- Trần Chủ bộ nói. Mã hòa thượng không rất cam tâm, cho nên ở Mộc Đao Câu mời Cửu Long trại và Ngũ Mã trại và vài vị đương gia, hy vọng có thể khuyên bảo bọn họ đáp ứng. Chủ yếu nhất vẫn là, nếu Cửu Long trại không chịu cúi đầu, Mã hòa thượng muốn nhân cơ hội nuốt Cửu Long trại, để tránh bọn họ sinh thêm sự cố. Dù sao, bên trong chuyện này có chút phức tạp, Trần Chủ bộ cũng rất đau đầu.
Chắc chắn Trần Đông đau đầu rồi!
Ngọc Doãn day mũi, không nói gì.
Mà Trần Quy thì ngồi ở chỗ cũ, đăm chiêu suy nghĩ.
Cao Thế Quang đi theo Ngọc Doãn cũng được một thời gian, sớm đã không phải là anh nông dân mới đến Khai Phong không hiểu gì cả rồi.
Ông cũng hiểu rõ, lần này Ngọc Doãn đã tốn không ít tâm tư vào việc cướp giết Lỗ Tặc.
Hai trăm ngàn quan ám hoa đã chuyển tới Tây Sơn.
Nếu không thể giải quyết Lỗ tặc, Ngọc Doãn sẽ gặp phải tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
- Nguyên Tắc nghĩ thế nào?
Trần Quy đột nhiên mở mắt ra, hạ giọng nói:
- Giết!
- Ồ?
- Nếu Xích Trung khăng khăng một mực không theo, thì xử lý hắn.
Không phải chứ!
Ngọc Doãn chấn động.
Cửu Long trại cũng có hơn vạn người, muốn nuốt Cửu Long trại, cũng không hề dễ dàng. Nếu sớm quyết định còn dễ làm việc hơn. Nhưng hiện tại, Lỗ Tặc đã vượt qua Hoàng Hà, đang đuổi tới Tương Châu. Hiện tại động thủ, chẳng khác nào nội chiến. Cho dù là thượng giết chết Cửu Long trại, chỉ sợ cũng tổn thất thê thảm và nghiêm trọng. Kể từ đó, vậy giải quyết hai vạn Lỗ tặc như nào?
- Chuyện này, Mã hòa thượng không thể ra mặt.
- Kính xin Nguyên Tắc chỉ giáo.
Trần Quy mệnh Cao Trạch Dân mang bản đồ Hà Bắc lộ tới, trầm ngâm một lát rồi nói với Ngọc Doãn:
- Việc này, còn cần lang quân ra mặt mới được.
Chẳng phải Xích Trung cũng phải đi Mộc Đao Câu sao?
Lang quân cũng đi núi Phong Long, nơi giao nhau giữa Triệu châu và Chân Định. Ta nhớ trước đây chẳng phải lang quân từng tiến cử Đô Thống chế Vương Ngạn Bình Định quân với Hoàng phó suái? Để Hoàng phó soái phát ra một đạo mệnh lệnh, mời Vương Ngạn ở dọc đường núi Phong Long xử lý Cửu Long trại.
Ngọc Doãn nghe vậy có chút chấp nhận.
Thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, ngay tại lúc này, quả quyết không thể có nửa điểm nhân từ nương tay.
Mặc kệ Xích Trung kia là xuất phát từ duyên cớ gì, nay đã ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn, thì là kẻ thù của Ngọc Doãn hắn.
Trần Quy hạ giọng nói:
- Hôm qua không phải Tấn Khanh đã nói, Thân quân Thái Tử đã chỉnh đốn xong, hy vọng lang quân tìm một cơ hội để các huynh đệ thực nghiệm. Nếu đã vậy, thì phái Thân quân Thái Tử xuất động, phối hợp Vương Ngạn một lưới bắt hết Cửu Long trại.
Ngoài sáng, chẳng phải Quan gia từng nói muốn các lộ binh mã bảo hộ Lỗ Tặc lên phía bắc sao? Chúng ta đây là tuân theo ý chỉ của Quan gia...Trong tối, thì là hiệp trợ Mã hòa thượng làm việc. Chỉ cần xử lý Cửu Long trại, Hà Bắc lộ tự nhiên sẽ ngheo theo sự sai phái của Mã hòa thượng.
Ngọc Doãn liên tục gật đầu, hạ giọng nói:
- Vậy nghe theo kế của Nguyên Tắc.
Kế sách đã định ra, Ngọc Doãn liền không chần chờ nữa.
Hắn lập tức viết một lá thư, phái Cao Nghiêu Khanh đi Hà Gian phủ, mời Hoàng Tiềm Thiện liên lạc Vương Ngạn.
Vương Ngạn mà nay còn ở Bình Định quân, nếu y đi tới Hà Gian, cần phải đi qua núi Phong Long. Đồng thời, Ngọc Doãn lại hạ lệnh ba người Ngô Giới Trương Khởi Phó Tuyển điều động ba nghìn tinh binh, cũng để Dương Tái Hưng mã quân phối hợp hành động, phụ lấy ba trăm hỏa lôi thủ cùng hành động.
Cái gọi là hỏa lôi thủ, đó là sử dụng hỏa khí.
Trần Quy và Lăng Chấn đã nghiên cứu chế tạo ra lượng lớn hỏa khí kiểu mới, bao gồm súng phun lửa, Chưởng Tâm Lôi và tất cả hỏa khí, đều phối dùng với hỏa lôi thủ trong tay. Đội binh mã này tiêu phí quá lớn, nên Ngọc Doãn cũng cẩn thận sử dụng, không dám xem thường.
Thống soái người lôi hỏa thủ là Phong Huống và Lăng Uy.
Hai người này cũng là tâm phúc của Ngọc Doãn, rất trung thành và tận tâm với Ngọc Doãn. Giao lôi hỏa thủ cho họ, Ngọc Doãn cũng vô cùng yên tâm.
Khi hừng đông, hết thảy đều đã an bài thỏa đáng.
Ngọc Doãn lập tức nói rõ tình huống với Lý Dật Phong, chỉ nói Thân quân Thái tử ra mặt bao vây tiễu trừ đạo phỉ, Lý Dật Phong đương nhiên đồng ý.
Cùng ngày Ngô Giới suất bộ xuất chinh, Ngọc Doãn cũng lặng lẽ rời khỏi Túc Ninh trại, đi đến Mộc Đao Câu.
Mộc Đao Câu này thuộc nhánh sông Từ Thủy.
Hạ thu dòng nước chảy xiết, bắt đầu mùa đông thì khô cạn.
Sở dĩ Mã hòa thượng chọn nơi này hội minh, cũng là xuất phát từ suy xét an toàn.
Cửu Long trại ý đồ không rõ, đương nhiên không có khả năng đến hội hợp; nếu lựa chọn núi Tây Sơn hoặc Tán Hoàng, chưa chắc Xích Trung đã đồng ý.
Nhưng thật ra Mộc Đao Câu này cách Cửu Long trại lộ trình một ngày.
Vì gần phủ Chân Định nên Cửu Long trại cũng không có khả năng xuất động binh mã, rất dễ dàng khiến cho quan phủ chú ý.
Cho nên hội minh ở trong này vô cùng an toàn.
Động Hòa thượng của Mã hòa thượng tuy nói mới xuất hiện tại lục lâm đo Hà Bắc, nhưng sự tích y chống lại Lỗ Tặc lại làm cho lục lâm hảo hán khen ngợi không ngừng. Hiện tại y khởi xướng hội minh ở ngòi Mộc Đao, các lộ lục lâm hảo hán, tự nhiên sẽ không khước từ.
Dù Cửu Long trại thực lực mạnh mẽ nhưng cũng không vấn đề.
Ngày tháng Tĩnh Khang, thời tiết ngày càng rét lạnh.
Bình Sơn trấn thuộc Mộc Đao Câu lại đột nhiên trở nên náo nhiệt lên...
Đã nhiều ngày, Bình Sơn trấn xuất hiện rất nhiều người ngoại lai. Vốn thời tiết này, Bình Sơn trấn vô cùng vắng lặng, nhưng hiện tại đã cuồn cuộn tiến vào vài trăm người, khiến cho rất nhiều nhà trọ Bình Sơn trấn lập tức kín người hết chỗ.
Mã Khuyếch trên ba mươi, đang độ tráng niên.
Y là hán tử điển hình phương bắc, vóc dáng cao lớn, vai rộng eo thon.
Dưới cằm là bộ râu quai nó, làm y nhìn qua vô cùng hào phóng.
Mang theo hơn hai mươi hộ vệ, y và Trần Đông sau khi đến Bình Sơn trấn liền thuê tòa nhà lớn, đoàn người vào đó ở. Thủ lĩnh của Ngũ Mã trại và Ngũ Nhạc trại cũng đến Bình Sơn. Mã Khuyếch tính toán sơn trại lục lâm đo Hà Bắc có danh hiệu đã đến hơn phân nửa. Đương nhiên còn có một số người bởi vì đường xá xa xôi cho nên chưa đến. Nhưng mặc dù là như vậy, cũng có thủ lĩnh của mười mấy trại đủ để cho thấy địa vị của Mã Khuyếch ở Hà Bắc lục lâm đo.
- Xích Thiên Vương còn chưa tới?
Mã Khuyếch nhận được tin tức, trong lòng có chút không vui.
Gã ngồi với Đoạn Thiên Nhai thủ lĩnh của Ngũ Mã trại, có chút bất mãn nói:
- Các đạo nhân mã, thì có Xích Trung hắn là gần Bình Sơn nhất, các lộ hảo hán khác đều đã đến, nhưng Xích Trung hắn thì vẫn chưa xuất hiện là sao? Thật là quá mức ngông cuồng đấy.
Đoạn Thiên Nhai cũng cảm thấy bất đắc dĩ, hạ giọng nói:
- Mã thủ lĩnh không nên tức giận, chắc là Xích Thiên Vương có việc trì hoãn, cho nên mới tới chậm.
Dù sao ngày mai mới hội minh, chắc chắn Xích Trung sẽ xuất hiện.
Mã thủ lĩnh tốt nhất vẫn suy nghĩ nên làm thế nào khuyên bảo Xích Trung đồng ý. Ngươi cũng biết, nếu thái độ núi Phong Long hắn không rõ, Ngũ Mã trại ta dù hưởng ứng thì cũng vô cùng phiền toái. Ta nghe nói, Lỗ Tặc đã đến Tương Châu, chuẩn bị nghỉ ngơi và chỉnh đốn.
Phỏng chừng chậm nhất đầu tháng sau, bọn họ nhất định sẽ đến Tán Hoàng.
Nếu nhanh chóng đưa ra chủ ý, huynh đệ bên này cũng không biết nên làm thế nào...
Mã Khuếch nghe vậy vội vàng trấn an.
Nói chuyện với Đoàn Thiên Nhai vài câu thì Mã Khuếch cáo từ rời khỏi.
Gã còn muốn giao lưu với các lộ thủ lĩnh khác, vì thế liền gọi Trần Đông chuẩn bị đi du thuyết.
- Thiếu Dương, ta vốn cho là tất cả đều là nam nhi nhiệt huyết, chắc chắn sẽ vui mừng hưởng ứng.
Nào ngờ lại xảy ra tình trạng như này...Nếu hành động lần này không thành công, Mã hòa thượng ta còn mặt mũi nào đi gặp Ngọc Lang quân nữa?
Hai người đi ra cửa sân, đến một nhà trọ.
Không ngờ chưa đi được bao lâu, từ trong hẻm nhỏ bên đường xông ra một đám người.
Một người áo đen cầm đầu, không đợi Mã Khuyếch phản ứng, đã lắc mình đến trước mặt gã.
- Mã hòa thượng, chủ nhân nhà ta cho mời.
Một thanh chủ thủy sắc bén cắm vào lưng Mã Khuếch, bàn tay hắc y nhân kia khoác lên vai Mã hòa thượng tươi cười. Từ xa nhìn cứ như là bạn tốt lâu năm gặp lại. Người đó nói nhỏ bên tai Mã Khuếch:
- Mã thủ lĩnh không cần lo lắng, chủ nhân nhà ta không có ác ý...Chỉ có điều trong tình huống này, không tiện ra mặt.