Bệnh viện
Hạ Tiêu Triết đang nhàm chán ngồi trên giường bệnh lướt lướt xem tin tức trên điện thoại
Anh thật rất muốn về nhà nhưng người mẹ nào đó không đồng ý bắt anh ở đây đợi bác sĩ đồng ý mới cho anh về
"Cạch"
Cửa phòng bệnh mở ra Kiều Quân Dao đi vào trên tay còn cầm một cái cặp lồng.
Anh vừa thấy cô lòng như là nở hoa
"Chị"
"Em ăn gì chưa chị có đem đến ít cháo"
Anh chỉ nhẹ lắc đầu nhìn cô cười
"Nay chị không đi quay sao?"
"Được nghỉ"
Cô mà không tới chắc anh chết vì cô đơn mất Hạ Tiêu Triết kéo cô ngồi xuống giường gục đầu lên vai cô
"Nhớ chị chết đi được
Em chỉ muốn về nhà"
Kiều Quân Dao buồn cười vì hành động làm nũng này của anh
"Mai là được về rồi"
Anh vui mừng từ trong vai cô ngẩng lên
"Thật sao?"
"Là thật nãy chị có qua hỏi bác sĩ rồi"
"May quá chứ ở đây thêm mấy ngày nữa chắc em hoá thành bộ xương khô quá"
Kiều Quân Dao lườm nhẹ anh
"Ăn nói bậy bạ"
Anh không trả lời vòng tay qua eo cô kéo cô xích lại gần, anh đưa tay vuốt ve mấy sợi tóc của cô
Giây sau anh phủ môi mình lên môi nhỏ đỏ mọng của cô dịu dàng mà quấn quýt, đây cũng không phải là lần đầu hai người hôn nhau chỉ là lần nào cũng bị anh hôn đến thần hồn điên đảo
Thuận thế Hạ Tiêu Triết đưa lưỡi vào trong chiếc miệng nhỏ ngọt ngào của cô, quấn quít cùng chiếc lưỡi nhỏ thơm tho kia hút hết mật ngọt trong khoang miệng cô
Đến khi sợ cô không thở được anh mới luyến tiếc buông cô ra.
Kiều Quân Dao lúc này hai má đã đỏ ửng lên rồi vốn là diễn viên nhưng cô lại chưa bao giờ nếm trải qua
"Bị em hôn đến ngốc luôn rồi à"
Cô bĩu môi vẻ như hờn dỗi không thèm nói với anh đứng dậy mở chiếc cặp lồng ra lấy cháo ra đưa cho anh ăn
Ăn xong cô dọn dẹp qua rồi lại ngồi gọt táo cho anh ăn.
Bà Hạ từ ngoài đi vào thấy cô ở đây bà vui vẻ cười
"Bác"
"Quân Dao ở đây à"
"Dạ"
Hai người ngồi hàn huyên với nhau, bà mẹ nào đó cứ lôi tật xấu của con trai ra khoe mẽ với bạn gái anh thật khiến anh mất mặt mà.
Nhưng biết sao được anh không nói gì chỉ khẽ thở dài bất lực
_______
Bảo Lam Kính
Hôm nay Kiều Trạch Dương về nhà rất sớm anh vào nhà nhìn ngó xung quanh không thấy cô đâu liền đi vào bếp hỏi má Trương
"Lạc Lạc đâu rồi má"
"Con bé đang ở ngoài sân vườn đấy cậu"
Nghe được câu trả lời anh vội đi ra ngoài tìm kiếm bóng dáng cô gái nhỏ của mình
Cô ngồi ở xích đu ngắm những bông hoa đủ loại màu sắc.Cô mặc chiếc đầm bầu màu xanh biển trông rất đẹp, mái tóc đen dài được cột ra sau...
Anh bước đến ngồi cạnh, cô có chút giật mình quay lại mới biết đó là anh.
Kiều Trạch Dương kéo cô lại hôn lên môi vợ, mày đen nhíu lại
"Ngắm gì mà chăm chú không biết anh về vậy?"
Hạ Tiêu Lạc lắc đầu mỉm cười
"Chỉ là đang nghĩ tới một số chuyện thôi"
Anh dĩ nhiên không hài lòng chỉ nhéo nhẹ lên má cô một cái nhắc nhở
"Không cho phép nghĩ linh tinh
Chỉ cần nghĩ đến anh là được"
Hạ Tiêu Lạc đã quá quen với hành động bá đạo ép buộc của anh rồi.
Cô chỉ gật đầu đồng ý rồi tựa đầu vào vai anh nằm trong lòng anh thật bình yên biết bao nhiêu
Kiều Trạch Dương vuốt tóc cô cưng chiều nói
"Mấy hôm nữa là mừng thọ ông"
"Dạ em biết rồi"
Bất ngờ Kiều Trạch Dương rơi vào trầm tư Hạ Tiêu Lạc nhạy cảm phát hiện ra cô ngồi thẳng người lo lắng nhìn anh
"Dương có phải có chuyện gì không?"
Biết là không thể giấu cô được chuyện gì anh nắm lấy tay cô
"Liễu Tuyết Lệ bỏ trốn rồi không biết sắp tới bà ta sẽ làm gì"
Hạ Tiêu Lạc có chút ngạc nhiên xong lại trở nên lo lắng, bà ta rất hận chồng cô chắc chắn sẽ không tha cho anh ấy
Biết cô lo lắng anh xoa nhẹ bàn tay cô
"Anh không sợ bà ta nhưng anh lo bà ta sẽ làm hại em thôi"
Cô hiểu được nỗi lo của anh liền ôm lấy anh vuốt tấm lưng của anh an ủi.
Anh thật không yên tâm mà anh có thể đối đầu được với bất kì ai nhưng cô là điểm yếu trí mạng của anh anh sợ bà ta sẽ làm hại đến cô
"Thời gian tới anh đưa em về nhà chính ở
Ở đó có ông ngoại sẽ khiến anh yên tâm hơn"
Cô hiểu chuyện gật đầu
"Anh cũng phải bình an đấy biết không"
Anh không nói gì kéo cô lại ôm cô vào lòng
Cảnh tình cảm của hai con người ngồi trên xích đu ôm nhau đã không may bị đứa cháu nào đó chụp lại được.
Anita chỉ định qua đây tìm dì chơi không ngờ được ăn nguyên bát cơm chó này thiết nghĩ chụp lại khung cảnh này đem đi khoe cho mấy con người độc thân kia san sẻ miếng cơm Haha.