- Ah um........
Buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu.
Tim hắng giọng lên tiếng, muốn gọi lại sự chú ý của mọi người.
Lúc này cô trợ lý xinh đẹp trên tay cầm một cái hộp trang sức thật tinh tế đứng bên cạnh Tim.
Tim đứng trên khán đài bắt đầu buổi đấu giá từ thiện, anh nhìn mọi người.
- Món trang sức đầu tiên là do Lãnh phu nhân quyên tặng, một đôi hoa tai ngọc bích.
Xin mời mọi người ra giá.
Nghe Tim giới thiệu đôi hoa tai này trái tim của Chung Hân cảm giác thắt lại, cặp mắt sáng long lanh lúc này đã hiện lên một tầng sương mỏng.
Mình phải mua đôi hoa tai này cho bằng được, nhưng lại không còn tiền.
Phải làm sao đây?
Mình có nên kêu Thần Phong mua cho mình không?
Suy nghĩ đến đây Chung Hân liền xoay qua nhìn Thần Phong, lúc này nét mặt của anh thật lãnh đạm không có chút hứng thú gì đối với đôi hoa tai này.
Chung Hân đành bỏ qua ý định trong lòng mình, dù cô có nói ra miệng mình thích nó chắc gì Thần Phong sẽ mua cho cô.
Chung Hân đành ngồi đó ánh mắt dõi theo từng người ra giá, trong lòng cầu nguyện sao đôi hoa tai có thể lọt vào trong tay một người biết trân quý nó.
-$,USD
-$, USD
- $, USD
Những người có mặt ngày hôm nay lần lượt kêu giá, ai cũng muốn dùng cơ hội này để khoe khoang và phô trương sự giàu có của mình.
-$, USD lần thứ nhất, $, USD lần thứ nhì, $, USD lần thứ ba.
Chúc mừng Ngô gia, đôi hoa tai Ngọc bích này đã thuộc về ngài.
Tim vui mừng nhìn Ngô Công tuyên bố, Chung Hân nghe được người mua đôi hoa tai này chính là bác Ngô, trong lòng cô chợt thở phào nhẹ nhõm.
Chung Hân nhìn sang Ngô Công, bắt gặp ánh mắt vui vẻ của ông cô liền gật đầu cảm tạ.
Chỉ có những người từng quen biết với Ba mẹ Chung Hân mới biết, đôi hoa tai này có ý nghĩ lớn lao như thế nào đối với mẹ của cô.
Đôi hoa tai ngọc Bích này chính là vật định tình ba cô tặng cho mẹ cô, Chung Hân tin chắc Triệu Nhàn cũng biết về điều này nên mới lấy nó ra quyên tặng ngày hôm nay.
Những món đồ quý giá khác lần lượt được mang ra đấu giá, nhưng không có món nào khợi dậy sự hứng thú trong lòng Chung Hân.
- Trên tay tôi là quyển nhạc phổ đầu tay, cũng là bản góc của cố nhạc sĩ gia Beethoven.
Quyển nhạc phổ này ất sẽ là một vật không thể nào bỏ qua được đối với những người yêu âm nhạc. Giá bắt đầu là $, USD, xin mọi người ra giá.
Món đồ đấu giá cuối cùng chính là vật mà tất cả nhạc sĩ đều muốn có được, Chung Hân cũng không ngoại lệ.
Thần Phong nhìn thấy liền nghĩ đến Chung Hân, anh biết trong các nhạc sĩ gia Chung Hân ngưỡng mộ nhất chính là Beethoven.
Anh nghêng mặt nhìn Chung Hân,
ánh mắt thâm thúy lóe lên sự hòai nghi.
- Em không thích nhạc phổ này sao?
Thần Phong thì thào vào tai cô, hơi thở nóng ran phà vào nửa bên mặt của Chung Hân làm cô bất giác run lên.
Trái tim của Chung Hân nhảy loạn nhịp vì cử chỉ thân mật này của Thần Phong, cô cố kiềm chế tâm tình của mình ánh mắt thích thú nhìn vào cuốn nhạc phổ trên tay Tim.
- Beethoven là một nhạc sĩ tài ba, ông bắt đầu có tiếng tâm trong hai dòng nhạc giao hưởng và lãng mạng vào lúc ông tuổi, tôi thật sự nguỡng mộ tài năng cùng với niềm đam mê về âm nhạc của ông ta.
Khi ông biết hai tai của mình bị điếc không thể nghe được nữa, ông trở nên tuyệt vọng và chán nản với cuộc sống.
Nhưng vì sự tuyệt vọng tột cùng này nó lại mang cho ông sức mạnh kinh hoàng để vượt qua tất cả và cuối cùng ông đã cho ra đời những bản giao nhạc hưởng symphonies đầu tiên và cũng chính những bản nhạc này đã khiến ông nổi tiếng đến tận bây giờ.
Sự kiêng cường của ông ta đã dạy cho tôi một điều, đó chính là dù ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất cũng không thể nên bỏ cuộc, dù chỉ còn lại một tia sáng mập mờ tôi cũng sẽ vùng vẫy đứng lên trở lại.
Ánh mắt của Thần Phong chợt hiện lên sự hiếu kỳ, anh nhìn thẳng vào gương mặt bất khuất của Chung Hân lúc nói ra những lời này.
Thần Phong không hiểu vì sao lúc này trong lòng anh lại hiện lên cảm giác rất lạ, anh chăm chú nhìn vào nét mặt điềm nhiên của cô cố tìm ra đáp án.
Kỳ thật Chung Hân cũng không hiểu vì sao mình lại đột nhiên nói nhiều với Thần Phong đến như vậy, nhưng dù cô có nói chắc gì anh sẽ hiểu.
Chung Hân cười khổ, cô nhếch môi nói với giọng đầy bất lực.
- Thích hay không đều như nhau, tôi không còn tiền.
Chung Hân chỉ muốn được nhìn quyển nhạc phổ này thêm một chút, trước khi nó lọt vào trong tay người khác.
Giá bắt đầu quyển nhạc phổ này chính là $, USD, những người có mặt lần lượt nâng giá.
- $, USD
Một người Pháp ra giá đầu tiên, quyển nhạc phổ này chỉ cần là người yêu thích âm nhạc đều muốn sở hữu nó.
- $, USD
- $, USD
-$, USD.
Triệu Sang nhìn mọi người với gương mặt đầy vẻ kiêu căng, hắn lên giá một cách tự tin nghĩ rằng số tiền $, USD là một con số lớn chắc chắn sẽ mua được quyển nhạc phổ này để tặng cho Lãnh Đồng, nhưng mục đích thật sự của hắn ta chỉ muốn khoe khoang tiền tài và quyền thế của Lãnh Thị.
Chung Hân cảm thấy đáng tiếc trong lòng, khi người đưa giá cao nhất chính là Triệu Sang.
Nhìn thấy quyển nhạc phổ vô giá lọt vào trong tay của một người chẳng hiểu gì về âm nhạc cả, đó quả thật là nỗi sỉ nhục đến nhạc sĩ gia Beethoven.
- $, USD!
Giọng nói trầm khàn của Thần Phong vang lên, không chỉ Chung Hân mà tất cả mọi người có mặt đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc nhìn anh.
Thần Phong thật bình tĩnh nét mặt không cảm xúc làm Chung Hân bỡ ngỡ trong lòng.
Thần Phong quả thật khác với người thường, anh không ngần ngại dùng một số tiền lớn để làm bẽ mặt của Triệu Sang.
Lúc này sắc mặt của Triệu Sang đen như đáy nồi, hắn ngồi bật dậy định đưa ra giá cao hơn.
Triệu Sang hắn là ai chứ, đâu dễ gì để người khác thị uy trước mặt hắn.
Hắn còn chưa kịp lên tiếng đã bị Triệu Nhàn chặn lại, bà nhìn Triệu Sang lắc đầu.
- Thần Phong không phải người em có thể chọc tới.
Nghe Triệu Nhàn nói vậy Triệu Sang đành bỏ qua, nhưng trong lòng thật sự bất phục.