Lộ Tình Không trợn tròn mắt, kinh ngạc đối diện với ánh mắt của Sở Ngự Bắc, giọt nước từ trên tóc ngắn của người đàn ông theo gương mặt rơi xuống cổ, tầm mắt cô nhìn theo giọt nước chảy qua khuôn ngực to lớn, cơ bụng sáu múi dõ dàng, đi xuống nữa là rừng rậm đen như mực, xuống chút nữa……
Lộ Tình Không trợn mắt há mồm, cuối cùng phản ứng lại chính mình đang xem cái gì, tay nhỏ che miệng lại, tầm mắt trở lên nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của Sở Ngự Bắc.
Cứ như vậy đối diện, ước chừng qua vài giây.
Tay nhỏ của cô mới từ miệng chuyển qua mắt, miệng đắng lưỡi khô mà nuốt nước miếng, “Tôi…… Tôi không phải cố ý nhìn lén.”
Nói xong câu đó, khuôn mặt nhỏ của cô đã đỏ như gấc, cô thế nhưng lại nhìn chằm chằm phó tổng thống đại nhân loã thể, còn luyến tiếc không dời mắ!
Cô từ trước đến giờ còn không biết mình là sắc nữ nha.
Bất quá,cái này không thể trách cô,dáng người của phó tổng thống đại nhân thật sự so với những minh tinh người mẫu cô gặp qua đều đẹp hơn nha.
Sở Ngự Bắc nguy hiểm mà híp nửa con ngươi, dáng vẻ cao quý lãnh đạm đi đến mép giường, thong thả ung dung mặc áo tắm vào.
Nhất thời không nói chuyện.
Lộ Tình Không đi cũng không được, ở lại cũng không xong, không khí vô cùng xấu hổ.
Một bàn tay cô he hé nhìn lén, phát hiện Sở Ngự Bắc đã mặc quần áo xong, đồng thời cũng đang nhìn cô.
Lúc này cô mới đem tay bỏ xuống, áp ở trên mặt.
Lộ Tình Không bĩu môi, hiển nhiên không đủ tự tin.
Vừa dứt lời, Lộ Tình Không “A” mà một tiếng, cả người trời đất quay cuồng, xoay một cái rơi vào vòng ôm xa lạ mà lại ấm áp quen thuộc.
Nói xa lạ, là bởi vì mới gặp mặt vài lần,đến tên của phó tổng thống đại nhân cô cũng không biết, nói quen thuộc, là bởi vì cái ôm ấm áp này gần đây ôm cô vô số lần.
“Mới vừa trưởng thành liền gấp không đợi nổi muốn nhào vào trong ngực đàn ông sao? Giả vờ thẹn thùng lạt mềm buộc chặt?”
Hơi thở ấm áp cọ qua cọ lại bên tai cô, có vài sợi nghịch ngợm mà chui vào lỗ tai cô.
Lộ Tình Không thề, đây là giọng nói hay nhất cô từng nghe qua, nhưng cô không muốn nghe anh ta nói, còn không bằng cái dáng vẻ cao quý lãnh đạm của phó tổng thống đại nhân.
Nhưng mà, Lộ Tình Không phát hiện tay mình còn bám ở trên cổ anh ta, sợ tới mức lập tức rút tay lại.
Sở Ngự Bắc giờ phút này đang đỡ mông cô, hơi dùng sức, đem cả người cô dán lên người mình.
Giữa bọn họ chỉ cách nhau lớp vải mỏng, ánh mắt nhìn chăm chú lẫn nhau, có thể nghe thấy tiếng tim đập, có thể cảm thụ nhiệt độ cơ thể đối phương, thân mật khăng khít, như là đôi nam nữ yêu đương cuồng nhiệt đã lâu.
Lộ Tình Không mặt đã hồng đến mức sắp xuất huyết,hai bên tai đỏ ửng lên,cô chưa từng cùng bất cứ người đàn ông nào thân mật như vậy.
“Anh…… Anh nói bậy, tôi không có, không phải như thế!” Lộ Tình Không bình thường mồm miệng nhanh nhảu,bây giờ liền nói chuyện không trôi chảy.
“Không phải như vậy,vậy thì thế nào?”
Nam nhân âm thanh trầm thấp như là mê hoặc, Lộ Tình Không ngơ ngác mà nhìn anh ta, “Tôi…… Tôi chỉ muốn vào hỏi anh một chút chuyện.”
“Nửa đêm đến phòng một người đàn ông, còn không phải là chuyện này sao?” Sở Ngự Bắc cúi đầu, làm bộ muốn hôn môi anh đào của cô.
Lộ Tình Không nghiêng đầu, đôi tay chống ngực anh ta.
Sở Ngự Bắc cánh môi ấm áp cọ qua gương mặt Lộ Tình Không, cò quét đến bên tai cô.
Môi anh không giống con người anh lạnh như băng,hơi thở nóng bỏng, quanh quẩn thật lâu bên tai cô.
Trái tim đập nhanh từng trận, thình thịch,đối với Tình Không mà nói,cảm giác này cực kỳ xa lạ.
Toàn thân cô dùng hết sức đẩy anh ra, giống như gặp ma tông cửa chạy ra ngoài……