Editor: May
Diệp Nam Sanh bĩu môi, có chút không cho là đúng, “Cái gì không có chỗ dựa, công ty điện ảnh Vạn Lợi Đạt kia còn không phải là mở vì cậu ư? Là chính cậu không biết cọng dây thần kinh nào không đúng, không chịu gánh đại lương.”
Tình Không lắc lắc đầu, “Diệp Tử, cậu không rõ, tớ là một người mới yên lặng vô danh, cho dù tớ đảm đương nữ chính, cũng là độc dược phòng bán vé, nguyên nhân chính là vì lão đại là bạn của tớ, tớ mới không thể hại anh ta mất hết cả vốn.”
“Lộ Lộ, chúng ta phải có tin tưởng với chính mình được không.”
Tình Không lại lắc đầu lần nữa, “Này và tin tưởng không có quan hệ, tớ đối với khuôn mặt và kỹ thuật diễn của mình đều rất có tin tưởng, tuy rằng đây là một ngành sản xuất dựa vào mặt ăn cơm, nhưng này đều cần phải thành lập ở sau khi có danh khí nhất định.”
“Trong giới này, không thiếu nhất chính là giá trị dung nhan và kỹ thuật diễn, nhưng quan trọng nhất, vẫn là xem duyên, nếu cứ hợp tác đại, làm nữ chủ, biểu hiện tốt hẳn là phải, hơi có vô ý, tớ liền chờ bị người xem phun tào đi.”
“Nhưng nếu làm nữ n, tớ phát huy đến còn tốt hơn nữ chủ, đó chính là cơ hội hút fan rất tốt. Đây là đầu pháo sự nghiệp diễn xuất của tớ, cần phải thận trọng.”
Diệp Nam Sanh gãi gãi dầu tóc lộn xộn của mình, “Quá phức tạp, tớ lựa chọn gián đoạn thính giác, thật không rõ cậu, sao nhiều ngành như thế không chọn, vì sao cứ phải làm con hát.”
“Diệp Nam Sanh bạn học, thỉnh chú ý dùng từ của cậu, nghề nghiệp của tớ là diễn viên! Diễn viên! Được không?”
“Được rồi, diễn viên. Sở Ngự Bắc nơi đó thì sao? Cậu tính toán lúc nào thì thẳng thắn với anh ta?”
Tình Không lắc lắc đầu, gối đầu đến trên đùi Diệp Nam Sanh, nhắm hai mắt chợp mắt, “Diệp Tử, thật ra tớ lựa chọn làm diễn viên, ngoại trừ nhanh có tiền, có thể thể nghiệm cuộc sống bất đồng, quan trọng nhất, là có thể rời xa vòng luẩn quẩn của bọn họ.”