" Anh kể em nghe về mẹ được không? "
Chuyện mẹ anh mất trước nay vẫn là nỗi mất mát lớn với anh, ngay cả ông cụ Kiều cũng không dám nhắc gì tới đứa con gái của mình vì sợ cháu trai sẽ lại đau lòng.
Trước nay anh chưa bao giờ kể hay nhắc về mẹ cho bất kì ai nghe nhưng với cô thì anh không có gì phải giấu
" Em muốn biết sao? "
Cô gật đầu mong chờ anh nói
" Mẹ anh và ông ấy yêu nhau nhưng gia đình ông ấy lại không chấp nhận mẹ anh.
Gia đình ông ấy đã hứa hôn ông ấy với một người khác vì thế mà ông ấy và mẹ anh chia tay.
Sau khi chia tay mẹ anh mới phát hiện bà ấy có thai nhưng vì không muốn phá vỡ hạnh phúc của ông ấy mà mẹ anh im lặng bỏ đi nơi khác sống.
Đến khi anh được sinh ra thì ông ngoại cũng biết chuyện ông đến đưa mẹ con anh trở lại đây.
Khi đó Kiều gia cũng có tiếng tăm trong giới vì sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của ông ngoại nên mẹ anh tự thuê một căn nhà để ở.
Mặc cho ông ngoại kiên quyết muốn đưa anh và mẹ về nhưng mẹ cũng không đồng ý ông cũng không ép.
Ông gửi tiền chu cấp cho mẹ con anh sống rảnh ông lại qua thăm anh.
Nghe anh kể mà cô cảm thấy xót thương cho số phận của mẹ quá.
Đúng là người phụ nữ đáng thương hi sinh tất cả vì người mình yêu.
" Vậy ba anh có biết đến sự tồn tại của anh không? "
" Chuyện gì đến cũng đến thôi, vào một ngày ông ấy cũng biết đến sự tồn tại của anh "
" Ông ấy có ở thành phố này không? "
" Chủ tịch Hứa Thị - Hứa Nam Sơn "
Cô gật gù "Ồ" một tiếng, cảm thấy thương anh quá từ nhỏ đã không được nhận tình thương từ ba rồi.
Cô vòng tay qua ôm anh an ủi
" Anh đã cô đơn suốt bao năm qua rồi bây giờ có em rồi em sẽ không để anh phải một mình cô đơn nữa "
Nghe cô nói anh càng siết chặt vòng tay ôm cô hơn.
Quả thật cuộc sống anh vốn rất nhạt nhẽo có thêm cô thì nó mới khác đi
__________________________
A Minh nghiêm mình mặt không cảm xúc, Kiều Trạch Dương từ ngoài bước vào
" Lão Đại "
Anh Ừ một câu rồi lại ngồi xuống ghế làm việc
" Nói đi "
"Thuộc hạ tra được ngày phu nhân gặp tai nạn có từng gặp Liễu Tuyết Lệ"
Anh cau mày khi nghe đến cái tên này, đúng suy đoán của anh cái chết của mẹ anh không đơn giản mà
" Quả nhiên chuyện này có liên quan đến Liễu Tuyết Lệ"
" Tiếp tục điều tra "
" Vâng "
" Được rồi về nghỉ ngơi đi "
Kiều Trạch Dương làm việc xong cũng đã giờ khuya anh trở về phòng thấy cô vợ nhỏ đã yên giấc anh nhẹ nhàng leo lên giường ôm cô.
Ngửi được mùi hương bạc hà quen thuộc của ai đó cô quay lại thuận tay ôm anh.
..
Kiều Thị
Hàn Tu Kiệt xồng xộc đi vào phòng làm việc của Kiều Trạch Dương mặt cau có nói
" Mới sáng này ra cậu gọi tôi qua làm gì vậy "
" Có chuyện nhờ cậu "
" Chuyện gì "
Kiều Trạch Dương bỏ tập tài liệu đang xử lý xuống đi đến ngồi đối diện với Hàn Tu Kiệt
" Nhờ cậu thiết kế giúp tôi một sợi dây chuyền "
" Y sời...chuyện nhỏ tưởng gì to tát "
Hàn Tu Kiệt cười đắc ý về phần trang sức đương nhiên là phải cần đến anh rồi
" Gửi mẫu qua cho tôi đi ngày sau sẽ có cho cậu "
" Ừ rồi cậu về đi "
Kiều Trạch Dương đứng dậy xua tay đuổi Hàn Tu Kiệt ủa gòi nhờ người ta mà giờ đuổi
" Này này cậu coi tôi là gì? "
hàn Tu Kiệt đen mặt muốn bóp chết tên bạn khốn nạn này quá.
Thích thì gọi đến không thích thì đuổi đi.
Không được anh đáp Hàn Tu Kiệt đành ôm cục tức này trở về công ty
_______Hết chương _______.