” Không chịu đâu , là anh nghĩ bậy bạ không phải em” Cô đánh vàongựcanh bụp bụp, nhưng đối với anh thì như đang gãi ngứa
“Á hự , em không còn biết sợ anh sao ?”
” Không đấy” cô nhướng mày nói
“Được”
Hoắc Kiến Vũ váccôlên vaiđivào nhà tắm.
” Hoắc Kiến Vũ thả em xuống, anh vác emvàonhàtắm làm gì ? em đãtắmrồi” Cô đánh vào lưng anh
Hoắc Kiến Vũ thảcôxuốngép vào tường mở vòi sen xuống, nhắmlấy cánhmôicô mútlấy,
“Um …um ..um”
“Sao ?”
“Ngột ” Cô vuốt mặt.
Hoắc Kiến Vũ nhẹ nhàng ômlấyeo côtraonụ hôn ngọt ngào, Triệu Tuệ An cũng phối hợp choàngtaylên cổanh , mở miệng ra choanh đưalưỡivào bên trong, cả haidâydưa với nhau dưới vòi sen trongnhà ắm.
Hoắc Kiến Vũ bờmôngcôlên đến thắt lưng, chân côcũngquặc lấy eo anh. Anh để cô dựa vào tường nhưng hai cánhmôivẫnkhông rời nhau.
Cả hai rờimôinhau , nước từ vòi sen rơi xuống xối xả.
“Anh yêu em, Tuệ An”
“Em cũng yêu anh , Kiến Vũ ” Một lầnnữamôi lạichạmmôi
Hoắc Kiến Vũ đưa tayxéchiếcáothun form rộng mútlấyđầuticủa cô tay kia thì bópnắnmạnhbạo.
“Ưm…ưm…ưmđau” Cô lấy tay vuốt mặt
“Tắt nước… ưm…em ngột”
Hoắc Kiến Vũ không tắt nước mà bế cô lại đặtlênbồn rửa mặt đặt cô lên đó , nắm lấy tay côđặtngaykhuy áo
” Cởichoanh ” Hoắc Kiến Vũ thở dốc nói
Triệu Tuệ An cởiáochoanh còn anh thìbópnắnlấyngực cô , chiếc áo sơ mi rớt xuống cũng là lúc chiếcquầnthu đùi và quầnlótcủacô đoàn tụ với áo sơmi của anh .
“Anh lần nào cũngcởiem trước ” Cô đánh lên ngực anh
“Lần sao anh sẽcởi trước “anh nhéo mũi
Hoắc Kiến Vũ cởiquầnmình ra , Triệu Tuệ An nhìn chằm chằm vàocậunhỏ đangdựngđứng của anh . Hôm nay ngồi như thế này cô mới quan sát kĩ
“Sao thế ?”Anh cười hỏi
“Ta như vậy nên lần nào vào cũng đau” cô ôm lấy cổ anh chu môi nói.
” Nhưng rấtsướngphải không ?” hôn chụt vào môi cô
“Aaa anh không biết xấu hổ ” Cô dụitoànthân vàongười anh
” Anhlàmmộtlần thôi nhé , mai em phải đi học ” Cô nũng nĩu nói
” Nghĩ đi , ở nhà anh nuôi”
Hoắc Kiến Vũ nói mà đưacậunhỏvào bên trong, cậunhỏ(của anh nãy giờ đã căngcứngkhóchịu vậy mà cô cứ nói chuyện
“Aaaaa , đưa vào sao không nói ” Cô la lên
Anh vịnh eo cô dichuyểnra vào , Triệu Tuệ An ngã người về sau thở dốc , bộngựccủacô cứ đung đưa trước mặt anh , anhngậmmột ngựccắnkhẽvào
“Ưm….ưm…ưm…ưm…á….ưm”
“Ưm…ưm…ưm…ưm…..ân …ưm”
“Um ….um ..um …um”
“Ưm…..ưm…ưm…ưm”
“Ông xã …ưm…chậm…em chịu không …ưm nỗi ….”
“U’m ….ưm ….ưm ”
Hoắc Kiến Vũ mặc kệ lời cô nói cứ ra vàomạnh bạo , đếnnước rútbắnlênđùi cô . Triệu Tuệ An ngã người về sau thở dốc còn anh thì dụi vàongựccôthỏa mãn tay thì bóp lấycặpmôngcủa cô.
” Nghĩ …mệt …mệt quá”
“Bà xã một lầnnữathôi”
“Không, …mai em còn phải đi học”
Hoắc Kiến Vũ không nói kéo cô thẳng dậy hôn lấymôicô ,taynhàonặncặpngực
“Ưm…ưm…buông …buông ra ” Cô đánh lên người anh
“Một lần nữa sẽ cho em nghĩ”
” Thật …không ?”
“Thật “