Editor: May
Nhưng sự thật rõ ràng không phải như cô suy nghĩ.
Tình Không ngược lại không phải hối hận trở về, bởi vì cô nhất định phải trở về, nhưng sau này phải ở chung với Sở Ngự Bắc như thế nào, đây là một vấn đề thực làm người đau đầu.
Thái độ Sở Ngự Bắc thực kiên quyết, cô và Lộ Bảo Bối, anh đều không thể buông tay.
Tình Không cho rằng chính mình sẽ một đêm không ngủ, kết quả chất lượng giấc ngủ còn muốn tốt hơn bất kỳ lúc nào.
Sở Ngự Bắc cũng thế, bốn năm qua, anh chỉ có hai đêm này là không cần uống thuốc ngủ đi vào giấc ngủ.
Ba người ngủ một cái giường lớn, đừng nhìn Lộ Bảo Bối người nhỏ, diện tích bé chiếm là nhiều nhất, giường lớn hai mét, một mình bé đã chiếm một phần hai.
Tối hôm qua lúc ngủ bé rõ ràng là ôm ba mẹ ngủ ở chính giữa, kết quả tới buổi sáng hôm nay, tiểu bánh bao thịt bày chữ to, chiếm một phần hai giường ngủ ở tận cùng bên trong.
Tình Không không biết tới vị trí chính giữa từ lúc nào, cô là tỉnh lại ở trong lòng ngực Sở Ngự Bắc.
Ở Bắc Âu mấy năm nay, cô dưỡng thành thói quen sinh hoạt rất cảnh giác, không hề phòng bị mà ở trong lòng ngực quen thuộc của một người đàn ông giống như vậy, chỉ có Sở Ngự Bắc.
Nắng sớm mang theo ấm áp, chiếu xạ ở trên ngũ quan lãnh ngạnh của người đàn ông, có thêm vài phần nhu hòa.
Năm tháng luôn đối xử tử tế với người đàn ông được trời ưu ái này, cũng không có lưu lại quá nhiều dấu vết ở trên mặt anh, ngược lại phong phú nhân sinh của anh.
Hiện tại Sở Ngự Bắc mặc kệ là diện mạo, khí tràng, năng lực, thân phận địa vị…… Tất cả hết thảy đều đứng ở một người đàn ông đỉnh cao, làm thế nhân chỉ có thể nhìn lên.
Tay nhỏ xanh nhạt của Tình Không không tự giác mà xoa ấn đường hơi chau lại của anh, còn chưa kịp rút về, liền bị một bàn tay to mạnh mẽ mà có lực bắt lấy.
Người đàn ông bỗng nhiên mở mắt ra xoay người chống ở phía trên Tình Không, mổi mỏng nhạt màu mím chặt, đôi mắt còn có chút mơ hồ lẳng lặng nhìn chằm chằm người phụ nữ dưới thân.