Tổng Tài Lạnh Lùng Độc Sủng Vợ Yêu

chương 72: 72: chúng ta vẫn là anh em

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Thị

Sau vụ của mẹ anh bị lộ cổ phần của công ty không ngừng sụt giảm, các nhà đầu tư lớn dần rút khỏi việc đầu tư cho Hứa thị phải nói hiện giờ Hứa thị đang trên bờ vực phá sản

Hứa Tư Vũ thay vị trí của mẹ dốc sức cùng bố cứu vãn sự nghiệp mà ông gầy dựng

Cốc...cốc

"Mời vào"

Kiều Trạch Dương từ ngoài đi vào trên tay còn cầm một tập hồ sơ màu vàng.

Hứa Tư Vũ thấy anh đi đến mới đứng dậy

"Anh"

Kiều Trạch Dương không nói gì chỉ gật đầu rồi thản nhiên ngồi xuống ghế sofa.

Hứa Tư Vũ đi lại ngồi xuống rót cho anh tách trà

"Anh tìm em có việc gì sao?"

Kiều Trạch Dương không vội trả lời chỉ đưa mắt nhìn xung quanh nói

"Công ty ổn chứ"

Hứa Tư Vũ gượng cười có chút chột dạ đánh mắt sang chỗ khác không nhìn anh

"Dạ vẫn ổn anh"

Anh nào không hiểu ra thái độ của người em trai này qua mắt anh sao được.

Tình hình của Hứa thị bây giờ ai mà dám ở lại ai mà dám đầu tư vào người em này lại ngốc nghếch cho là anh không biết gì

Kiều Trạch Dương bỏ tập hồ sơ lên bàn đẩy qua trước mặt Hứa Tư Vũ

Hứa Tư Vũ nhìn anh khó hiểu

"Gì đây anh"

"Đây là số cổ phần anh đã thu mua Hứa thị thời gian trước

Anh chuyển lại chả cho em"

"Hứa thị cũng có một nửa phần là của anh mà không cần chả cho em đâu"

Anh nâng tách trà lên uống một ngụm rồi mới nói

"Trước nay anh làm gì cũng suy nghĩ số cổ phần này khi anh thu mua anh không có ý định lấy làm của riêng chỉ đợi dịp chả lại cho em"

"Anh..."

Chưa đợi Hứa Tư Vũ nói anh đứng dậy chỉnh âu phục Hứa Tư Vũ cũng vội đứng dậy nhìn anh đúng thật dù anh và anh ấy không cùng một mẹ sinh ra nhưng Kiều Trạch Dương lại vô cùng hiểu và thương yêu người em này.

Nghĩ lại mấy ngày trước anh không hiểu chuyện sồng sộc chạy đến chất vấn anh thật có chút hổ thẹn

Kiều Trạch Dương vỗ vai anh

"Được rồi chúng ta là anh em không cần phải như thế, việc của em chính là việc của anh yên tâm anh sẽ giúp đỡ"

Hứa Tư Vũ xúc động đôi mắt đã hơi ửng đỏ nhìn người anh trai của mình.

Kiều Trạch Dương dù ngoài ít nói nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp nếu đã là người anh quan tâm anh sẽ không bao giờ bỏ mặc

"Lớn rồi đấy còn như thế có đáng mặt đàn ông không chứ..."

Kiều Trạch Dương không giỏi ăn nói biết là an ủi nhưng cũng không thể nói ra lời hay chỉ riêng trừ đối với Hạ Tiêu Lạc mới khác

Hứa Tư Vũ xoa xoa mắt để nén lại những giọt nước mắt kia đi

"Anh em cảm ơn..."

"Anh còn có việc đi trước đây

Có chuyện gì thì tìm anh"

"Vâng"

Nói rồi Kiều Trạch Dương rời đi

Hứa Tư Vũ nhìn tập hồ sơ lòng bộn bề không biết bao nhiêu suy nghĩ

________________

Bảo Lam Kính

Hạ Tiêu Lạc đang ngồi ở phòng khách xem tivi thì bên ngoài có tiếng động cơ quen thuộc biết là anh về cô tắt tivi xỏ dép đi ra cửa

Anh vừa vào cửa đã bắt gặp gương mặt xinh đẹp của cô đang mỉm cười nhìn anh.

Cô đi đến định giúp anh thay dép lại bị ngăn lại

"Để anh tự làm em đang bầu không tiện"

Cô không nói gì chỉ mỉm cười nhìn anh, thay xong dép anh mới ôm cô đi vào

"Anh đi làm về mệt không?"

"Không mệt gặp em là không mệt nữa"

Cô mỉm cười nhìn anh

"Anh lên tắm đi rồi xuống ăn cơm ạ"

Anh dịu dàng xoa đầu cô rồi đi thẳng lên phòng.

Đợi khi anh xuống đã là p sau rồi cô đã yên vị trong bàn cùng má Trương

Anh đi lại kéo ghế ngồi cạnh cô, má Trương lấy bát xới cơm cho cô và anh rồi mới ngồi xuống.

Anh đưa đũa gắp cho cô một miếng thịt kho, chuyện này đã rất đỗi quen thuộc với cô và anh và cả má Trương nữa

"Anh hôm nay em qua chỗ Tiểu Triết mẹ nói thằng bé có dấu hiệu hồi phục rồi"

"Ừ tốt rồi"

Anh tiếp tục gắp thức ăn cho cô cô chỉ nhàn hạ bỏ những món anh gắp vào miệng.

Bữa ăn diễn ra hết sức bình thường ăn xong anh cùng cô đi dạo ngoài sân vườn cho tiêu hoá cơm

Thời tiết hôm nay thật mát mẻ khiến cho con người ta cảm thấy thật dễ chịu

Anh đỡ cô ngồi xuống xích đu ôm cô vào lòng khiến tâm tình anh vô cùng thoải mái.

Hai người cứ vậy ôm nhau mà ngắm cảnh.

Chợt A Minh từ ngoài đi đến cúi đầu chào hai người

"Lão đại, đại tẩu"

Hạ Tiêu Lạc hiểu í là anh có việc với A Minh liền ngồi dậy

"Em vào nhà trước anh với cậu ấy nói chuyện đi ạ"

Anh xoa đầu cưng nựng nhìn cô gật đầu cười, đợi khi Hạ Tiêu Lạc đi vào trong nhà anh mới thu mắt lại đứng dậy nhìn A Minh

"Có chuyện gì"

"Cảnh sát trưởng Lâm nói Liễu Tuyết Lệ bỏ trốn rồi"

Kiều Trạch Dương khó tin nhìn anh

"Hôm nay bà ta đã cắt cổ tay để tự tử khi đưa bà ta đến bệnh viện thì cảnh sát bị hạ gục còn bà ta thì biến mất

Kiểm tra camera bệnh viện thì tất cả đều bị làm nhiễu"

Kiều Trạch Dương trầm ngâm suy nghĩ

"Cậu có nghĩ là có kẻ đang giúp bà ta không?"

"Em cũng nghĩ như anh

Có lẽ kẻ này cũng không tầm thường"

"Thời gian sắp xếp người bảo vệ cho ông tôi với đại tẩu của các cậu nghiêm ngặt một chút"

"Dạ lão đại"

"À...báo với mọi người ngày mai họp"

"Dạ"

"Được rồi cậu về nghỉ đi"

Đợi khi A Minh đi khuất anh vẫn đứng tại chỗ nhìn xa xăm đang suy tính điều gì đó

Có những người biết trước kết cục nhưng vẫn không chịu chấp nhận cố gắng làm điều tổn hại cho bản thận.

Liễu Tuyết Lệ là một người đàn bà nham hiểm đã không còn gì nhưng vẫn ngoan cố làm những điều ngu xuẩn gây bất lợi cho bản thân tội chồng tội

Anh thở dài rồi cũng đi vào nhà..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio