Tra công ném Lâm Giang Tuyết lên giường, rồi cũng nằm xuống bên cạnh cậu, thuốc ngủ rốt cục phát huy tác dụng, hắn buồn ngủ.
Thế nhưng Lâm Giang Tuyết cả người toàn mùi rượu đang nằm trên giường của hắn.
Hắn cõng Lâm Giang Tuyết về, toàn thân toát ra mồ hôi, cũng bốc mùi!
Tra công chiến thắng cơn buồn ngủ, tự mình tắm đến thơm ngát, lấy một chiếc khăn thấm nước ấm, định lau một chút mùi rượu trên người Lâm Giang Tuyết.
Tra công xoa mặt Lâm Giang Tuyết một chút, phát hiện da cậu so với lúc cấp ba còn tốt hơn, trắng nuột phát sáng, lại vô cùng mịn màng. Không hổ là dựa vào mặt để kiếm cơm, khả năng một ngày có thể trang điểm đến ba lần.
Tra công không khỏi nghĩ tới bản thân mình.
Lao tâm lao lực mà duy trì một xí nghiệp gia tộc khổng lồ, bởi công việc áp lực quá lớn, tóc rụng từng cọng từng cọng, chỉ có xoã tung tóc quăn mới có thể cứu vớt chính mình. Cuộc sống buồn tẻ, quanh năm mất ngủ, da vàng như nghệ, râu cũng tua tủa mọc ra làm nổi bật dáng vẻ một phú ông trung niên phản nghịch.
Cùng hình ảnh Tiểu Bạch trong trí nhớ của hắn bất đồng, Lâm Giang Tuyết mặc quần áo thì nhìn gầy, cởi quần áo thì có thịt, cơ bụng cơ ngực đầy đủ mọi thứ, màu hồng phấn của hai quả nhỏ trước ngược vẫn như trước.
Tra công nhớ tới, bởi vì hắn ưa thích làm tiểu quả bên trái, lúc Lâm Giang Tuyết cùng với hắn, tiểu quả bên trái luôn bị sưng, đến lúc cậu bị làm cho không chịu được, cầu hắn làm tiểu quả bên phải. Tra công dường như lúc nào cũng từ chối cậu, ép Lâm Giang Tuyết tự mình làm cho hắn xem.
Khi đó tra công còn có cơ bụng, nắm giữ tinh lực hùng mạnh mà người nằm trên phải có, chính là một đêm N lần đem người năm dưới làm ngất đi, Trát Cung.
Hảo công không nhắc tới những năm tháng dũng cảm đó.
Tra công nhìn chăm chú hồi lâu, lấy khăn mặt chà hai tiểu quả, khăn mặt đã không còn ấm, Lâm Giang Tuyết tựa hồ bị lạnh, che lấy ngực rồi xoay người, vô ý thức đem hai tiểu quả giấu vào trong chăn.
Đúng lúc này, tra công nhìn thấy dấu hôn bên gáy Lâm Giang Tuyết.
Tra công để sát vào nhìn kỹ, xác định là dấu hôn mới tạo...
Trát Cung bị ảnh hưởng, ngọn lửa ghen tuông đốt lên.
"Lâm Giang Tuyết, ai hôn cậu ?"
Tra công xoay Lâm Giang Tuyết lại, véo hai tiểu quả: "Cậu đến cùng có cùng người khác hay không... chết tiệt... Cậu tỉnh lại đi! Dấu hôn kia của cậu là có ý gì? !"
Lâm Giang Tuyết nhắm hai mắt giằng co, một cước đạp tra công, đá hắn xuống.
Tra công căm tức, hai ba cái đem Lâm Giang Tuyết lột sạch sành sanh.
Trên người cậu chỉ có một dấu hôn, như một giọt máu trong tuyết, chói mắt cực kì.
Tra công kích động quá độ, trên người Lâm Giang Tuyết khắp nơi cắn loạn, lưu lại dấu vết nông sâu mờ mờ.
Lâm Giang Tuyết có khả năng tỉnh rồi, có khả năng không tỉnh, bán trợn tròn mắt, đưa tay ra ôm lấy cổ tra công.
Tra công giương mắt nói: "Tôi là ai? Lâm Giang Tuyết, cậu nói cho tôi, tôi là ai?"
Âm thanh tra công chứa đầy phẫn nộ, Lâm Giang Tuyết mơ mơ màng màng nhớ tới ký ức mấy năm về trước.
Tra công yêu thích dừng lại tại thời khắc cuối cùng, ác liệt ghé vào lỗ tai cậu hỏi cậu, tôi là ai?
Không trả lời hoặc là trả lời sai thì kết quả liền rất thảm.
Chỉ có ngoan ngoãn gọi lão công, thì tra công sẽ không bắt nạt cậu.
Lâm Giang Tuyết cọ vào người hắn, nói hàm hồ không rõ: "... Lão công."
Tra công hơi sững sờ, một lát sau lửa giận cháy lan ra đồng cỏ, nắm lấy cằm Lâm Giang Tuyết, hổn hển nói: "Lâm Giang Tuyết, người kia rốt cuộc là ai? Dựa vào cái gì, cậu năm đó phải tới lúc bị tôi làm đến sắp ngất đi thì mới chịu gọi lão công!"
Lâm Giang Tuyết: "... Hừ..."
Tra công nhẫn đến cực hạn, chạy ra khách sạn tự chuẩn bị bao.
Chen ngón tay vào.
Tiến vào cái đầu.
Lâm Giang Tuyết căng thẳng, cau mày ngơ ngơ ngác ngác kêu đau.
Tra công dừng một chút, mắng nhỏ vài câu, rút tay trở về.
Chuyện này là sao ?
Bị đố kị choáng váng đầu óc, như vậy mà làm thì có chút mất mặt, nhân dịp bạn trai cũ uống say mà làm loạn.
Tra công hắn dù cho mập ra, rụng tóc, cũng tuyệt đối không cho phép chính mình làm chuyện này, cũng không đến mức tệ hại đến mức độ này.
Tra công suy sụp tự mình giải quyết, đem bao ném vào thùng rác.
Tra công từ từ bình tĩnh, bắt đầu suy nghĩ.
Ngày mai mặc gì đối mặt với Lâm Giang Tuyết đây?
Tra công mở tủ quần áo ra, đứng trước một tủ quần áo mà rơi vào trầm tư.
Quần áo thể dục, quần cọc, giày cũ bên dưới.
Trước đây, tra công rất chú ý.
Thời điểm đi học mặc toàn hàng hiệu, tiếp nhận công ty năm thứ nhất, tiêu mười mấy vạn đồng đặt âu phục, mỗi ngày không giống nhau, còn có chuyên gia tạo mẫu quản lý hình tượng cá nhân của hắn.
Mà sau đó hắn phát hiện, hắn và các lão tổng tài khác không giống nhau.
Bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết rất ít, tổng tài thật sự thì dùng mấy trăm triệu dùng đầu tư tài chính, mặc mấy trăm bộ quần áo tốt, giản dị tự nhiên mà sinh hoạt khô khan.
Giàu có là mị lực lớn nhất của hắn, mỗi ngày trang điểm cho mình, bảo trì sắc đẹp, chính mình chịu khổ, còn tạo tiện nghi cho người khác.
Ai biết sẽ gặp phải bạn trai cũ.
Tra công ngắm ngắm cơ bụng Lâm Giang Tuyết, nhìn lại bản thân mình một chút, sáu múi gom lại thành một.
Tra công ngồi máy bay tư nhân, bay suốt đêm.