Mới sáng sớm anh đã túm đầu cô dậy đưa cô lên máy bay tư nhân, làm cô còn chưa được ngủ nướng.
Vì tối hôm qua ông cụ Kiều gọi đến bắt anh nghỉ việc vài hôm đưa cô đi hưởng tuần trăng mật.
Lúc này cô mới quay sang hỏi anh xem đi đâu chứ nãy giờ có được hỏi gì đâu anh hối như đi đẻ ý
" Mà chúng ta đang đi đâu vậy "
" Pháp " anh trả lời một cách cụt ngủn rồi nhắm mặt lại ngủ
Cô bĩu môi ra " xì " một cái rồi cũng chả thèm quan tâm đến anh cái đồ cục đá cô lẩm bẩm chửi anh
Sau mấy tiếng đồng hồ thì cũng tới nơi, vừa xuống máy bay đã có một đội ngũ nam có đến mấy chục người, tập thể đều mặc nguyên bộ đồ vest đen giống nhau.
Thấy cô và anh xuống họ đều cúi người chào
" Lão đại, đại tẩu "
Họ đồng thanh chào làm cô giật hết cả mình hơi nép vào người anh, cô trố mắt nhìn đám người vận đồ đen đằng trước
" Cái....cái gì thế " cô vừa đi vừa hỏi
Anh dừng lại trả lời cô " Đây là người của tôi, không cần lo "
Nghe xong cô mới hết hoang mang mà đi bình thường được, cô nghĩ thầm "giống đi đánh lộn vậy trời"
Kiều Trạch Dương là người rất có tiếng ở đất nước này bởi vì Kiều thị được mở ra ở đây nhưng về sau khi việc kinh doanh đã lên đến đỉnh cao thì anh lại chuyển về Trung Quốc nhưng có lẽ ở đây ai cũng đều không quên anh đâu:))).
Trong thế giới ngầm của Kiều Trạch Dương thì đây cũng chính là địa bàn của anh nhưng cũng không chỉ riêng ở đây còn tận mấy nơi nữa.
Phải nói là đất nước Pháp này nổi tiếng là đẹp và giàu là đúng.
Trên đường về biệt thự của anh Tiêu Lạc được một phen mở mang tầm mặt, trước kia nhìn đất nước này chỉ có qua ảnh trên trang mạng thôi hôm nay mới được nhìn tận mắt.
Còn đối với Kiều Trạch Dương thì nó quá đỗi quen thuộc vì một thời gian anh học và làm việc ở đây rồi.
Xe đi vào ngõ của căn nhà căn nhà này cũng rộng quá có cả hồ bơi sân vườn chơi
Cô bước xuống xe nhìn toàn diện căn nhà, căn nhà này chỉ có duy nhất một tầng trệt nên cũng không hẳn gọi là biệt thự đứng ngoài cũng có thể quan sát được vị trí của phòng ngủ và nhà bếp ở bên nào.
Ở đây đều xử dụng cửa kính hết, nếu không muốn ai biết mình làm gì bên trong thì phải kéo hét rèm cửa lại.
Dù là cửa kính thì cũng chẳng ai vào đập phá được vì kính nhà anh xử dụng đương nhiên là loại cao cấp rồi với cả còn có nguyên đội ngũ áo đen kia canh gác khắp nơi mà.
Hạ Tiêu lạc nhìn ngó khắp nơi đâu đâu cũng là người canh gác cô tự hỏi"anh ta là tổng thống hay sao vậy trời".
" Rẽ trái là phòng ngủ, vào tắm rửa đi tôi đưa cô đi mua đồ " anh lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của cô
Cô chỉ "Ò" một tiếng rồi đi vào trong sửa soạn, sau một hồi sửa soạn cô bước ra chiếc váy màu xanh ngọc dài đến đầu gối.
Anh nhìn cô ngây ngốc mồi hồi làm cô có hơi ngượng
" Chúng.....chúng ta đi được chưa " giọng nói của cô kéo anh về với thực tại làm anh có chút chột dạ
Trước tiên anh dẫn cô đến trung tâm mua sắm, đi hết chỗ này đến chỗ khác từ chỗ bán quần ái đến chỗ bán mĩ phẩm.
Chân anh dài đi rất nhanh làm cô không thể theo kịp được
" Anh đi từ từ thôi tôi không theo kịp "
Anh quay lại nhìn cô " Tại chân cô ngắn đó "
" Vừa đủ dùng rồi " cô lườm nguýt anh
Hai người trở ra xe, anh lại dẫn cố đến tiệm trang sức.
Cô dừng lại hỏi anh
" Vào đây làm gì? Tôi không cần mua trang sức tôi cũng không dùng "
" Tôi thích mua, cô có ý kiến sao "
Cô lườm anh rồi lẩm bẩm trong lòng " Cái tên cục đá băng này "
Thấy anh và cô đi vào nữ nhân viên người Pháp cúi người chào hỏi
" Bienvenue "
(Kính chào quý khách)
Các nhân viên trong tiệm thấy anh thì trầm trồ tỏ lời khen ngợi
" Anh ta là ai vậy, đẹp trai quá "
" Anh chàng kia đẹp trai quá "
" Nhưng hình như có bạn gái rồi "
......vân......và.......mây........mây
Hết người này đến người khác khen ngợi anh, cô thấy vậy trong lòng có chút khó chịu muốn đừng ra nói với mấy người kia "anh là của cô" nhưng cô là gì có cái can đảm đó.
Còn anh thì chẳng quan tâm đến mấy lời khen của các cô nhân viên đó, quay sang nhìn cô
" Thích cái nào cứ lấy tôi tặng cô "
Cô nhìn anh rồi lại nhìn xuống mấy cái tủ kính nhìn hết dây chuyền này sang dây chuyền kia.
Nhìn chúng đẹp quá cô cũng không biết chọn cái nào, định quay sang hỏi anh thì chuông điện thoại anh vang lên nhìn vào màn hình điện thoại anh liền đi ra khỏi tiệm để nghe.
" Gọi tôi có chuyện gì? "
Bên kia chuyền đến âm thanh của một nam thanh niên trẻ tuổi anh ta tên là A Hổ là thuộc hạ thân cận của Kiều Trạch Dương trong bang
" Lão đại "
" Lão Vương đang ở Pháp tối nay ông ta có cuộc giao dịch ở cảng " bên trong giọng nói có đôi chút nghiêm túc quá
" Ừh tôi biết rồi "
Trong tiệm, trong lúc đợi anh vào cô cũng đã lựa được dây chuyền mà mình thích.
Nhưng không may trong lúc này trong tiệm lại có một đám người vận đồ đen bịt mặt xuất hiện người thì cầm súng người thì cầm dao vào đe dọa tất cả mọi người trong tiệm.
________Hết chương ________
Mọi người thấy hay thích và theo dõi hộ Yi với nha????.