Editor: May
Tình Không cười cười tự giễu, lắc đầu, “Cô không cần mẫn cảm như thế, tôi hai bàn tay trắng, không có cái gì đáng giá khoe khoang, tôi nói chính là sự thật, một đoạn quan hệ này, tôi từ đầu đến cuối đều là bị động, người cô cần thuyết phục chỉ có một mình Sở Ngự Bắc.”
Bình tĩnh mà kiên định, tên Sở Ngự Bắc cao cao tại thượng này, nói ra từ trong miệng cô, lại là bình thường như vậy.
Đây là cảm giác giờ phút này Tình Không cho Minh Mị.
Minh Mị là đố kỵ, Sở Ngự Bắc là người như thế nào, không có người rõ ràng hơn cô, nếu chuyện anh không có tự nguyện, tuyệt đối không có người bức anh.
Cũng chính là vì nguyên nhân như thế, cô mới có thể xuống tay từ chỗ Tình Không.
Minh Mị nhích lại gần phía sau, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, tường hòa mà mềm mại, cô dứt khoát giọng nói cũng thêm vài phần nhu tình mật ý, “Tình Không, bắt đầu từ một ngày ba chị tấn chức thành tư lệnh kia, đã bị nhận định là vợ của Ngự Bắc.”
“Chúng tôi quen biết từ nhỏ, nói là thanh mai trúc mã cũng không quá. Ba chị và ông nội Thẩm cũng đã sớm có nhận thức chung này, bàn thân Ngự Bắc cũng chưa bao giờ phủ định sự thật này.”
Nơi này, Minh Mị rải một chút hoảng hốt, phủ định mấy ngày trước của Sở Ngự Bắc, Minh Mị lựa chọn tính xem nhẹ.
“Thật ra ba chị cũng không ủng hộ Ngự Bắc tiếp nhận chức vụ vị trí tổng thống, thậm chí từng phái người ám sát anh, nhưng kia đều là quyết định giữa đảng phái, tình cảm riêng và trò chơi chính trị, đám đàn ông bọn họ tự mình phân biệt thật sự rõ ràng.”
“Nói trắng ra là, chị và Ngự Bắc chính là liên hôn chính trị. Kết hôn với chị, đối với con đường làm quan của anh ấy không có chút bất lợi nào, mà chị và anh ấy cũng có tình cảm thanh mai trúc mã.”
“Em xuất hiện, mới đánh vỡ loại ăn ý này giữa chúng tôi, Tình Không, có lẽ giữa chúng tôi còn chưa có tình yêu, nhưng anh ấy là tín ngưỡng của chị.”
Nói tới đây, con ngươi liễm diễm của Minh Mị phủ kín một tầng sương mù, “Đến không lâu trước đây chị mới phát hiện thật ra chính mình không phải một người tốt, nếu ai đánh vỡ tín ngưỡng của chị, chị thật sự chuyện gì cũng làm ra được.”