Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

chương 657: sức mạnh thay đổi nguyện vọng của cung tước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Yuhina

Nghe vậy, La Kỳ gật gật đầu, đau thương nói, "Đúng, chính là ở chỗ này, khiến cho đã mấy thập niên rồi ta cũng không thể chân chính hết hy vọng đối với ông ấy."

"…"

"Nếu như ông ấy căm ghét ta, có người phụ nữ khác, ta cũng cảm thấy tuyệt vọng rồi, nhưng ông ấy đối xử với ta lạnh nhạt, đối với người khác càng lạnh hơn càng nghiêm khắc hơn, cuối cùng ta cũng chỉ còn hy vọng xa vời là mình cùng người khác bất đồng, một hy vọng xa vời liền hy vọng đến mấy chục năm." La Kỳ ngước mắt nhìn về phía khuôn mặt bình tĩnh của Thời Tiểu Niệm, "Phụ nữ luôn sẽ nghĩ nhiều như vậy, đúng không"

"Vâng."

Thời Tiểu Niệm tán thành gật đầu, cô chưa bao giờ phải hồ nghi Cung Âu nhiều.

Thời Tiểu Niệm dứt lời, hai người cũng như bị mất âm thanh, La Kỳ ngồi ở chỗ đó, cũng không lại vội vã muốn đến hội trường đại lễ đính hôn.

Một lát sau, bà nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, còn có chút khó có thể tin hỏi, "Con tìm hiểu thổ nhưỡng này, đặc biệt tìm hiểu vì ta sao "

Mấy thập niên, trong lúc nhất thời La Kỳ có chút không thể nào tiếp thu được ‘sự thật’ Cung Tước để ý đến chính mình.

"Không phải vậy, con nghĩ không ra nguyên nhân khác." Thời Tiểu Niệm nói, đôi mắt trong suốt chăm chú nhìn La Kỳ, "Con tin tưởng nếu như cẩn thận suy nghĩ, cha còn vì mẹ mà làm rất nhiều chuyện, nhưng cũng có thể đều bị bỏ quên."

Nghe vậy, La Kỳ ngồi ở chỗ đó bỗng nhiên có chút sốt sắng, "Còn có rất nhiều, sẽ à"

Bà như cô gái mới bắt đầu biết yêu, hoang mang, không dám tin tưởng, tự ti, lại tha thiết mong mỏi.

Lừa dối một người phụ nữ như vậy, Thời Tiểu Niệm thật sự có chút hổ thẹn, nhưng ngoài miệng vẫn nói, "Vâng, lại như cái này, nếu như con không tìm người hỏi một hồi, cũng không biết thì ra loại hoa này khó sinh trưởng như vậy, cha làm vì mẹ mà không nói nửa câu."

"Vậy con còn nhìn ra cái gì từ trong nhật ký à"

La Kỳ hỏi, nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, ánh mắt chờ đợi như vậy.

Thời Tiểu Niệm lắc đầu một cái, "Trong nhật ký chỉ ghi chép hoạt động của hai người, con cũng không thể nhìn ra nhiều lắm, nhưng con nghĩ cha một đời hùng tâm, ngoại trừ không bỏ được Cung gia, khẳng định cũng không bỏ được ngài đi."

"…"

Ánh mắt của La Kỳ ảm đạm.

" Thời điểm cha ra đi có lưu lại vật gì cho ngài không" Thời Tiểu Niệm hỏi.

"Một Cung gia, một người đóng thế, con cũng thấy đấy." La Kỳ cay đắng nở nụ cười, "Trừ thứ đó ra, ông ấy cũng không lưu lại cho ta cái gì."

"Có đúng không" Thời Tiểu Niệm nhàn nhạt đáp một tiếng, "Con còn tưởng rằng tính tình của cha như vậy nhất định sẽ lặng lẽ lưu lại gì đó đưa cho ngài."

"Không có." La Kỳ lắc đầu một cái, "Lúc ông ấy ra đi đã là giai đoạn cuối của bệnh, bên người ngoại trừ ta, cũng chỉ có chiếc đồng hồ mà ông ấy thích nhất, không có thứ gì."

Cho nên sao bà có khả năng không oán hận, sau đó chỉ có thể oán người đàn ông kia khiến cho bản thân bà thiên tân vạn khổ gả hao mòn cả thể xác lẫn tâm hồn.

"Chính là chiếc đồng hồ mà đeo trên tay kia à" Thời Tiểu Niệm hỏi, "Tại sao cha lại thích chiếc đồng hồ đó như vậy, đó là món quà mà ngài tặng sao"

"Đúng là ta mua, nhưng ông ấy thích là bởi vì chiếc đồng hồ này có thể quy đổi giá trị( méo biết là cái chức năng gì nữa, hix >__

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio