“Không, em muốn quay!” Giọng của Hàn Uyển Nhi trở nên lớn hơn “Anh, em nhất định sẽ không trở thành Liễu Nhu thứ hai!”
Sau khi Hàn Uyển Nhi suy nghĩ xong, cô quyết định về sau sẽ không tùy ý ấn thích lung tung nữa, cũng sẽ không ngẫu nhiên hay cố tình dính líu đến Bạch Sơ Hiểu nữa, cô nhất định sẽ nói cho người đại diện của mình biết. Trong tương lai, hẳn là sẽ có rất nhiều người không dám dính líu tới Bạch Sơ Hiểu, như vậy thì đối phương sẽ không có nhiều cơ hội để xuất hiện trên màn ảnh, vâỵ thì danh tiếng cũng không thể tăng nhanh được.
Người hâm mộ ở nước B cũng không mấy quan tâm đến chuyện Bạch Sơ Hiểu là con gái nhà ai, họ vẫn tiếp tục yêu mến Bạch Sơ Hiểu như cũ, ngược lại lại chướng mắt Liễu Nhu, lớn tuổi vậy rồi mà còn muốn diễn vai thiếu nữ tuổi, diễn thì diễn, nhưng lại còn đòi lấn áp cả vãn bối, việc này quả thật rất quá đáng. Danh tiếng của Liễu Nhu không chỉ bốc mùi ở cả trong nước mà còn bốc mùi ra cả nước ngoài.
Sáng sớm thức dậy, Bạch Sơ Hiểu vừa mở điện thoại lên thì đã thấy rất nhiều tin nhắn được gửi đến. Sau khi nhìn một cái thì cô liền đi rửa mặt, cũng không nghiêm túc ngồi xem. Cô đang chuẩn bị đi gặp Tần Phong, người đã uống say vào tối hôm qua, thời điểm đối phương uống say, chỉ số thông minh của anh luôn ở chế độ ngoại tuyến.
Tần Phong còn dậy sớm hơn cả Bạch Sơ Hiểu, anh vẫn còn nhớ rõ chuyện đã xảy ra vào đêm qua nhưng anh không hối hận. Thật ra cũng không phải là do anh uống say mà hồ đồ, mà anh chỉ muốn nghe theo trái của tim mình, muốn được ở bên cạnh người trong lòng sớm hơn, muốn cho Tạ gia thả người, cho nên mới lợi dụng thời cơ uống nhiều rượu như vậy, liền bá chiếm Bạch Sơ Hiểu không buông, còn nói vài lời này đó với ông nội Tạ. Nhưng anh làm vậy cũng là có lý do cả, bọn họ vẫn chưa nói sẽ đem Bạch Sơ Hiểu gả cho anh, anh không dễ say, cũng không thể nào mà tùy tiện ôm một người, anh chỉ nghĩ đến Bạch Sơ Hiểu thôi.
Lúc xuống lầu, nhìn thấy Tạ Thanh thì liền xoa lông mày, lại là tên này.
“Dậy chưa? Anh tỉnh rồi sao?” Bây giờ Tạ Thanh đã không còn tức giận như ngày hôm qua nữa, nhưng vẫn còn chút khó chịu vì hôm qua đã không chụp được bộ dạng ngốc nghếch của Tần Phong, “ Nếu anh dậy rồi thì uống chút canh tỉnh rượu đi, như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút. Uống rượu xong, ăn sáng xong, thì về nhà đi.”
Tạ Thanh cũng không giận Tần Phong nữa, anh biết đối phương đã hạ quyết tâm muốn ở bên cạnh Bạch Sơ Hiểu rồi, anh mà lại tiếp tục nói những lời khó nghe thì sẽ không được hay cho lắm.
“Được.” Hiếm khi thấy thái độ của Tạ Thanh tốt như vậy, Tần Phong cũng không từ chối, anh nhất định phải chờ lát nữa quay về tắm rửa thay quần áo mới được, nếu không Bạch Sơ Hiểu sẽ ghét bỏ anh.
Khi Bạch Sơ Hiểu xuống lầu, Tần Phong đã ăn xong bữa sáng và trở về thay quần áo, cô còn tưởng rằng đối phương sẽ không dậy sớm như vậy, nhưng không ngờ đối phương lại còn dậy sớm hơn cả cô.
“Anh không vui?” Bạch Sơ Hiểu cắn bánh mì, ngồi ở bên cạnh nhìn Tạ Thanh.
“Chỉ là cảm thấy quá nhanh, em mới về nhà không lâu mà đã có những người không có mắt muốn cướp em đi rồi." trái tim Tạ Thanh đau nhói, anh còn chưa được mang em gái đi ra ngoài khoe một lần, em gái nhà anh một chút cũng không thua kém ai.
“Bây giờ em vẫn chưa kết hôn mà. Hơn nữa nếu anh ấy không có mắt, sao anh ấy có thể coi trọng em được.” Bạch Sơ Hiểu cố ý nói, như thể nếu Tạ Thanh dám nói Tần Phong không không có mắt, thì chính là đang xem thường người em gái này.
“Có mắt, có mắt, nếu như không có mắt, thì tại sao lại chỉ nhìn chằm chằm vào em.” Tạ Thanh cảm khái, “Em còn chưa gả đi mà đã giúp anh ta rồi.”
“Không, đây không phải là giúp, mà là em đang tự mình khẳng định.” Bạch Sơ Hiểu uống một ngụm sữa ấm, cả nhà đều đã ăn sáng rồi, cô còn đang nơm nớp lo sợ cho nên bây giờ mới đi xuống. Cô nghĩ mình nên tự ngẫm lại về bản thân mình, “Ngày mai em sẽ ăn sáng cùng các anh.”
Tạ Thanh nghe vậy còn tưởng rằng mình nghe nhầm “Thôi bỏ đi, em nên nghỉ ngơi nhiều hơn, em dậy sớm như vậy, còn không phải chúng ta sẽ lo lắng em không được nghỉ ngơi tốt hay sao. Lúc quay phim đã rất mệt mỏi, bây giờ nào dám để cho em phải dậy sớm”
Lúc Bạch Sơ Hiểu ăn sáng xong, Tần Phong cũng đã thay xong quần áo đến đây rồi. Tạ Thanh liếc nhìn Tần Phong rồi rời đi, nhất định hôm nào đó anh phải đưa em gái ra ngoài chơi mới được.
“Anh còn nhớ rõ chuyện ngày hôm qua không?” Bạch Sơ Hiểu cố gắng muốn nhìn thấy vẻ mặt hối hận của Tần Phong, nhưng mà đối phương lại trực tiếp gật đầu, cũng không thấy hối hận đâu cả.
“Đó là một cơ hội để ôm em.” Tần Phong bình tĩnh mà nói ra câu này.
Bạch Sơ Hiểu sửng sốt một hồi, sau đó mới hoàn hồn trở lại, “Anh nói cái gì?.”
“Người nhà bạn gái luôn muốn chuốc say nhà trai, nhìn hành vi của nhà trai khi say rượu” Tần Phong mở miệng, “Mượn rượu để thử nhân phẩm của nhà trai, anh như vậy, không muốn uống rượu thì không uống, không tồn tại vấn đề say hay không say.”
Thân phận anh còn đặt ở đó, ai dám bắt anh uống rượu, hơn nữa những người giống như bọn họ, cái gì sau khi say rượu thì loạn x, họ không muốn chịu trách nhiệm và không ai có thể bắt họ phải chịu trách nhiệm được. Họ không những không được lợi mà ngược lại còn bị ghét vì điều đó. Loại tiểu thuyết gia thụ thai sau một đêm gả vào gia đình giàu có căn bản là không tồn tại, dù cho cô gái kia có tốt đến đâu, nếu bọn họ không thích, gia đình thật sự cũng không thể ép buộc bọn họ. Cùng lắm thì đưa cho người ta một số tiền, để họ phá thai là được rồi.
Nếu như nhà trai kết hôn rồi, mà có một người phụ nữ bụng mang dạ chửa tới cửa tìm, hoặc là sinh con rồi tới cửa, thì sẽ dễ làm tổn thương vợ của người đàn ông. Ngay cả khi chưa có con, nếu người vợ biết chồng mình có hành vi như vậy, trong lòng cũng sẽ có khúc mắc.
Tần Phong không ngốc như thế, một khi loại chuyện này xảy ra, tình cảm của nam nữ cũng sẽ thay đổi, “Ngoại trừ em ra thì không ai có thể leo lên giường của anh.”
“Chờ con anh bò lên trên giường anh, anh còn không đái ra quần đi.” lông mi dài khẽ run, Bạch Sơ Hiểu nhận ra Tần Phong còn có thể nói những lời yêu thương còn hơn cả những người anh hùng trong phim truyền hình mà cô từng đóng nữa, trong tình yêu, bạn có thể có kinh nghiệm sâu sắc hơn.
“Được rồi, vậy khi nào thì sinh con cho anh?” Tần Phong cười vươn tay nhéo mặt Bạch Sơ Hiểu.
“Đừng nhéo, em dựa vào mặt mà kiếm cơm đó.” Bạch Sơ Hiểu có chút ngượng ngùng, bắt được tay anh.
Tần Phong dùng tay trái nắm lấy tay cô, sờ sờ hai lần, “Đợi lát nữa cùng nhau đi xem phim, vừa lúc ăn tối ở bên ngoài luôn, về trễ chút cũng được.”
Nhà Tạ gia có rất nhiều người, bọn họ luôn thích đút đồ ăn cho Bạch Sơ Hiểu, khi Tần Phong đang muốn dây dưa với bạn gái thì luôn nghe thấy tiếng gõ cửa, nhất là khi anh muốn hôn cô, liền nghe được tiếng đập cửa cốc cốc cốc.
Sau khi nói một tiếng với người trong nhà xong, Bạch Sơ Hiểu đi ra ngoài với Tần Phong, hiếm khi mới có được khoảng thời gian nhàn nhã như vậy để hẹn hò.
“Lần sau, anh đừng uống nhiều như thế nữa.” Sau khi lên xe, bỗng nhiên Bạch Sơ Hiểu nhớ tới việc này, “ Biểu hiện tối hôm qua của anh thật là mất não.”
“Không……”
“Em biết là anh không say, không say cũng không được làm như thế.” Bạch Sơ Hiểu tính kế Tần Phong nói, cô không cần nghĩ cũng biết anh đang nghĩ cái gì.
“Em lại không ngăn cản anh.” Tần Phong nhún vai, tự mình lái xe không cho tài xế đến “Em không đau lòng cho anh à?”
“Ngăn cản không được, anh nghênh ngang bước vào nhà em lâu như vậy, mà đến tối hôm qua bọn họ mới cho anh uống, cũng không tồi.” Kiếp trước Bạch Sơ Hiểu có một người bạn là nữ, sau khi người bạn đó đưa bạn trai về nhà, cũng là bị các loại lăn lộn, các loại uống rượu. Loại chuyện này thật sự rất khó để ngăn cản, hơn nữa người Tạ gia lại không phải là người không hiểu tình đạt lý, “Sau này em nhất định sẽ không cho bọn họ làm ra loại chuyện như vậy nữa.”
Nhớ lại bộ dạng bị Tần Phong ôm tối hôm qua, Bạch Sơ Hiểu lại muốn che mặt, quá xấu hổ. Cô quay đầu nhìn về phía Tần Phong, lại phát hiện đối phương lão thần khắp nơi, tựa hồ còn đang suy nghĩ lung tung, nếu không phải anh đang lái xe, cô thật sự rất muốn nhéo cho anh một cái thật đau.
Tỉnh gia, đã lâu rồi Hàn Uyển Nhi vẫn chưa ra ngoài hẹn hò với Tỉnh Thân Vũ, lần này cô cố ý cầm theo đồ ăn vặt do mình làm mang đến đây. Vào một ngày cuối tuần hiếm hoi, cô muốn ra ngoài đi dạo với Tỉnh Thân Vũ, xem phim điện ảnh, hoặc nghe một buổi hòa nhạc mà cô có thể hiểu hoặc không.
“Anh Thân vũ, em đã mua hai vé xem phim, chúng ta cùng nhau đi xem đi. Phim đó rất thú vị và có ratings cao. Kể về một câu chuyện xưa trong khu rừng kỳ ảo.” tay Hàn Uyển Nhi gắt gao giữ chặt lấy quần áo, “Không phải phim ngôn tình. ”
“Vậy đi thôi.” Tỉnh Thân Vũ không từ chối, không phải bọn họ là hôn phu hôn thê hay sao, vậy thì đi. Gần đây anh đang nói về thành công của một số dự án lớn, địa vị ở công ty ngày càng ổn định, còn đang âm thầm mua một ít cổ phần trong công ty, anh muốn trở thành người thừa kế và không ai có thể đe dọa đến anh “Không cần phải làm những món ăn này vào lần sau, quá phiền phức.”
Ném vào thùng rác còn phải kêu người ta ném xuống, Tỉnh Thân Vũ không muốn động đến những thứ có liên quan đến Hàn Uyển Nhi.
Không có sự xúi giục của bên thứ ba nào có thể đe dọa đến mối quan hệ giữa hai người bọn họ, tình cảm cũng không có tiến triển, Hàn Uyển Nhi có lòng lấy lòng Tỉnh Thân Vũ, nhưng vẫn không thể làm được. Hàn Uyển Nhi có thể cảm nhận được sự thờ ơ của Tỉnh Thân Vũ đối với cô, nhưng cô vẫn yêu anh như cũ, nghĩ rằng chỉ cần cô đối xử tốt với anh thì sớm muộn gì anh cũng sẽ động tâm với cô.
Thật trùng hợp chính là, Bạch Sơ Hiểu và Tần Phong cũng đang xem cùng một bộ phim với bọn họ, và họ đã gặp nhau ở lối cửa vào của rạp chiếu phim. Bạch Sơ Hiểu nghĩ thầm, nghiệt duyên của bọn họ quá sâu, không gặp được thời điểm dây dưa ở trên mạng, liền được gặp nhau ở trong hiện thực để dây dưa.
“Sơ Hiểu.” Hàn Uyển Nhi nhanh chóng bước đến chào Bạch Sơ Hiểu, cô sợ vị hôn phu của mình sẽ lại đây, nhìn thấy Bạch Sơ Hiểu và Tần Phong nắm tay nhau, cô cảm thấy chua xót, bởi vì Tỉnh Thân Vũ không nắm tay cô, “Hai người cũng đến xem phim sao? Thật là trùng hợp a.”
“Thật là trùng hợp, có lẽ sẽ sớm có hình ảnh về cuộc gặp gỡ của chúng ta ở trên mạng.” Bạch Sơ Hiểu đùa giỡn nói, lần trước cô không gặp Hàn Uyển Nhi ở sân bay, mà đối phương đã diễm áp chính mình, bây giờ gặp, có phải hay không cũng đến diễm áp một chút, ví dụ như làm ảnh của Hàn Uyển Nhi cho đẹp hơn.+
Hàn Uyển Nhi lộ vẻ mặt xấu hổ, quay đầu nhìn về phía Tỉnh Thân Vũ, muốn vị hôn phu ra nói chuyện giúp cô, nhưng đáng tiếc là không có khả năng đó.