Editor: May
Tình Không trở tay sờ sờ tóc của anh, ngây thơ nói, “Anh đến trong phòng nghỉ ngơi một chút, rất nhanh liền xong.”
“Không cần tôi hỗ trợ sao?”
Từ khi người đàn ông có ký ức tới nay, lần đầu tiên được người sờ vuốt đầu, cảm giác thực vi diệu, giọng nói mang theo vài phần khàn khàn gợi cảm, Tình Không nghe đến tâm đều giống như mềm sụp một góc.
“Không cần, đây là lần đầu tiên tôi nấu cơm cho anh ăn, tôi muốn một mình hoàn thành.”
Cô nỗ lực che dấu nội tâm chua xót, lần đầu tiên, đại khái cũng là một lần cuối cùng đi.
Những lời này tự nhiên lấy lòng Sở Ngự Bắc, anh đích xác còn có chút công sự cần xử lý, anh nghiêng đầu hôn hôn gương mặt cô, nói câu, “Đừng nóng vội.” Liền đi vào phòng.
Thật ra Tình Không rất khổ sở, vì Lão Lộ, cô nhất định phải nhanh rời khỏi.
Thật ra cho dù không phải bởi vì Lão Lộ, cô ở bên người Sở Ngự Bắc cũng không ngốc được bao lâu.
Lúc cơm gần làm xong, chuông cửa vang lên.
Cô nghi hoặc đi mở cửa, là Tần Hãn.
“Tình Không tiểu thư, di động của cô, tôi đưa tới đây cho cô.”
Tình Không cực kỳ kinh ngạc, “Cám ơn, nhưng sao anh lại biết nó ở nơi nào?”
“Vừa rồi tiên sinh phân phó tôi đến trong xe lấy.”
Tình Không đại khái hiểu rõ chuyện là như thế nào.
Tần Hãn đứng ở cửa, có chút muốn nói lại thôi.
“Còn có việc? Sở Ngự Bắc ở bên trong.” Tình Không nói.
“Tình Không tiểu thư, cô có thể rời khỏi tiên sinh không?” Tần Hãn gian nan mở miệng.
Hiện tại Sở Ngự Bắc là tình cảnh gì, không có người nào hiểu hơn Tần Hãn.
Tình Không lẳng lặng nhìn anh ta, không nói gì.
Tần Hãn tiếp tục nói, “Tôi biết tôi nói như vậy là vượt quy định, tiên sinh thích cô, có thể không chỉ là thích, nhưng ngài ấy chỉ có đính hôn với Minh Tiểu Thư mới có thể nhẹ nhàng hóa giải nan đề lần này.”
“Sở Ngự Bắc anh ấy xảy ra chuyện gì?”