Chương 805 “Ừ” Lâm Minh cười đáp lời Hà Duy Hùng, cậu †a tưởng Lâm Minh nghĩ thông rồi, dù sao từ sau khi Lê Nhược Vũ và Lâm Minh ở bên nhau, thì anh cũng không chơi bời với họ nữa. Rất giống người đàn ông tốt của gia đình, cả ngày giữ Lê Nhược Vũ, ngay cả khi Lê Nhược Vũ đi 3 năm nay thì cũng có 2 con đường là về nhà với con hoặc đến công ty, biệt hiệu mà bạn bè tặng anh là “tu khổ hạnh”. Ai biết Lâm Minh lấy diện thoại từ bao quần ra, lướt lướt, rồi nhếch mày nhìn Hà Duy Hùng. Lập tức Hà Duy Hùng có dự cảm không lành Lâm Minh từ tốn nói với Hà Duy Hùng: “Cậu đi cua gái đi, tôi đi tìm Minh Nguyệt thay cậu, tiện thể đem những lời này cho cô ấy nghe, xem cô ấy: có chịu về với cậu không?” Cái gì! Quả nhiên anh ta bị Lâm Minh tính toán tỉnh bơ như không! Hà Duy Hùng nghĩ mà tức. Lâm Minh thấy bộ dạng tức tối của Hà Duy Hùng, tâm trạng vui liền tốt hơn, lấy hộp dây chuyền trong túi áo ra, lần này đến Mỹ, cho dù thế nào anh cũng phải dẫn Lê Nhược Vũ về cùng. “Minh Nguyệt ở đâu?” Hà Duy Hùng nghĩ vậy , nhưng vẫn quyết định tìm được Minh Nguyệt rồi tính sau, người đàn ông Lâm Minh đã thay đổi quá nhiều rồi, đặc biệt là gặp chuyện của Lê Nhược Vũ thì sẽ biến thành một con gà trống nổi nóng, không có lời lẽ nào để nói nữa, anh ta không cần đối tốt với anh ta. Chuyện gấp rút bây giờ là nhanh chóng tìm được Lê Minh Nguyệt đưa cô ấy về nước, tốt nhất là có thể tránh xa Lâm Minh càng xa càng tốt. “Nhược Vũ ở đầu chứ?” Lâm Minh vừa cười vừa nhìn anh ta, tên lừa đảo? Anh không biết Lê Nhược Vũ ở đâu trên đất Mỹ này, sao có thể bỏ qua trợ thủ tốt như Hà Duy Hùng chứ? Hà Duy Hùng tỏ vẻ khổ sở: “ Lâm đại thiếu gia của tôi, chủ tịch Lâm à, tôi thạt sự hông biết Nhược Vũ ở đâu! Tôi lại không ra nước ngoài cùng cô ấy Lời nói vừa rồi của anh ta là thật, anh ta thật sự không biết Lê Nhược Vũđi đâu. “Cậu nghĩ thế à.” Lâm Minh nhìn theo anh ta, cũng không lo lẳng, Lê Nhược Vũ ở Mỹ 3 năm, chắc chắn có Trần Hi Tuấn ở bên cạnh giúp đỡ, vấn đề an toàn hay là thói quen cũng không làm anh lo lắng, Tuy nói có chút không thoải mái, nhưng 3 năm cũng đã qua rồi, thì mấy ngày này có là gì, còn Hà Duy Hùng, anh ta đang nghĩ cách xử lí Lâm Minh thế nào, lại dám để Nhược Vũ đi. “Đi thôi” Lâm Minh đi được mấy bước, thấy Hà Duy Hùng vẫn đứng yên không đi: “Cậu không đi thì tôi đi đấy, ngồi máy bay mệt quá rồi, tìm nơi nào đó ngủ một giấc đã” “Này! Lâm Minh, tôi nói cho cậu biết Nhược Vũ ở đâu thì cậu sẽ thế nào?” Hà Duy Hùng bức bối không yên chạy lên trước. “Chẳng phải tôi đã nói cho cậu biết Minh Nguyệt ở đâu rồi sao?” Lâm Minh nhú mày, chút suy nghĩ này của Hà Duy Hùng không có tác dụng với anh. Chẳng lẽ Hà Duy Hùng với Lê Minh Nguyệt bên nhau lâu vậy rồi, IQ cũng giảm đi? Căn phòng 5 sao của tổng thống có khác, ăn uống gì cũng đều chu toàn, Lê Minh Nguyệt cá ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, cũng lười ra khỏi cửa, nhưng cô không quen ai ở đây cả, đến việc đi chơi cũng phải nghĩ cách, cô trước đây chưa từng ở căn phòng to đến vậy. Hơn nữa tiền cô tiêu là của Lâm Minh, nên có chút áy náy, nhưng nghĩ đến Lâm Minh cố tình bảo cô ra nước ngoài, thì tiêu tiền của anh ta cũng không quá đáng mà? Nhưng đợi them nữa thì sẽ mốc meo lên, Lê Minh Nguyệt nghĩ hay là thay đồ ra ngoài chơi Lâm Minh cũng không biết là vô tình hay cố ý, dẫn Hà Duy Hùng đến khách sạn mà Minh Nguyệt đang ở. “Hai phòng!” Hà Duy Hùng nhanh miệng nói. Cô gái ở quầy lễ tân thấy lạ, bèn hỏi: “Xin lỗi anh, hai người các anh rốt cuộc muốn mấy phòng 4” “Một phòng” Lâm Minh nhắc lại lần nữa.