Về đến biệt thự, Âu Dương Dật Huân cùng Hoàng Gia Vỹ dìu Phương Chí Bình lên phòng, đặt anh ta nằm xuống Clara bước ra ngoài để cho Âu Dương Dật Huân cùng Hoàng Gia Vỹ cởi đồ Phương Chí Bình.
Cởi sạch đồ của Phương Chí Bình rồi đắp chăn lại Hoàng Gia Vỹ bật cười, bĩu môi:
"Thân hình của Phương Chí Bình cũng được quá chứ nhưng vẫn không đẹp bằng tôi từ thân hình cho đến gương mặt anh ta đều thua xa tôi."
Âu Dương Dật Huân thật hết biết nói gì với người bạn của mình, anh vỗ nhẹ vào vai của Hoàng Gia Vỹ:
"Đừng có ở đó mà tự luyến nữa, chúng ta hãy ra ngoài thôi cậu mà còn ở đây nữa là tớ sẽ cho rằng cậu say mê anh ta không muốn rời khỏi đây đó."
"Ôi cái gì vậy? Cái gì mà say mê chứ? Nghe ghê quá thôi tớ ra ngoài tớ không muốn bị hiểu lầm đâu tớ là đàn ông con trai thẳng đấy."
Âu Dương Dật Huân bật cười đi ra nói với Clara:
"Bọn anh đã làm xong hết rồi anh cũng đã giúp em làm vết máu giả trên giường rồi nhưng em nhớ cho dù anh ta đã say không còn biết gì nữa em cũng phải cẩn thận đó."
Clara gật đầu, cười nhẹ:"Em biết rồi cảm ơn hai người nhiều."
Âu Dương Dật Huân và Hoàng Gia Vỹ ra về, cô bắt đầu đi vào thay quần áo rồi nằm lên giường, cố gắng nằm ngủ cho qua đêm nay.
Sáng hôm sau, Phương Chí Bình cau mày mở mắt thức dậy anh ngồi dậy vỗ vỗ đầu mình hôm qua anh uống nhiều rượu nên nhức đầu vô cùng, anh quay người qua thì thấy Clara đang nằm cạnh mình anh giật mình, tròn mắt cứ tưởng mình hoa mắt, anh vạch chăn ra thì thấy mình không mặc quần áo, nét mặt anh ngơ ngác không nhớ chuyện gì?
Clara đã thức từ sớm cô chỉ giả vờ ngủ để đợi Phương Chí Bình thức thôi, cô mở mắt nhìn anh, anh nhìn cô gương mặt có chút hoang mang:
"Nguyệt Vân! Tối qua anh và em đã xảy ra quan hệ với nhau sao?"
Clara nhìn anh đôi mắt chớp chớp hỏi ngược lại anh:
"Anh thật sự không nhớ tối qua đã xảy ra chuyện gì sao? Chính anh là người đã chủ động đấy."
Cô cố tình kéo chăn quấn người lại đứng dậy cầm quần áo đi vào trong phòng tắm để cho anh thấy vết máu trên giường, Phương Chí Bình nhìn thấy vết máu ấy thì anh đã hoàn toàn tin là tối qua anh và cô đã xảy ra quan hệ với nhau. Anh cảm thấy như vậy cũng tốt bây giờ cô đã hoàn toàn thuộc về anh cả thể xác lẫn tinh thần.
Clara cảm thấy khó chịu trong người cô vẫn cố gắng gượng bước ra ngoài nói với anh:
"Anh hãy mau đi thay đồ đi sắp trễ rồi đấy, hôm nay em không đi làm đâu."
Phương Chí Bình gật đầu, mặc quần áo vào cô né tránh không nhìn sau đó anh đi đến chỗ cô hôn nhẹ lên trán của cô rồi đi vào trong tắm rửa, thay đồ.
Cô cảm thấy kinh tởm vô cùng, Phương Chí Bình thay đồ rồi cùng cô xuống lầu ăn sáng, đi làm, người làm chỉ đến làm việc vào buổi sáng và nhanh chóng quét dọn xong vào buổi trưa, buổi tối họ hoàn toàn không xuất hiện trong biệt thự.
Clara thấy Phương Chí Bình đã rời đi cô liền lấy điện thoại nhắn tin cho Âu Dương Dật Huân:"Anh ta đã hoàn toàn tin tưởng, không nghi ngờ bất cứ điều gì cả."
Âu Dương Dật Huân ngay lập tức nhắn lại cho cô:
"Như vậy anh đã an tâm rồi làm anh từ tối qua đến giờ vẫn thấp thỏm lo lắng."
Clara nhìn tin nhắn của anh mỉm cười nhẹ rồi lấy túi xách lái xe rời khỏi biệt thự, Clara dừng xe lại trước một cửa hàng tiện lợi rồi cô bước xuống mua một chai nước quay trở về xe cô cảm thấy đầu óc quay cuồng, mắt mờ dần rồi rơi vào bất tỉnh.