Editor: May
Minh Mị nhìn trường hợp hỗn loạn này, như suy tư mà cười cười, “Cậu không nhìn lầm, là anh ta. Trận diễn này ngược lại càng ngày càng thú vị.”
Đối với cô mà nói, tự nhiên là càng loạn càng tốt, phu nhân đệ nhất Bắc Thần Quốc sao có thể là một người phụ nữ như vậy.
“Chậc chậc, mới vừa thành niên liền có thủ đoạn này, mỗi một người đều là nhân vật vang dội của Bắc Thần Quốc chúng ta, xem chính mình là nữ vương sưu tập tem sao.” Âu Nhược Hi nói không khó nghe ra vài phần đố kỵ.
Lần này Minh Mị ngược lại không có đáp lời.
……
“Sở Vân Triết anh là không uống thuốc hay là uống nhầm thuốc hả? Chuyện của tôi có nửa xu quan hệ với anh sao?”
Sở Vân Triết chưa kịp trả lời, chỉ nghe thấy một đạo giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên từ một phương hướng khác, “Cùng nó không có quan hệ, như vậy có liên quan tới tôi không?”
Giọng nói này……
Tình Không thầm nói một tiếng không tốt, nhanh chóng quay đầu lại, quả nhiên thấy cách đó không xa, khuôn mặt tuấn tú hạc trong bầy gà của phó tổng thống đại nhân, ánh mắt thâm thúy liếc cô.
Vừa rồi phòng bao còn ồn ào náo động không thôi, lúc này lại an tĩnh xuống, gần như tất cả mọi người đều ngừng thở nhìn về phía Sở Ngự Bắc.
“Có quan hệ, đương nhiên là có quan hệ, có quan hệ rất lớn.”
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mặt phó tổng thống đại nhân đã đen thành như vậy, Tình Không thấy cũng không thua gì đá kiến phong sử, tự nhiên sẽ không đâm lên báng súng vào lúc này.
Sở Ngự Bắc nghe được cô nói như thế, sắc mặt hòa hoãn, nhưng mà, khi anh nhìn thấy cái túi trên tay Lý Mục Thành kia, cả người đều không tốt.
Sắc mặt vừa mới hòa hoãn lại lập tức lại lạnh lùng lên, con nhóc chết tiệt kia lại có thể lấy anh thẻ anh cà lễ vật tặng cho người đàn ông khác?!
Sở Ngự Bắc không nói hai lời, kéo tay Lộ Tình Không qua, liền muốn đi ra ngoài.