Chương 665 Nếu như anh biết trước vì đứa trẻ bởi vì sự mềm lòng của anh mà mất đ, thì thà rắng anh sẽ bóp chết Lâm Niệm Sơ ngay từ khi mới sinh ra. Cho dù, cho dù thân phận của Lâm Niệm Sơ là.. Đôi mắt Hoàng Ánh đỏ bừng: “Lâm Minh! Con cố ý làm như vậy là để mẹ đau lòng đúng không, để mẹ hối hận đúng không!” Anh dừng lại việc trút giận, lúc này bàn tay anh đã máu thịt lần lộn. Lâm Minh bình tĩnh lại, anh không nhìn Hoàng Ánh, cũng không nhìn đứa trẻ đang run rẩy kia: “Vài giờ đồng hồ nữa là trời sáng rồi, mẹ, bây giờ mẹ dẫn đứa trẻ đi đi, chờ đến giờ máy bay cất cánh thì trực tiếp rời đi đi” Hoàng Ánh đau lòng nhìn bàn tay của con trai, lại nhìn bộ dạng khóc không ra hơi của cháu trai, vẫn tiếp tục hỏi: “Vừa nấy con muốn nói Niệm Sơ không phải là gì?” “Mẹ không cần biết đâu, mau dẫn đứa trẻ rời đi “ Nhất định phải vội vã rời đi như vậy sao? Hiện tại con của con và Nhược Vũ đã mất, bên cạnh con cũng chỉ có một đứa con trai là Niệm Sơ, chẳng lẽ con nhất định phải đưa đứa bé ra nước ngoài sao?” Hoàng Ánh vẫn rất tuân thủ theo quy tắc truyền thống, bà cảm thấy trong nhà nhất định phải có con trai Lần sinh đẻ này của Nhược Vũ giống như là đi dạo cửa chết một lần, sau này Lâm Minh chắc chắn sẽ không để cho cô mạo hiểm sinh con một lần nữa, đồng thời, Lâm Minh đã nói điều này rồi. Tính cách của con trai mình như thế nào bà hiểu rõ nhất, từ trước tới nay mỗi lời nói của Lâm Minh đều không phải nói đùa, mỗi một câu nói đều là nghiêm túc suy nghĩ rồi mới nói ra. Nếu quả thật như vậy, trừ Lâm Niệm Sơ ra thì nhà họ Lâm sẽ không còn cháu trai nào khác nữa. Nếu đứa cháu trai duy nhất lại bị đưa đi thì trong lòng Hoàng Ánh rất không đồng ý. Đôi mắt Lâm Minh lại đỏ lên, lại chỉ có có thể đè nén lòng mình nói: “Mẹ, mẹ mau đưa đứa trẻ đi đi, nếu không con không thể đảm bảo mình sẽ làm gì đâu.” Nếu Lê Nhược Vũ bởi vì chuyện của Lâm Niệm Sơ mà xảy ra vấn đề gì, cho dù là khóc, thì Lâm Minh cũng sẽ không nhịn được muốn bóp chết Lâm Niệm Sơ mất Hoàng Ánh bị sự thù hận trong mắt của con trai mình dọa sợ, chỉ có thể cắn răng đồng ý, Mang theo Lâm Niệm Sơ rời đi, nhưng lại bị Lâm Minh gọi lại. “Mẹ, còn có một việc, mong có sự giúp đỡ của mẹ” “Là việc gì?” Lâm Minh khẽ lau trán, nặng nề mở miệng nói về kế hoạch của mình Hoàng Ánh nghe xong chỉ ngạc nhiên lắc đầu nói: “Con điên rồi” “Từ lúc đứa trẻ mất đi, con đã sớm bị điên rồi, bây giờ con còn giữ vững lý trí như vậy, chính là để đảm bảo mẹ và Nhược Vũ đều tốt” Lâm Minh nặng nề nói: “Nếu như chuyện lần này, mẹ còn để xảy ra bất kỳ sai lầm nào, con sẽ hận mẹ cả đời” Chữ hận thù khiến trái tim Hoàng Ánh đau nhói Con trai mà bà tận tay nuôi lớn, vậy mà lại nói hận bà. “Nếu con thực sự muốn tốt cho mẹ thì cũng sẽ không làm ra việc tuyệt tình như vậy” Biết rắng mình đã hạ quyết tâm, hai mắt Hoàng Ánh đỏ. hồng, vội vàng mang theo Lâm Niệm Sơ rời đi Lâm Minh nảm chặt tay thành nảm đấm, máu trên mu bàn tay vẫn không ngừng chảy xuống. Nếu như không phải vì bà, anh với Nhược Vũ sẽ không đi đến tình cảnh hiện tại Bà ấy có biết không, hiện tại Nhược Vũ phải chịu những đau khổ này, đều là thay bà chịu đau khổ. Mà tất cả những chuyện này đều là bởi vì sự ích kỉ và mềm lòng của anh.