Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia

chương 47

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tổng Tài đại nhân tuy rằng vẫn làm mặt lạnh, nhưng khóe miệng mỉm cười lại không chạy khỏi mắt Diệp An Thần, vì thế Diệp An Thần chỉ là ném ra một cái xem thường: "Có quỷ mới nhớ nhà anh."

“Ha hả…… Vậy coi như em nói đi, là tôi nhớ em đi.” Rướn thân sang phía Diệp An Thần ngậm lấy đầu đũa cậu đang ăn, Đông Phương Tuyệt híp mắt ăn còn cố ý mà liếm liếm môi.

Đối với cách ăn kia của Tổng Tài đại nhân Diệp An Thần không muốn nói gì, chỉ là ánh mắt Diệp An Thần như ngừng lại trên đôi môi hoàn mỹ kia. Màu đỏ mê người, mà hiện tại còn hơi ươn ướt, chỉ là nhìn thôi lại làm Diệp An Thần nhớ tới cảm xúc mềm mại cùng hương vị mê người của người kia.

Không tự giác mà mím môi, lại rất nhanh sau đó phản ứng lại, đỏ mặt, cúi đầu liều mạng ăn, cậu vừa rồi…… Ô ô……Cậu vừa rồi cư nhiên nổi tà ác a, a……Cậu vừa rồi nhìn môi Tổng Tài đại nhân, nhìn eo của Tổng Tài đại nhân.

Cư nhiên, cư nhiên, cư nhiên rất muốn đem quần áo Tổng Tài đại nhân cởi ra, sau đó, hôn lên?!

Dùng sức nhai đồ ăn trong miệng, còn chưa có nuốt xuống lại và cơm. Thẳng đến chính mình không thể nhét thêm đồ ăn vào trong miệng mới thôi, nhưng mặt Diệp An Thần vẫn hồng như cũ. Tuy rằng là như thế, nhưng trong đầu vẫn thỉnh thoảng thổi qua bộ dáng vừa rồi của Tổng Tài đại nhân, đặc biệt đôi môi ươn ướt kia. Lại từ môi nghĩ tới ngày hôm qua dưới tàng cây bị Tổng Tài đại nhân ôm vào trong ngực hôn môi.

Mà cái hôn kia ngay từ đầu vẫn là do cậu chủ động mà, trong đầu Diệp An Thần từng việc từng việc nhớ rõ lại, làm mặt vừa mới đỡ nóng lại bắt đầu nóng lên.

“Vô lại.” Trong miệng còn nhai đồ ăn nói ra hai chữ, mới vừa nói xong hai chữ, Diệp An Thần gian nan đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, chỉ là khi mới vừa nuốt xuống lại bị hóc xương sườn.

"Đều bị em phát hiện cả rồi a!” Đông Phương Tuyệt mỉm cười nói, không biết vì cái gì, chỉ cần nhìn người trước mắt này hắn liền cảm thấy hạnh phúc.

Nhìn bộ dạng phồng má nhai đồ ăn của người trước mặt, Đông Phương Tuyệt càng nhìn càng cảm thấy như tiểu lão thử đang ăn vụng. Đặc biệt hai bên má còn động động, đều làm Đông Phương Tuyệt có xúc động muốn dùng ngón tay chọc chọc. Bất quá…… Vừa lòng gật gật đầu, tiểu lão thử nhà mình giống như bị chính mình dưỡng béo a!

Ân ân! Không ngừng cố gắng, hiện tại vẫn là quá gầy, tưởng tượng tiểu lão thử nhà mình bị mình dưỡng đến trắng trẻo mập mạp, mềm mềm, Đông Phương Tuyệt liền không khỏi gắp đồ ăn vào bát Diệp An Thần.

"Anh gắp quá nhiều rồi, em ăn sao hết.” Nhìn trong bát mình đồ ăn bắt đầu cao như núi, Diệp An Thần dùng sức đối với Đông Phương Tuyệt xua tay, chỉ là đáng tiếc trong miệng còn có rất nhiều đồ ăn chưa nuốt xuống, một câu “Không cần gắp, em ăn không hết.” Nói như thế nào cũng nói không rõ.

Nhìn sườn núi đồ ăn lăn xuống một khối củ cải, Diệp An Thần sâu sắc cảm thấy, Tổng Tài đại nhân đây là tính làm cậu no chết sao?

Nhưng Diệp An Thần cùng Tổng Tài đã bắt đầu có sự ăn ý giữa hai người yêu nhau, vẫn là năng lực lí giải của Tổng Tài đại nhân đã tới cảnh giới mà nhân loại không thể lí giải. Đông Phương Tuyệt sau khi Diệp An Thần nói xong câu kia liền dừng tay, bắt đầu cầm lấy bât đũa của chính mình chậm rì ăn cơm.

Một bữa cơm, không biết có phải Diệp An Thần ảo giác hay không, cậu cảm thấy đặc biệt ấm áp. Đứng ở bên cạnh Tổng Tài đại nhân, duỗi tay nhận bát cơm Tổng Tài đại nhân đưa qua, dùng khăn lông trong tay lau khô. Sau đó lại lặp lại động tác vừa rồi, rõ ràng trước kia căn bản không có cùng nhau làm, nhưng hiện tại làm, mặc kệ là Diệp An Thần hay là Đông Phương Tuyệt đều phi thường thuận tay.

Thời điểm rửa bát, Diệp An Thần trộm ngẩng đầu nhìn Tổng Tài đại nhân đứng bên cạnh mình. Đột nhiên cảm thấy, bọn họ giống như đã sống với nhau thật lâu rồi. Tổng Tài đại nhân luôn một chút một chút mà đi vào tâm trí cậu, làm cậu một chút bất tri bất giác chìm vào, giống như hiện tại.

Cầm một khăn lông khác đưa cho Tổng Tài đại nhân, Đông Phương Tuyệt mỉm cười tiếp nhận khăn lông đem tay lau khô.

"Tí nữa em có bận không?” Đem khăn lông xoay người qua, Đông Phương Tuyệt hỏi.

“Không có việc gì a.” Đi ra khỏi phòng bếp, Diệp An Thần rất tùy ý nói, nhưng nói xong mới quay đầu lại, nhìn về phía Tổng Tài đại nhân đứng ở cửa bếp, vẻ mặt cảnh giác nhìn Đông Phương Tuyệt hỏi, “Có việc?”

“Ân, tí nữa chúng ta đi hẹn hò.” Đông Phương Tuyệt khi đi ngang qua bên người Diệp An Thần, nhẹ nhàng nói, còn thực thuận tiện ở trên mặt Diệp An Thần hôn một cái.

Gì?…… Hẹn hò? Nghe thấy Tổng Tài đại nhân nói, Diệp An Thần liền mở to mắt, này hai chữ hẳn cậu lí giải đúng đi! Hẳn là vậy đi! Nhưng nếu nghĩa trên mặt chữ, vì cái gì Tổng Tài đại nhân lại nói ra nhẹ nhàng như vậy? Giống như là đang nói, hôm nay thời tiết thật tốt a……

"Anh không bận sao?” Tiếp tục nhìn Tổng Tài đại nhân, Tổng Tài đại nhân anh có phải thật sự quá nhàn, làm quản lý của một tập đoàn, có thời gian ở chỗ này bồi cậu ăn cơm cũng được thôi, nhưng hiện tại lại muốn cùng cậu đi hẹn hò là cái tiết tấu gì?

Tuy rằng ở tiểu thuyết Tổng Tài đại nhân suốt ngày chỉ cần yêu đương là được, không cần làm việc khác cũng không cần lo lắng công ty đóng cửa. Nhưng dù sao đó cũng là trong tiểu thuyết, mà hiện tại là hiện thực, cho nên, Tổng Tài đại nhân hẳn là rất bận, nhưng là…… Chẳng lẽ hiện tại Tổng Tài đại nhân muốn mở ra cái loại hình thức nghịch thiên này sao?

"Tôi hiện tại dù sao cũng là giám đốc, hiện tại bỏ bê công việc cũng không sao!” Lại xoay người kéo tay Diệp An Thần, một cái tay khác lại ôm Diệp An Thần, cúi đầu, hôn lên môi Diệp An Thần. Nguyên bản chỉ nghĩ lướt qua, nhưng khi chạm đến đôi môi mềm mại kia lại ngăn không được.

Sau khi kết thúc một nụ hôn, Diệp An Thần bị Đông Phương Tuyệt hôn đến choáng váng bị Tổng Tài đại nhân kéo tay ra cửa. Thẳng đến khi đứng ở trên đường cái, Diệp An Thần mới nhìn nhìn bốn phía hỏi: “Chúng ta hiện tại đi chỗ nào?”

"Em muốn đi đâu liền đi đó, nếu không có nơi nào muốn đi, chúng ta liền tùy tiện đi dạo. Tí nữa lại đi xem phim, sau đó đi ăn khuya.” Kéo tay Diệp An Thần bước chậm trên đường cái, Đông Phương Tuyệt nói ra kế hoạch của chính mình.

Chỉ là, nghe xong những lời này Diệp An Thần thật sâu sắc hoài nghi, phương thức hẹn hò như vậy…… Giống như cùng thân phận cao lớn của Tổng Tài đại nhân không phù hợp a!

Nhưng phương thức hẹn hò phù hợp với Tổng Tài đại nhân là cái gì? Suy nghĩ một hồi lâu, Diệp An Thần cũng không có suy nghĩ ra, vì thế Diệp An Thần sau đó thật sự cùng Tổng Tài đại nhân tay nắm tay áp đi trên đường, hai người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, thẳng đến khi ánh mặt trời toàn bộ biến mất, mà đèn đường cũng bắt đầu sáng trưng, hai người mới phát hiện, bọn họ đã đi dạo thật lâu.

Nhưng là cho dù là mấy cái giờ đi dạo, hai người cư nhiên cũng không có cảm thấy nhàm chán.

“Nếu không hiện tại đi xem phim đi?” Nhìn nhìn đồng hồ, Đông Phương Tuyệt đề nghị.

Sau khi nhìn thấy Diệp An Thần gật đầu đáp ứng, liền kéo Diệp An Thần tay hướng rạp phim gần nhất đi đến.

"Tí nữa em muốn xem phim gì?” Trên đường đi, Đông Phương Tuyệt hỏi Diệp An Thần.

“Ân…… Không biết…… Gần đây có phim gì a? Em ngày thường đều không đi xem phim gì đó.” Tiếc nuối nhíu nhíu mi, sau đó ngẩng đầu nhìn Tổng Tài đại nhân.

Chỉ là hiển nhiên Tổng Tài đại nhân cũng sẽ không quá chú ý chuyện như vậy. Vì thế Đông Phương Tuyệt sau khi nhìn ánh mắt Diệp An Thần, bất đắc dĩ nhún nhún vai nói: “Loại chuyện này, em cảm thấy tôi sẽ chú ý sao?…… Xem ra chúng ta vẫn là đến rạp chiếu phim rồi lại quyết định đi."

Chậm rì rì đi đến rạp chiếu phim, người đông ngoài dự kiến. Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt hai người đến không có quá nhiều người chú ý.

Tới xem phim có hơn phân nửa là các cặp yêu nhau tay trong tay, nhưng có rất nhiều người lại không phải. Vì thế, khi Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt hai người tay nắm tay đứng ở bên ngoài nhìn poster phim, Diệp An Thần thực nhanh nghe được thanh âm nói chuyện, thanh âm không lớn, nhưng không biết có phải đứng gần hay không, Diệp An Thần lại là nghe thấy được.

“Nha nha, ngươi nói bọn họ có phải là một đôi hay không a, xem bọn họ nắm tay, nhất định là một đôi đi!” Tuy rằng thanh âm đã đè thấp, nhưng kích động trong lời nói lại có thể cảm giác được rõ ràng.

“Nhất định đúng vậy, a a…… Hủ lâu như vậy rốt cuộc mới thấy được một cặp, ô…… Mày xem tiểu công đi, thật sự có khí thế a, còn có tiểu thụ, a a…… Không được, tao thật sự kích động làm sao bây giờ?” Một thanh âm khác cũng ép tới rất thấp, nhưng kích động trong lời nói sơ với người kia lại là rõ ràng hơn.

Rõ ràng làm Diệp An Thần không khỏi hướng bên người Đông Phương Tuyệt nhích lại gần, cậu cảm thấy hảo nguy hiểm a!

“A a a…… Ngươi xem, tiểu thụ dựa qua, ngô……Thật là cảnh đẹp a.”

"Mày nói tao có thể chụp ảnh không? Tao cảm thấy nếu không lưu lại cái gì tao nhất định sẽ tiếc nuối a!”

Lại là đứt quãng nói, Diệp An Thần cảm thán, quả nhiên hủ nữ chính là lực lượng hùng hậu sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio