Đến lúc này cô thật sự muốn hỏi xem anh ta có đồng ý giúp cô hay không.
Sở Ngự Bắc châm một điếu thuốc, bỏ tập tài liệu ở trong tay xuống, nhìn đồng hồ, đã hơn nửa tiếng trôi qua, nhưng không hề thấy Lộ Tình Không đi lên.
Hết một điếu thuốc,vẫn không thấy Lộ Tình Không xuất hiện, từng ngón tay với khớp xương rõ ràng của anh gõ gõ mặt bàn, cuối cùng kìm nén không được mà đứng bật dậy.
Lộ Tình Không vì lạnh quá mà tỉnh giấc, chính cô cũng không biết mình đã ngủ bao lâu,tóm lại nước trong bồn đều đã lạnh cả rồi.
Cô từ bồn tắm lên, mới phát hiện ra mình quên không mang theo quần áo vào, vì vậy tùy tiện quấn khăn tắm lên người và đi ra ngoài. Lý tẩu nói, đây là phòng riêng của cô,nên chắc là sẽ không có vấn đề gì.
Sau khi tắm xong, cô thấy cả người thoải mái dễ chịu hơn nhiều, trên giường Lý tẩu đã chuẩn bị sẵn cho cô một bộ đồ ngủ,nhưng đang ở trong nhà người khác, mặc áo ngủ hình như không tiện cho lắm,vì vậy cô đi chân trần đến tủ quần áo,định tìm một bộ quần áo để mặc.
Sau lưng truyền đến âm thanh mở khoá, cô tưởng là Lý tẩu vào, nên cũng không quá quan tâm.
Nhưng mà,đúng lúc cô xoay người lại, thì bị cánh tủ mắc vào chiếc khăn đang quấn trên người, cô “Lảo đảo” một vòng, còn không kịp thét lên, thì thân mình đã không tự chủ được mà lao về phía trước ……
Sở Ngự Bắc nhanh chóng bước đến, đúng lúc kịp đỡ lấy thân thể trắng như tuyết kia, cũng không biết bản thân đã đã chạm vào chỗ nào, cảm giác mềm mịn mát lạnh lập tức truyền đến.
Lộ Tình Không ổn định thân mình, ngước mắt, cùng với đôi mắt thâm sâu khó lường của Sở Ngự Bắc mắt đối mắt nhìn nhau, trong con ngươi của anh ta phản chiếu chính hình ảnh nhỏ bé của cô, kinh ngạc, tuyết trắng……
Tuyết trắng……
“A……” Lộ Tình Không lúc này mới phát hiện ra tình trạng của mình, chiếc khăn bông vố dĩ quấn trên thân thể cô nay bị mắc lại ở cánh tủ quần áo, còn cô lúc này lại đang trần như nhộng và được Sở Ngự Bắc ôm chặt trong lồng ngực, mà tay của Sở Ngự Bắc ……tay của Sở Ngự Bắc vòng qua mạnh mẽ ôm lấy thân thể cô, không biết trời xui đất khiến thế nào, lại đặt lên ngực của cô.
Mặt Lộ Tình Không đỏ đến mức nóng bừng lên, giãy giụa muốn né tránh.
Sở Ngự Bắc hàn đàm con ngươi sớm đã là băng hỏa lưỡng trọng thiên, đôi tay mạng mẽ ghì chặt cô trong lồng ngực mình, một tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng như tơ lụa của cô, một đường đi xuống, nắm chặt lấy mông của cô, làm cho cô càng dựa sát vào anh hơn.
Lộ Tình Không luống cuống, không biết vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy, nhìn ánh mắt sâu thẳm của anh ta lúc này giống như muốn lập tức nuốt chửng cô vào bụng vậy.
Cô tiếo tục giãy giụa theo bản năng, lại vô tình ma xát đến phần thân dưới của anh, thân thể nhạy cảm chỉ cách nhau một lớp vải mỏng,lại vô tình chạm vào vật gì đó vô cùng nóng hỏng, bành trướng..Aaa...bầu không khí ám muội lên đến đỉnh điểm, có cảm giác chỉ cần một tiếp xúc nhẹ lúc này thôi là vật đó sẽ bùng nổ ngay lập tức.
“Sở…… Sở Ngự Bắc……” Lộ Tình Không thở hổn hển, đây là lần đầu tiên cô gọi tên đầy đủ của phó tổng thống, mềm yếu vô lực, mềm mại đến mức có thể vắt ra nước.
Ánh mắt Sở Ngự Bắc sâu không thấy đáy, cúi đầu, ngậm lấy đôi môi anh đào đỏ mọng mà anh nhớ nhung bao ngày, dùng đầu lưỡi của mình tách hàm răng trắng bóc của cô ra,lập tức tiến vào bên trong, càn quét hương thơm trong miệng cô……
Thơm, ngọt, trơn....hương vị đúng như anh đã tưởng tượng
Một bàn tay khác không hề yên phận, không thương tiếc mà xoa bóp một bên ngực của cô……
Anh chưa bao trốn tránh cảm giác của mình, từ lần trước bị cô nhìn thấy một cách hoàn toàn trần trụi, trong anh đã nổi lên phản ứng vô cùng dữ dội
Thật ra, nếu nghĩ kĩ một chút,lần đầu tiên gặp nhau anh đã cảm thấy cô không giống với những người con gái khác,bao gồm cả lần trước ở trên xe
Sau khi biết cô đã là một cô gái trưởng hành, cảm giác đó lại càng mãnh liệt hơn.
Nếu không, anh sẽ không hết lần này đến lần khác để cho cô tiếp cận mình
Trước đây, anh chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy với bất kỳ một cô gái nào.
Mặt khác,trước khi vào anh cũng đã lịch sự mà gõ cửa rồi.