Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

chương 70: ai dám khi dễ cô (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: May

“Còn có vị đàn ông cái gì, không có chút đại gia khuê tú nào, lời này cũng không thể nói nữa.”

“Ai nha mẹ, con biết rồi, con còn không phải chỉ là nói ở trước mặt mẹ thôi sao. Dù sao Lộ Tình Không cũng là một quân cờ của nhà chúng ta, Lý tướng quân không thành, không phải còn có Trương tướng quân, Minh Tư Lệnh cái gì đó ư.”

Lộ Phồn Tinh thổi thổi móng tay xinh đẹp của mình, lại tiếp tục nói, “Con nghe nói Minh Tư Lệnh không còn vợ nhiều năm, cũng không có tục huyền, dựa theo ý của con, Lộ Tình Không gả cho loại này là được rồi.”

Ôn Như Ngọc lại điểm điểm đầu con gái, “Được rồi, việc này không tới phiên con nhọc lòng, ông nội con đều có chủ trương, lão nhân gia không phải đang điều tra quan hệ của Lộ Tình Không và phó tổng thống sao?”

“Nếu chứng thực giữa bọn họ không có quan hệ gì, đừng nói Minh Tư Lệnh còn lớn tuổi hơn ba con kia, dù là đại lão tướng quân như ông nội con, chỉ cần kéo được quan hệ, có trợ giúp đường làm quan của ba con, con nhóc chết tiệt kia đều trốn không thoát.”

“Vốn dĩ con còn rất phiền cô ta, vận khí kẻ trộm, đáng tiếc a mệnh cô ta không tốt.”

Lộ Phồn Tinh đắc ý dào dạt cười lên, lại nhìn nhìn móng tay xinh đẹp mình mới vừa tu bổ, “Mẹ người nói rất đúng, con biết đầu thai, từ nhỏ chính là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ cô ta chính là bùn dưới nền đất, không thể so sánh với con, con xác thật không nên tự hạ giá trị con người của mình so đo với loại người này.”

“Ai nha, thật hy vọng cô ta và phó tổng thống không có nửa xu quan hệ, để ông nội con gả nó cho một lão già vừa già lại xấu, nửa chân bước vào quan tài rồi.”

“Ít nhọc lòng, con trước quản tốt chính mình, nỗ lực khóa tâm Vân Triết, giờ còn có mấy năm nữa mới chính thức kết hôn, cũng đừng xảy ra chuyện rắc rối gì.”

“Mẹ, người cứ yên tâm đi, con gái người lớn lên xinh đẹp như thế, không có người đàn ông nào bay ra khỏi lòng bàn tay của con.”

“Lắm điều……”

……

Bên này hai mẹ con nhà họ Lộ không ngừng phê bình Lộ Tình Không, bên kia cô ở cửa phòng sách Sở Ngự Bắc, đã đánh hắt xì vài cái.

“Đi ra ngoài!” Giọng nói Sở Ngự Bắc bỗng nhiên truyền ra.

Tình Không xoa xoa cái mũi, chớp mắt hai cái, như vậy mà cũng có thể nghe được sao?

Cô nhìn nhìn đồng hồ, non nửa tiếng đồng hồ trôi qua, còn chưa bận xong à?

Bĩu môi, cô lại tính toán quay trở lại nhà họ Lộ bên kia lần nữa, cô đều rất nhiều ngày chưa gặp qua Lão Lộ.

Lúc xuống lầu, gặp được thím Lý.

“Tình Không tiểu thư, cô lại đi ra ngoài à?”

“Ừ, cháu đến cách vách đi tìm ba cháu.”

“Không phải cháu vừa mới trở về ư? Cháu không đợi tiên sinh sao?”

Tình Không bĩu môi, “Tiên sinh chính là người bận rộn, không rảnh để ý tới người dân nhỏ như cháu. Lát nữa cháu còn sẽ trở về, bằng không cháu cũng không biết về nhà như thế nào.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio