Tống Tiên Hành

chương 98: 98: đan phương viêm linh đan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Viêm Linh Đan – Hỏa hệ Nhị giai đan dược.

Được coi là thần đan trợ giúp Hỏa hệ tu sĩ tiến giai hoặc là phụ trợ tu hành Hỏa hệ thần thông.

Mà đan phương Viêm Linh Đan này, Tống Phong buộc lòng phải có.

Vì theo như tin tức mà Tống Phong được Tô phu nhân cung cấp thì Cổ Hồn Chú này độ nặng nhẹ phụ thuộc vào người trúng chú và là người trực tiếp hay gián tiếp trúng phải.

Một tu sĩ Luyện Tinh Cảnh như Tống Phong trúng trực tiếp Cổ Hồn Chú này thì phải dùng Hỏa hệ đan dược cấp hai để áp chế.

Trong đó, tinh thuần nhất chính là Viêm Linh Đan.

Còn như Trần Tú trúng phải chú này qua gián tiếp, mà tu vi của nàng lại còn thấp, cho nên dùng Địa Hỏa Mạch dần dần áp chế vẫn có thể khôi phục hoàn toàn được.

Nghe thì dễ, nhưng theo như trong ngọc giản ghi lại, số lượng Viêm Linh Đan cần để hoàn toàn loại bỏ Cổ Hồn Chú trên người Tống Phong còn phụ thuộc vào loại Hồn Chú mà hắn trúng phải.

Loại Cổ Hồn Chú mà Tống Phong trúng phải lại có hình một con rồng, một trong những loại hồn chú cực kỳ khó nhằn.

Do đó, số lượng Viêm Linh Đan sẽ không hề ít.

Cũng chính vì điều này mà Tống Phong mới nảy sinh ý nghĩ tự mình tìm cách luyện chế đan này.

Chỉ có đem mọi thứ nắm trong tay mình thì mới có thể an tâm nhất.

Trong khi Tống Phong nghĩ miên man thì bên dưới đã tiến hành đấu giá qua mấy lượt.

Tống Phong đối với tất cả đồ vật đều chỉ nhìn xem để mở mang kiến thức mà thôi.

Mặc dù có một vài món làm cho hắn có chút động tâm, nhưng khi định ra tay tranh đoạt thì đã có người hô giá cao.

Dù thân gia dày, nhưng để đề phòng đan phương Viêm Linh Đan giá cả mất khống chế, Tống Phong vẫn nhịn xuống không có tham gia đấu giá bất cứ đồ vật gì.

Mà trong quá trình này, giá cả của Huyết Linh Diệp và Uẩn Sát Tử cũng làm cho Tống Phong có niềm vui ngoài ý muốn.

Hai thứ này trên đấu giá vậy mà cao hơn so với định giá của Tô phu nhân đến năm mươi vạn Hạ Phẩm Linh Thạch.

Cũng coi như cho Tống Phong thêm chút tài lực để cạnh tranh Đan phương Viêm Linh Đan.

Điều khiển buổi đấu giá hôm nay là một trung niên ngoài bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, gương mặt điềm đạm cùng cách ăn mặc nho nhã như một vị thư sinh.

“Đa tạ chư vị đạo hữu ủng hộ buổi đấu giá hôm nay.

Sau đây là các vật phẩm áp trục của lần Đấu giá hội này.

Tin tưởng rất nhiều các vị đạo hữu cũng là vì các vật này mà đến.

Món đầu tiên, chính là Đan phương Viêm Linh Đan.”

Nói xong, trung niên thư sinh vỗ vỗ tay.

Lập tức có một thị nữ bưng một cái khay đỏ tiến lên.

Tống Phong đưa mắt tập trung tinh thần nhìn lại, liền thấy có một ngọc giản màu xanh lục đang nằm bên trên khay đỏ.

“Đan phương Viêm Linh Đan.

Hỏa hệ đan phương cực kỳ hiếm thấy.

Tin tưởng chư vị ở đây đều biết, Viêm Linh Đan này ngoài việc trợ giúp Hỏa hệ tu sĩ tăng tiến tu vi, trợ giúp tu hành thần thông mà còn có tác dụng khu trừ tà khí, tránh bị tâm ma quấy nhiễu trong lúc tu hành.

Mà lại, đan phương này là đan phương đã được Đan Tiên Hồ Mộc tự mình cải tiến, chỉ cần thay đổi chủ dược liền có thể đem đan dược tấn thăng phẩm giai từ Nhị giai đan dược lên Tam giai, thậm chí là Tứ giai đan dược.

Bởi vậy, giá trị của nó hẳn là tại hạ không cần nói nhiều.

Giá khởi điểm hai trăm vạn Hạ Phẩm Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một vạn Hạ Phẩm Linh Thạch.

Hiện tại bắt đầu đấu giá!”

Trung niên thư sinh động tác rất nhanh chóng dứt khoát, khác xa với vẻ ngoài từ tốn.

Vừa giới thiệu xong liền lập tức tuyên bố đấu giá.

“Hai trăm năm mươi vạn.” Trên bảng giá lập tức hiện lên giá tiền của một tu sĩ thần bí.

Vừa ra tay lập tức đem giá cả tăng lên năm mươi vạn Hạ Phẩm Linh Thạch.

“Hai trăm tám mươi vạn.”

“Ba trăm mười vạn…”

“Ba trăm sáu mươi lăm vạn…”

Giá cả chẳng mấy chốc bị đẩy lên gần gấp đôi so với giá gốc.

Tống Phong nhìn thấy bảng số bên trên đấu giá hội nhảy lên liên tục, liền biết ngày hôm nay nếu không xuất huyết thì đừng hòng đem thứ này cầm tới tay.

Mà hiển nhiên, những người kêu giá kia cũng hẳn là vì vật này mà đến.

Nếu không sẽ không xuất thủ bạo tay như vậy.

Thấy giá cả càng ngày càng bạo tăng, Tống Phong cũng có chút lo lắng.

Một đan phương Nhị giai, nhưng không ngờ lại có thể có tiềm năng biến thành Tứ giai.

Đây là một tin tức chấn động, cũng khiến cho giá cả của nó không thể đong đếm.

Mà lại, tác dụng của đan này cực kỳ nghịch thiên, có thể nói phàm là tu sĩ, ai cũng không dám vỗ ngực mình tu hành không gặp phải tâm ma quấy nhiễu.

Mà Viêm Linh Đan này lại có thể có tác dụng về phương diện này.

Đúng là quý càng thêm quý.

Tống Phong cũng từng nghe một vị nào đó từng nói qua, tu tiên giới nếu phải xếp ra mười người giàu nhất, trong đó nhắm mắt cũng biết có đến tám người là Luyện Đan Sư.

Mà hai người còn lại chính là hai kẻ giết người đoạt bảo.

Dù đây chỉ là câu nói đùa vui trong lúc trà dư tửu hậu, nhưng trong đó không phải là không có phần đúng.

Qua đó cũng có thể thấy, tài lực của các Luyện đan sư rốt cuộc cứng cáp cỡ nào.

Lúc này, Tống Phong lại nhớ đến cảnh năm xưa mình cũng ở trong căn phòng này, trong túi có ba mươi vạn Hạ Phẩm Linh Thạch nhìn người khác đấu giá mà thầm than bản thân quá nghèo.

Cho đến hôm nay, trong túi đã có gấp nhiều lần con số này.

Nhưng hắn vẫn có cảm giác bản thân quá nghèo.

Đắng lòng!

Tống Phong trong lòng thầm lo lắng.

Giá cả Đan phương Viêm Linh Đan lúc này đã lên tới Năm trăm hai mươi lăm vạn Hạ Phẩm Linh Thạch.

Một cái giá mà bất cứ tu sĩ Luyện Tinh Cảnh nào, thậm chí là tu sĩ Luyện Khí Cảnh cũng phải lắc đầu kinh hãi, thậm chí có một số tu sĩ khó khăn ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ tới con số này.

Lúc này số tốc độ ra giá cũng đã chậm dần.

Hiển nhiên giá của Đan phương Viêm Linh Đan này cũng đã dần dần tiếp cận mức giá bão hòa.

Chỉ còn một số người hầu bao đủ dày, đối với Đan phương Viêm Linh Đan này ở tình trạng khát khao tột bậc mới tiếp tục ra giá.

Mà những người ở đại sảnh, phần lớn đều ôm tâm lý xem cuộc vui, lúc này châu đầu nhỏ giọng bàn tán.

“Đan phương Viêm Linh Đan này làm sao lại đến mức giá khủng khiếp như thế này được? Ta từng ở nơi khác thấy qua Đan phương Viêm Linh Đan được bán với giá Ba trăm vạn Hạ Phẩm Linh Thạch đã là cao rồi.”

“Hừ, ngươi là ngốc bẩm sinh hay do luyện tập mà ra? Đây là đi qua Đan tiên Hồ Mộc tiền bối tự tay cải tiến, có thể luyện chế ra Tam giai, thậm chí Tứ giai Viêm Linh Đan.

Chẳng lẽ ngươi vừa rồi không nghe giới thiệu?”

“Biết là vậy, nhưng chẳng phải chỉ là một đan phương thôi sao, dù sao còn cần phải mua sắm các loại dược tài, lại chưa chắc mua về là luyện ngay ra Viêm Linh Đan thành công được.”

“Xin lỗi đạo hữu, vừa rồi ta nói ngươi ngốc xem ra tại hạ có mắt như mù.

Phải gọi đạo hữu ngươi là đồ đần mới đúng.

Đan này nếu như một gia tộc hoặc là môn phái nào đó mua về, cho một vị Luyện đan sư nào đó nghiên cứu học tập, ngày sau chẳng phải trở thành một vốn vạn lời? Một khi luyện chế đan này thành thục, kia một vài trăm vạn Hạ Phẩm Linh Thạch còn có ý nghĩa gì nữa? Mà chẳng những vậy, một vị Luyện đan sư muốn tiến giai lên phẩm bậc cao hơn, chẳng phải là cần đan phương cấp cao hơn sao? Đem Đan phương Viêm Linh Đan này tới tay, một đường từ Nhất phẩm luyện đan sư luyện một loại đan dược tiến giai đến Tứ phẩm luyện đan sư.

Chuyện tốt này đi đâu tìm?”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio