Editor: May
“Là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, chúng tôi khai trương tới nay, đại sảnh này còn chưa từng có người đặt qua một trăm vạn tiền cược đâu, nếu hai vị lại trúng, ngăn kéo này của tôi chính là bồi không nổi, nếu không, hai vị có thể đến trong phòng khách quý đi.”
“Thôi, Lộ Lộ, chúng ta vẫn là đến cái bàn kia đi thôi.”
Diệp Nam Sanh lôi kéo Tình Không, không nói hai lời đi đến chiếu bạc vip bên cạnh, lại đặt toàn bộ tiền xuống.
Chờ đến khi lại mở ra ba số sáu, Tình Không đã cảm thấy thế giới này thật huyền huyễn.
“Ta kháo, Diệp Tử, vận khí cậu tốt như thế ư, sớm biết vậy lúc Lão Lộ thiếu nợ mang cậu đi giúp một tay rồi.”
Diệp Nam Sanh lại không cao hứng chút nào.
“Xong đời, Lộ Lộ, tớ là thật sự thất tình, sòng bạc đắc ý đến phân thượng này, tớ nhất định không cứu được rồi, hu hu hu……”
“Cậu đây là thất tình gì chứ, từ đầu tới cuối đều là cậu yêu đơn phương trúc mã của cậu, trước nay đều chưa từng bắt đầu, thất tình đâu ra, đừng tự ngược chính mình được không.”
Tuy rằng Diệp Nam Sanh rất khiêm tốn, nhưng gia cảnh cô không tầm thường, Tình Không biết được, càng biết cô ấy từ nhỏ liền thích một trúc mã lớn hơn cô vài tuổi.
Tựa hồ là con trai của một người hầu nhà cô ấy, tất cả mọi người đều phản đối.
Tình Không bắt đầu quen biết cô ấy từ cao trung, nhưng lâu lâu vẫn nháo thất tình, Tình Không cũng đã quen.
Tiền cược trên tay Tình Không đã từ mười vạn đổi thành trăm vạn, đã là gấp mười.
“Tớ không tin tà, tớ lại đến! Đây đều là vận khí gì? Tớ không muốn, tớ muốn thua hết toàn bộ.”
Diệp Nam Sanh muốn đoạt đi, bị Tình Không lập tức né tránh, “Cậu đừng như vậy, những bạn nhỏ khu tai họa đang rất cần, qua một thời gian tớ đúng lúc muốn tới cô nhi viện làm việc, trước thay bọn chúng cám ơn cậu nha.”
Tình Không ôm tiền cược không buông.
Một người âu phục có đeo bảng tên, nhìn như nhân viên công tác liền đi tới.
“Hai vị tiểu thư hôm nay vận khí thực tốt, sao không thừa thắng xông lên lại đến mấy tay?”
“Phi phi phi, ai muốn phá vận khí, tôi tới là vì thua tiền, sòng bạc các người, lại để tôi thắng nhiều tiền như thế!”