Editor: May
Cô nhanh chóng xuống lầu đi tìm, lại phát hiện di động màu hồng phấn của mình đang nằm ở trong tay Sở Ngự Bắc.
Tâm Tình Không treo lên cổ họng, bước nhanh đi qua, “Trả di động cho tôi.”
Sở Ngự Bắc cầm di động người ta thử mật mã, nhìn thấy chủ nhân di động tới đây, không có một chút ngượng ngùng phá quẫn, ngược lại đúng lý hợp tình mà nói, “Là chính em nói mật mã cho tôi, hay là tôi tìm người phá giải?”
Tình Không cảm thấy hôm nay Sở Ngự Bắc sao lại đáng giận như vậy chứ? Chặt đứt tài lộ của cô thì thôi, hiện tại còn muốn điều tra riêng tư của cô, cô tự nhiên là không vui.
“Đây là riêng tư của tôi, vì sao tôi phải nói cho anh biết? Trả tôi!”
Sở Ngự Bắc giơ điện thoại qua đỉnh đầu, “Vậy chính là tôi tìm người phá giải mật mã.”
Người đàn ông thật sự là quá cao, Tình Không nhảy dựng lên cũng với không tới di động, vừa tức lại bực.
Tình Không nhướng nhướng mày, “Vô sỉ?”
Bàn tay to chợt kéo cô gái nhỏ qua ôm vào trong ngực, hôn mặt mày, cái mũi, miệng cô…… Cuối cùng dán ở môi anh đào hồng nhạt của cô, nhẹ mổ vài cái, môi mỏng gợi cảm khẽ mở, “Vô sỉ sao?”
Tình Không bị anh hù đến ngẩn ra, đầu đã có chút hồ nhão, cô luôn cảm thấy hôm nay Sở Ngự Bắc giống như không bình thường, rất không bình thường.
Trước kia anh là tiêu chuẩn quý tộc ưu nhã tôn quý, hơn nữa trời sinh tính tình lạnh nhạt, cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng xa cách.
Hôm nay anh đâu có chút lạnh nhạt, hệ cấm dục nào, rõ ràng chính là một tên lưu manh.
“Sở Ngự Bắc, tôi không nghĩ tới anh là người như vậy, anh luôn là khi dễ tôi làm cái gì? Anh thì tính là anh hùng gì?”
Không cho cô kiếm tiền, còn cắt xén tiền lương của cô, hiện tại điện thoại cũng muốn đoạt của cô, cô đến sự riêng tư cũng không có.
Tình Không càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, càng nói càng cảm thấy là buồn bực, mếu máo, hốc mắt cứ như vậy liền đỏ lên.
Sở Ngự Bắc cũng chỉ là muốn nhìn một chút Lý Mục Thành tên kia, có phải thật sự thêm WeChat Tình Không không, cũng không phải thật muốn can thiệp tất cả của cô.