Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

chương 33: 33: dịu dàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“ Em thức sớm làm gì chẳng phải hôm nay không có tiết sao? ” Tần Gia Hào mặt cau có nhìn cô nói

Ngọc Diệp thức sớm vì cô cần đi mua đồ chuẩn bị cắm trại, nhưng cô cũng đâu có bắt anh thức chứ, anh muốn ngủ thì cứ ngủ đi cô đâu có ép

Ngọc Diệp thay đồ xong liền đi cô mặt chiếc áo thun trắng cùng với chiếc quần jeans ống xuông đóng thùng bên ngoài khoác lên một chiếc áo sơ mi kẻ sọc mờ nhạt, nhìn cô giống như là một thư sinh hơn là một Thiếu Phu Nhân cao quý

“ Em đi đâu vậy ” Tần Gia Hào thấy thế liền hỏi còn ngồi bật dậy đi vào phòng thay đồ

“ Em đến trung tâm mua một ít đồ chuẩn bị cho chuyến cắm trại ” Ngọc Diệp nói xong liền đeo balo lên định đi thì bị anh kéo lại, cô quay sang nhìn anh khó hiểu

“ Anh đưa em đi ” Tần Gia Hào lên tiếng đề nghị

“ Không cần! Em tự đi được rồi ” Ngọc Diệp liền nhanh chóng từ chối

Nhưng Tần Gia Hào làm gì bỏ qua dễ dàng như vậy, anh liền tỏ vẻ lạnh lùng buông tay cô ra nói “ Vậy thì ở nhà không cần đi nữa ”

Khoé môi cô giật giật, đành chấp nhận cho anh đi theo, Tần Gia Hào liền vui vẻ trở lại, đi theo sau cô, còn Lâm Ngọc Diệp thì bị mất tự nhiên

Tần Gia Hào lái xe đưa cô đến trung tâm của ngoại ô, Ngọc Diệp không đợi anh mà tự mở cửa bước xuống.

Vì buổi cắm trại là do bọn cô tự bàn nhau đi, nên cần mua rất nhiều đồ từ liều đến mọi thứ cần thiết

Ngọc Diệp lựa rất kĩ những thứ cần thiết, những thứ không cần thiết thì không phải mua như thế sẽ tiết kiệm được một ít

Cô không cho anh cầm hộ cô, cô tự lựa tự cầm, nếu anh chịu để ý thì sẽ thấy cô lựa những thứ cần thiết cho anh, cô biết anh ưa sạch nên những thứ của anh đều được cô mua mới để riêng hết

Đi đến quầy thu ngân vừa định đưa thẻ ra tính thì anh đã nhanh tay hơn rút ra chiếc thẻ đen khiến nhân viên ở đó điều trố mắt nhìn, anh còn đưa địa chỉ bảo bọn họ chuyển đến không cần cô phải tay xách nách mang đem về

Lâm Ngọc Diệp nhìn qua xe kem trước mắt, cô thấy có vị dâu liền muốn mua ăn, nhưng cô không sang đường được.

Tần Gia Hào thấy cô cứ nhìn mãi xe kem liền quay sang hỏi

“ Em muốn ăn kem sao? ”

Ngọc Diệp gật đầu một cái Tần Gia Hào liền bảo cô đợi anh sang đường mua kem cho cô, chỉ còn hai loại là socola và dâu, anh nhớ lần trước cô không thích socola liền mua cho cô kem dâu

Tần Gia Hào mất một lúc mới mua được kem cho cô, Ngọc Diệp nhìn anh dịu dàng với mình như vậy tình cảm dành cho anh liền trỗi dậy lần nữa, ánh mắt cô nhìn anh rất dịu dàng

“ Dù gì giờ này cũng còn sớm chúng ta đi xem phim được không ” Tần Gia Hào vừa nảy sinh ra ý định gì đó liền quay sang nói với cô

Ngọc Diệp nhìn thấy đúng là còn sớm thật, liền nhìn anh gật đầu, cả hai cùng đi đến rạp chiếu phim, cô còn chưa kịp lên tiếng muốn xem phim gì thì anh đã chọn ngay phim ma khiến cô bắt đầu cảm thấy bất an

Anh thấy nét sợ hãi trên mặt cô liền đắc ý kéo tay cô vào rạp ngồi xuống, anh còn mua cả bắp và nước cho cô

Phim vừa chiếu được một đoạn thì cô đã ôm chặt lấy tay anh, đến cả bắp cũng không động đến, còn anh thì rất thản nhiên không sợ gì, chỉ thích thú nhìn cô sợ hãi như vậy

Đến đoạn tiếng rú trong căn nhà hoang, rồi một cái bóng trắng dần dần xuất hiện, đập thẳng gương mặt máu me vào màng hình.

Cô liền giật mình nắm chặt tay anh rồi úp mặt vào vai anh, trái tim cô như muốn rớt ra ngoài cô chỉ muốn đi khỏi đây thật nhanh

Một lúc lâu anh vẫn không thấy cô ngước lên nhưng vai anh cảm thấy ướt ướt, liền quay sang nâng mặt cô lên.

Cô khóc vì sợ hãi mà khiến mắt đỏ cả lên.

Tần Gia Hào vội lau nước mắt cho cô, anh còn nghĩ cô sẽ cầu xin anh không xem nữa nhưng không ngờ lại khiến cô khóc đến mức này

“ Chúng ta không xem nữa nhé ” thấy cô như vậy anh cũng không muốn xem nữa liền lẳng lặng dẫn cô ra khỏi rạp chiếu phim

Vừa bước ra khỏi rạp cô liền buông tay anh ra, không thèm đếm xỉa đến anh nữa, khiến anh ngơ ngác cô bị gì vậy, sợ đến nổi rớt não sao?

Cô không quan tâm đi thẳng đến quầy gắp thú bông không thèm để ý đến anh một cái nhìn lấy cũng không thèm cho anh.

Tần Gia Hào khó hiểu lẳng lặng đi theo sau cô

Thấy cô không nói chuyện với mình anh liền bức rức khó chịu, chẳng lẻ cô giận rồi sao? Anh chỉ muốn trêu cô một chút thôi mà

“ Em giận sao? ”

“ Không ” Lâm Ngọc Diệp quăn cho anh một chữ rồi tiếp tục gấp con thỏ trắng bông mà mình để ý, nhưng gắp sắp hết thẻ rồi vẫn chưa được

Anh thấy có cơ hội liền nói “ Anh gắp con thỏ cho em nhé ” Cô nghe vậy cũng buông ra để cho anh trổ tài, xem anh có làm được không.

Nhưng ai ngờ anh lại gắp được ngay lần đầu tiên luôn chứ

Trước sự ngưỡng mộ của cô, anh cầm con thỏ lên đưa cô, lúc cô chìa tay ra định lấy thì anh liền giật lại khiến cô ngỡ ngàng

“ Em nói là không giận anh, anh sẽ đưa cho em ”

Lâm Ngọc Diệp liền gật đầu chắc nịt một cái, Tần Gia Hào liền vui vẻ đưa chú thỏ bông cho cô, sau đó mới chịu đưa cô về nhà

Vừa về đến nhà vì không muốn lãng phí cô liền bảo anh không cần đặt đồ ăn, cô tự xuống bếp nấu, anh vừa lên cất đồ đi xuống đã thấy cô đang nấu thức ăn

Liền đi lại phía sau vòng tay qua ôm lấy eo cô khiến cô bất ngờ, anh còn thuận tay xoay người cô lại áp môi mình lên môi cô hôn ngấu nghiến, cô sau bất ngờ cũng từ từ đáp lại anh, hôn mất một lúc anh mới chịu rời môi cô, còn Ngọc Diệp thì thở như hụt hơi vậy

Cô đẩy anh sang một bên đi qua thái rau để xào, nhưng tâm trí của cô không còn để ý đến gì nữa trong đầu toàn hình ảnh lúc nảy mà không cẩn thận cứa vào tay

“ Ahhh ”

Nghe tiếng la của cô Tần Gia Hào mới xoay qua thấy tay cô chảy máu, liền gấp gáp cầm bỏ thẳng vào miệng, cô ngỡ ngàng một người ưa sạch sẽ như anh lại đi làm như vậy, cô muốn rút tay ra nhưng anh không cho

Anh liền đi lấy hộp cứu thương đến, cẩn thận xát trùng vết thương của cô rồi sao đó băng lại cho cô

“ Cảm ơn ” Cô không biết nói gì liền buộc miệng cảm ơn anh vậy

“ Sao này em không cần xuống bếp nữa ” Tần Gia Hào lạnh lùng nói, để cô vào bếp rồi lại cứa vào tay sao, cô hậu đậu như vậy lỡ lại chảy máu nữa anh sẽ đập luôn cái bếp mất

“ Không sao đâu em làm được mà ” Ngọc Diệp ở một mình không vào bếp thì lấy gì ăn, cô không giàu như anh, tiền anh đưa cô cũng không dùng đến

Tần Gia Hào ánh mắt lạnh như băng nhìn cô không nói một lời nào bỏ về phòng không thèm quay đầu lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio