Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

chương 933

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 933 Người đàn ông cầm một ly rượu vang đỏ lên uống một ngụm, ông ta nhấm nhấp hai lần sau đó đứng ở đầu du thuyền nhìn về phía xa nhưng trong ánh mắt của ông ta đang nhớ về một chuyện xưa. Khuôn mặt của cô gái đến từ Việt Nam vừa nấy làm cho ông ta có cảm giác rất quen, nhưng ông ta chưa gặp cô gái đó lần nào, ngược lại khuôn mặt này làm ông ta nhớ đến một người bạn cũ cũng đến từ Việt Nam. Lê Nhược Vũ thức dậy rất sớm, bởi vì cô lo lắng cho Hạ Ly nên sau khi tỉnh dậy cô không ngủ tiếp được nữa, nhưng mà James không gọi ddienj thoại cho cô mà cố cũng không có việc gì làm nên cô dứt khoát rời giường xuống làm bữa sáng cho Lâm Minh và hai đứa bé. Ai ngờ lúc cô đặt chân chuẩn bị xuống giường thì bị bàn tay của Lâm Minh ôm trở lại, mắt Lâm Minh vẫn còn chưa mở hết, anh híp mắt nhìn cô nói: “Em dậy sớm vậy?” Lê Nhược Vũ gật đâu một cái rồi nói với anh: “Vâng, hôm nay em ngủ không sâu gi “Bởi vì chuyện của Hạ Ly?” Lê Nhược Vũ gật đầu một cái vừa thừa nhận chuyện này, vì Lâm Minh rất hiếu con người cô mà cô cũng không có chuyện gì phải giấu anh cả “Em đừng lo lắng, em ngủ một lúc nữa đi, tí nữa sau khi em tỉnh dậy anh sẽ dẫn em đi gặp. James” Bàn tay của Lâm Minh vẫn không thả cô ra, nhưng Lê Nhược Vũ lắc đầu một cái nói “Không phải anh nói em đi một mình à?” “Anh đã đồng ý chưa?” Lâm Minh nhíu mày nói: “Làm sao anh không nhớ chuyện này nhỉ.” “Anh đừng làm rối mọi chuyện” Lê Nhược Vũ giả vờ tức giận nhưng trên mặt cô lại không có ý tức giận nào cả. “Hạ Ly cũng là con gái cưng của anh, tại sao anh lại không được đi cùng?” Lê Nhược Vũ cũng biết chuyện này cô hơi quá đáng, nhưng vốn dĩ trong lòng cô vẫn luôn áy náy với Trần Hi Tuấn, mà Lâm Minh không phải là người giỏi nhẫn nhịn, cô sợ khi đến đó anh không nhịn được sẽ xảy ra chuyện, cô không muốn có lỗi với Trần Hi Tuấn nữa. “Chuyện lần này là em không đúng, nhưng anh có thể thông cảm cho em một lần không? Chỉ một lần này thôi, sau khi em giải quyết rõ ràng chuyện này rồi dẫn Hạ Ly về nhà thì em sẽ không bao giờ chạy lung tung nữa” Lâm Minh mím môi, trên mặt anh có vẻ không vui mấy. Tuy không muốn nhưng cô vẫn phải làm vậy thôi, lần trước cô chỉ gặp mặt Hạ Đông Quân cũng có Lâm Minh ở đấy mọi chuyện đã loạn hết nên, hơn nữa bây giờ cô còn đi gặp Trần Hi Tuấn nếu anh đi cùng thì mọi chuyện hỏng hết. Kể cả bọn họ đã xảy ra những chuyện gì thì có một sự thật là Trần Hi Tuấn đã ở bên cạnh cô suốt ba năm khi ở nước Mỹ, nếu như không có Trần Hi Tuấn thì đã không có cô của bây giờ. “Lúc nào cũng phải trả lời cuộc gọi của anh, anh không bản thân không biết em ở đâu” Lâm Minh không vui, anh xoay người giận dỗi với Lê Nhược Vũ, nghe giọng điệu nói chuyện của anh thì anh miễn cưỡng đồng ý cho cô đi một mình Lê Nhược Vũ không tức giận, nếu như là ba năm trước thì không bao giờ Lâm Minh đồng ý chuyện này, dù có bàn luận thế nào thì anh cũng không đồng ý, nhưng bây giờ Lâm Minh có thể miễn cưỡng đồng ý chuyện này là tốt rồi, cô cũng biết thế này là đủ không đòi hỏi thêm nữa: “Anh ngủ thêm một lúc nữa đi, bây giờ em đi làm bữa sáng.” Lê Nhược Vũ đứng dậy, cười một cái rồi dịu dàng nói chuyện. Khi Lâm Minh chưa nên tiếng trả lời thì Lê Nhược Vũ đã mặc quần áo vào rồi đi thắng ra khỏi phòng ngủ, lúc này Lâm Minh nhanh chóng lật người cầm điện thoại nên gọi điện phái người đi theo Lâm Nhược Vũ. Giấy tờ lần trước ở bệnh viện là người của James làm, lần này lại rất trùng hợp có việc liên quan đến Hạ Ly, anh không tin hôm nay James chỉ mời Lê Nhược Vũ ăn một bữa mà không có mục đích nào khác…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio