi chết!”

Vốn dĩ, Thẩm Ngân Tinh không phải là người không biết tôn trọng người lớn.

Nhưng mà, đối mặt với Khương Huệ Vân, bây giờ cô đang trù ẻo bà cụ chết không nhắm mắt xuôi tay chỉ là câu nói trong đầu, nhằm chỉ xả giận tức thời mà thôi!

“Nhường đường một chút..."

“Xin lỗi, nhường đường một chút!”

Một âm thanh khẩn thiết, nhu nhược được phát ra càng lúc càng gần, Thẩm Ngân Tinh ngước đầu lên, nhìn chăm chú vào sắc mặt của Khương Huệ Vân sầm xuống đến cực điểm.

Đột nhiên cô cười phá lên!

“Tôi cũng sớm biết rõ mặt mũi của các người vô cùng liêm sỉ.

Chỉ có điều, trình độ liêm sỉ này các người từng lần từng lần gia tăng thêm sự lợi hại.

Nhà họ Thẩm của các người rốt cuộc cho tôi cái gì chưa, mà bảo tôi phải cam tâm tình nguyện vì các người mà phá hủy bản thân tôi chứ? Ai cho bà sự tự tin đó vậy hả?”

Nghe thấy Thẩm Ngân Tinh nói như thế, con ngươi của Khương Huệ Vân đột ngột nhíu lại, bà cụ đột nhiên ngẩng đầu, híp con mắt lại một cách nguy hiểm để nhìn chằm chằm vào cô!

“Hôm nay, cô không phải đơn thuần đến chỉ để vì hủy hôn ước sao?”

Thẩm Ngân Tinh lên tiếng cười giễu cợt: “Bà tưởng tôi là Quan thế âm đầu thai sao?”

Khương Huệ Vân cảnh cáo nhìn cô: “Cô muốn làm gì?” Đầu mày nhíu chặt lại!

Từ lúc bắt đầu, bà cụ đã nhìn ra được đâu đó của Thẩm Ngân Tinh không đúng cho lắm.

Nhưng mà, cuối cùng cô cũng tuyên bố hủy hôn ước, bà ấy mới đưa ra lời cảnh cáo nhẹ nhàng như vậy!

Đến hiện tại...!Nhìn thấy trên khuôn mặt của Thẩm Ngân Tinh có nét cười lạnh đến tận xương tủy kia, Khương Huệ Vân ít nhiều có chút hoang mang trở lại!

“Cô rốt cuộc, cô muốn làm điều gì vậy hả?”

“Đừng vội...!Tôi đều có thể nhịn đến lúc này rồi! Chỉ có vài phút mà bà đợi không được hay sao?”

“Thẩm Ngân Tinh!!”

Âm thanh gọi cô đầy tính phẫn nộ của Thẩm Tư Duệ đột nhiên vang lên!

Thẩm Ngân Tinh không nhịn nổi mà lên tiếng cười lạnh, hàm ý sâu xa nhìn về Khương Huệ Vân.

Thần sắc của Khương Huệ Vân ngấm ngầm chịu đựng như khó hiểu, đầu lông mày bà cụ nhíu chặt đầy vẻ bất an và phẩn nộ!

Nhưng mà, Thẩm Ngân Tinh đã quay người lại, lại nhìn thấy Thẩm Tư Duệ bước chân loạn choạng gấp gáp, xông thẳng đến bên cạnh cô.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại là sự phẫn nộ lẫn bi thương!

“Chị sao có thế làm như thế chứ? chị và Anh Vũ có tình cảm bao nhiêu năm như thế, thế mà chị...Thế mà, chị lại ở phía sau anh ấy mà đi cặp kè cùng với người đàn ông khác!”

Ha ha...!

Nhìn thấy vài câu vừa khóc vừa tỏ ra đáng thương của Thẩm Tư Duệ, Thẩm Ngân Tinh không thể không bái phục trước tài diễn xuất đó, xuất sắc!

“Tình cảm các người có nhiều năm như vậy, chị biết là Anh Vũ yêu chị nhiều đến mức nào không? Anh ấy để ý đến chị biết chừng nào… Chị sao lại có thể… Sao lại có thể..."

“Anh Vũ có chỗ nào không tốt cơ chứ? Thế mà chị lại phản bội anh ấy như vậy..."

Từng âm thanh phát ra của Thẩm Tư Duệ như xé tâm gan vậy, khiến cho tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều cảm giác nhao nhao đến dị thường.

Cái dáng vẻ này càng thêm phần hiển nhiên!

Kẻ ngốc đều có thể nhìn thấy được Thẩm Tư Duệ thích Tô Vũ!

Thẩm Ngân Tinh chỉ là cười, chưa quan tâm đến cô ta.

Chỉ là, tầm mắt lạnh nhạt của cô chuyển về phía của các phóng viên đang có phần trông ngóng, hóng hớt kia.

Đám phóng viên nhìn thấy Thẩm Ngân Tinh cuối cùng khẳng định đối diện với họ, vội vàng gấp gáp!

“Cô Thẩm, xin cô hãy trả lời câu hỏi của chúng tôi!”

Nhưng Thẩm Ngân Tinh chỉ nói: “Nếu như, tôi nhớ không nhầm, cậu chủ Đinh của đầu tư Hằng Đỉnh nửa năm trước đã về nước rồi..."

Có phóng viên biết rõ về chuyện này: “Đúng vậy, lúc đó cậu chủ Đinh quay về, chính tôi là người tới phỏng vấn anh ấy cơ mà!”

Thẩm Ngân Tinh cười gật đầu, chưa nói thêm lời nào!

Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, không biết cô có ý gì!

Lại liền đưa tầm nhìn về phía trên cơ thể của cô!

Chỉ nhìn thấy, trên mặt của Thẩm Ngân Tinh tuyệt đối có sự khiêu khích, dần cúi đầu xuống!

Sau đó nhìn thấy cô chăm chăm nhìn vào chiếc bảng điểu khiển màn hình cảm ứng LCD, nhấc cánh tay lên...!

Nhưng mà vẫn chưa đợi cô ấn xuống, màn hình tinh thể lỏng của cả người phía sau sáng lên vài lần!

Cả hội trường gấp gáp phát ra tiếng kinh ngạc!

Thẩm Ngân Tinh nghi hoặc, thu tay về và quay đầu sang nhìn!

Trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự kinh ngạc!

Người này là ai?

Đang giúp cô sao?....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio