Đỉnh cấp , vào lúc chưa tìm được mấu chốt thăng lên cấp , tinh tế lại không có thứ gì hữu hiệu để ngăn chặn tinh thần lực bạo loạn của cấp , vô luận là chiến sĩ của gia tộc nào đối với đế quốc, cũng là tin tức không tốt.
Đại hoàng tử phi Đỗ Ngạo Tình vài năm này quan hệ với trượng phu Úc Hồng Trì thập phần xa cách, nếu không phải hoàng tử phi là thân phận người khế ước lại ở cùng một chỗ với đứa nhỏ và nữ nhi, nàng cũng thật sự hoài nghi chính mình còn có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ vợ chồng này hay không. Mà Đỗ Ngạo Tình có khả năng ngẩng đầu ưỡn ngực trong đám nữ nhân hoàng tộc cao quý, lại tự nhận có thể đem trượng phu ngồi lên ngai vàng thừa kế của đế vương, xem ra chính là cậy vào xuất thân Đỗ gia cao quý nhất được xem trọng nhất.
Cho nên vừa nghe nói tổ phụ Đỗ Thai Dương tiến vào đỉnh cấp , lại nghĩ đến Đoạn Kì Diệu tiến vào đỉnh cấp mấy năm trước đã bỏ mình, Đoạn gia cuối cùng phải lánh tới Y Duy Tát, còn có lịch sử vô số gia tộc không người nối nghiệp mà xuống dốc, Đỗ Ngạo Tình cả người đều ngây ngẩn, tràn ngập đầu óc đều là Đỗ Thai Dương không còn sống được bao lâu. Tuyệt vọng bỗng nhiên nảy sinh khiến nàng hoảng sợ, nàng chấp nhận được ăn cả ngã về không mà quấn lấy Lộ Dịch Toa, thậm chí cuối cùng lựa chọn quỳ ở ngoài tẩm điện Đế Tinh điện.
“Đại hoàng tử phi, ngài quỳ với vương hậu thì có ích lợi gì, vương hậu là đại sư chế thuốc, người nếu thật muốn xin thuốc ngưng thần loại A vì Đỗ trưởng lão thì thuốc do Hà Thải San tông sư tự mình chế tác cũng cực kì hữu hiệu mà. Hà Ngang Bình trưởng lão tiến vào đỉnh cấp đã nhiều năm, đến nay vẫn không việc gì đấy thôi.” Nữ quan Vu Thu bên người Lộ Dịch Toa đau khổ khuyên bảo, giơ tay kêu thị nữ hỗ trợ đỡ nàng lên.
Đỗ Ngạo Tình lại ngoài dự đoán của mọi người mà dựng lên lá chắn tinh thần lực, đối với cửa điện đóng chặt hô to: “Mẫu hậu, van cầu ngài, kêu cửu đệ cùng Đoạn Sở trở về, cũng chỉ có Đoạn Sở mới có năng lực giúp tổ phụ của ta điều dưỡng tinh thần lực hỗn loạn.”
Vu Thu cùng các cung nữ thị vệ khác, cả kinh thiếu chút nữa rớt cằm. Đại hoàng tử phi đây là điên rồi sao? Không nói hiện tại căn bản không có loại thuốc nào hoàn toàn chữa khỏi tinh thần lực hỗn loạn của chiến sĩ cấp , càng đừng nói ý nghĩ viễn vông muốn mời Đoạn Sở chính quân điều dưỡng cho Đỗ Thai Dương trưởng lão. Kia chẳng lẽ không phải trách nhiệm của người khế ước sao?
“Phanh” một tiếng, cửa điện bị mở ra, Lộ Dịch Toa cười lạnh đi ra.
“Bất quá cũng chỉ mới tiến vào đỉnh cấp , ngươi đã lo lắng quá mức mà hồ ngôn loạn ngữ, có thể thấy được ngoại tổ phụ đối với ngươi thật sự quan trọng.” Lộ Dịch Toa chậm rãi nói xong, bỗng nhiên giương giọng mệnh lệnh: “Người tới, đem đại điện hạ gọi đến, để hắn tự mình mang thê tử về Đỗ gia! Nói đại hoàng tử phi lo lắng cho Đỗ trưởng lão đến mức thần chí cũng không rõ. Hai năm trước bệ hạ tinh thần lực bạo động nguy cấp như vậy, cũng chưa nói muốn đem hai vị tông sư chế thuốc lưu lại hoàng cung, đặc biệt vì hắn điều dưỡng đâu!”
Đỗ Ngạo Tình hoang mang ngẩng đầu, chống lại đôi mắt đẹp lạnh như băng của Lộ Dịch Toa, cả người bỗng phát lạnh, hồi tưởng lại những lời nàng nói, Đỗ Ngạo Tình há miệng thở dốc, còn muốn tiếp tục cầu tình.
Bất quá Vu Thu tự nhiên sẽ không cho nàng cơ hội nữa, giương tay lên, thị vệ chung quanh không chút khách khí phá tan kết giới tinh thần lực, cũng không quản Đỗ Ngạo Tình bởi vì bị phản phệ mà sắc mặt trở nên khó coi, thô lỗ chặn miệng nàng.
Lời nói của Đỗ Ngạo Tình đã giẫm vào điểm mấu chốt của thị vệ hoàng cung, Đoạn Sở không chỉ là tông sư chế thuốc, còn là chính quân cửu hoàng tử, Đỗ Thai Dương cho dù là trưởng lão hội nguyên lão thì đã sao, luận thân phận địa vị, làm sao có tư cách khiến cho Đoạn Sở vì hắn mà đặc biệt điều dưỡng tinh thần lực. Đây cũng không phải việc trị liệu một lần hai lần, Đỗ Ngạo Tình rõ ràng là đã giẫm lên mặt mũi của hoàng thất cùng cửu điện hạ.
Úc Hồng Trì nghe được tin tức vội vã đi tới, liền nhìn thấy Đỗ Ngạo Tình bộ dáng chật vật ngồi chồm hỗm trên mặt đất. Bởi vì đã từ Tằng Lãng biết được toàn bộ sự việc, Úc Hồng Trì hận đến ngứa răng, làm gì còn chút lo lắng thương tiếc nào, sau khi xấu hổ hành lễ với Lộ Dịch Toa, căn bản không để cho Đỗ Ngạo Tình có cơ hội nói chuyện, trực tiếp để Tằng Lãng dùng tinh thần lực trói buộc Đỗ Ngạo Tình, cường ngạnh kéo khỏi tẩm điện.
Úc Hạo Bằng đồng dạng biết được tin tức vội vàng đuổi tới, sắc mặt âm trầm nhìn bóng dáng Đỗ Ngạo Tình rời đi, chờ quay đầu lại, liền khôi phục bộ dáng tươi cười dĩ vãng: “Mẫu hậu, Thịnh Trạch truyền đến tin tức, đệ ấy đã bắt đầu trở về từ thú vực tinh cầu, nghe nói còn bắt được một con ấu tể dị thú cấp . Mẫu hậu coi con muốn đưa ấu tể đó cho Cẩm Duyên, không biết cửu đệ có đồng ý không?”
Cẩm Duyên chính là con của Úc Hạo Bằng, Úc Cẩm Duyên, mới mười tháng tuổi, Lộ Dịch Toa biết Úc Hạo Bằng muốn dời đi lực chú ý của nàng, vẫn là nhịn không được mà cười ra tiếng, lắc lắc đầu nói: “Cẩm Duyên quá nhỏ, chỉ sợ tỷ tỷ nó Thanh Hàn cùng hoàng cô Sơ Tiểu lại tranh giành với nó.”
Thanh Hàn đã hơn hai mươi tuổi mà tính tình vẫn còn giống tiểu hài tử, đối với ấu tể dị thú cấp khẳng định sẽ cảm thấy hứng thú, mà Sơ Tiểu năm nay đã sắp chín tuổi, cả ngày lười biếng, đoạn thời gian trước Tiểu Sở còn nói sẽ cho nàng một con sủng vật thú, để nàng chịu khó một chút.
Úc Hạo Bằng suy sụp hạ mặt, lại cùng Lộ Dịch Toa hàn huyên một hồi, từ nhẫn không gian của Lộ Dịch Toa lấy được rất nhiều đồ chơi thích hợp cho trẻ nhỏ, mới cảm thấy mỹ mãn xoay người rời đi.
Lộ Dịch Toa nhìn đứa con đi xa dần, chỉ cảm thấy tràn đầy cõi lòng đều được an ủi, nhấc chân đi hướng thiên điện, tính toán đem nữ nhi trên giường gọi dậy, đầu vừa nhấc, liền nhìn thấy Úc Sơ Tiểu chín tuổi mặt nhăn nhó đang đứng ở hành lang.
“Yêu, hôm nay khó có lúc lại dậy sớm được như vậy, là nghe nói cửu ca cùng cửu tẩu về đúng không? Từ thú vực tinh cầu trở về, ít nhất cũng cần hơn một tháng đấy.” Lộ Dịch Toa cười trêu ghẹo.
Úc Sơ Tiểu cắn môi, chậm rãi đi tới bên người Lộ Dịch Toa, bỗng nhiên ôm lấy Lộ Dịch Toa, chôn đầu vào lòng mẫu thân, buồn bực nói:
“Mẫu hậu, mẫu hậu đừng nản lòng. Cho dù Tiểu Tiểu không giúp được gì, nhưng cửu ca, cửu tẩu chưa từng từ bỏ việc nghiên cứu, phụ vương nhất định sẽ không có việc gì.”
Lộ Dịch Toa sửng sốt, vội vàng nâng nữ nhi dậy, kinh ngạc nhìn Úc Sơ Tiểu hỏi: “Mẫu hậu làm sao có thể từ bỏ, cho dù phụ vương con đang ở thời điểm nguy hiểm nhất, cũng chưa từng từ bỏ.”
Úc Sơ Tiểu ngẩng đầu, Lộ Dịch Toa lúc này mới phát hiện, hốc mắt nữ nhi đều đỏ: “Nhưng bọn họ đều nói như vậy, hơn nữa hai năm nay người rất ít khi đến phòng chế thuốc. Mẫu hậu, con muốn phụ vương sống sót, cũng không muốn mẫu hậu gặp chuyện không may. Con rất ngoan, mẫu hậu người không cần lo cho con.”
Lộ Dịch Toa nghe được trong lòng đau đớn, nàng bỗng nhiên hiểu được ý tứ của nữ nhi, hai năm trước Úc Khải Phong quanh quẩn bên ranh giới sinh tử, rõ ràng khiến cho Úc Sơ Tiểu sợ hãi cùng bất an quá lớn. Nghĩ đến Hạo Bằng cùng Thịnh Trạch đã thành gia lập nghiệp, nhưng hai năm này số lần ngủ lại hoàng cung càng ngày càng nhiều, trong lòng Lộ Dịch Toa càng thêm chua xót.
“Tiểu Tiểu, nói ngốc nghếch gì đó. Mẫu hậu hai năm này không đi tới phòng chế thuốc, là bởi vì chế tác thuốc ngưng thần loại A, tác dụng kém xa không bằng thuốc ngưng thần khai thông mà cửu tẩu con đưa cho, còn không bằng cường hóa tinh thần lực của bản thân. Như vậy khi tinh thần lực của phụ vương con hỗn loạn, mẫu hậu mới có thể khai thông thật tốt.” Lộ Dịch Toa vỗ nhẹ phía sau lưng Úc Sơ Tiểu, nhẹ nhàng giải thích.
Úc Sơ Tiểu đỏ mặt, ánh mắt giống hệt Lộ Dịch Toa, như ánh sáng lóng lánh của những vì sao.
“Cám ơn mẫu hậu.” Úc Sơ Tiểu nhỏ giọng nói xong, như là thẹn thùng, nhanh chóng thoát khỏi ôm ấp của Lộ Dịch Toa, lấy tốc độ chưa từng có quay trở về thiên điện.
Lộ Dịch Toa nhịn không được cười loan mặt mày, một đôi bàn tay to hữu lực từ phía sau ôm lấy nàng, thân thể theo cái ôm mà thả lòng dựa vào g ngực quen thuộc lại rắn chắc. Lộ Dịch Toa không quay đầu lại, chỉ thấp giọng hỏi: “Ngươi tới đây lúc nào?”
“Đến đây một lúc rồi.” Úc Khải Phong trầm giọng, ôm lấy thê tử đi trở về tẩm điện, vẫy lui cung nữ thị vệ đứng ở một bên hầu hạ, cùng Lộ Dịch Toa sóng vai ngồi trên tháp, trầm ngâm mở miệng: “A Toa, ta có một loại dự cảm, lần bạo động tinh thần lực tiếp theo, chỉ sợ cũng là lúc ta nhất định phải vào cấp .”
Lộ Dịch Toa chậm rãi gật đầu, nhìn ánh mắt Úc Khải Phong vẫn tràn ngập nhu tình giống hệt dĩ vãng.
Úc Khải Phong tâm trạng trùng xuống, nắm tay Lộ Dịch Toa xiết chặt, hai mắt nhìn chằm chằm Lộ Dịch Toa, đắn đo mở miệng: “Mỗi một lần tinh thần lực bạo động, thời gian duy trì đều dài hơn, lần sau ngươi không cần đi theo bên người ta, đem thuốc chuẩn bị tốt là được.”
Kỳ thật Úc Khải Phong hy vọng hiện tại liền giải trừ tinh thần lực chung đoan, chẳng qua tinh thần lực chung đoan khi vào đỉnh cấp sẽ bất ổn, tuy đa số tình huống tinh thần lực hỗn loạn có thể khống chế được, nhưng chỉ có thể tính vào bạo động cỡ nhỏ, khi thật sự tồn tại nguy cơ nổ tan xác, Lộ Dịch Toa tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Lộ Dịch Toa nở nụ cười, một câu nói toạc ra lo lắng của Úc Khải Phong: “Ta biết ngươi lo lắng điều gì. Yên tâm đi, lần trước nguy hiểm như vậy, chẳng sợ hao hết tinh thần lực của ta, cuối cùng còn không phải vẫn toàn thân trở ra. Ta có Thịnh Trạch, Tiểu Tiểu phải chiếu cố, đồng sinh với ngươi đương nhiên tốt, tuy nhiên cộng tử cũng không việc gì.”
Lại nói nếu thật sự cùng chết, trừ bỏ khiến cho nữ nhi càng thêm đau khổ, đoạn quá khứ ở chung với Úc Khải Phong tràn đầy chua ngọt khổ sở, ôn nhu mật ý, liền thật sự cái gì cũng không còn.
Lộ Dịch Toa nghĩ đến thời kì thiếu nữ vừa gặp đã yêu, khi biết mình xứng đôi thì mừng rỡ như điên, bị bạn tốt giành trước ký khế ước lại thống khổ cỡ nào, biết được có “Con riêng” tồn tại mà nản lòng thoái chí, còn có hơn hai mươi năm ấm áp được lặng lẽ yêu thương, rõ ràng có nhiều ký ức như vậy, nếu chết, ngay cả trí nhớ cũng không tồn tại được, nàng làm sao cam lòng.
Nàng cười trong sáng vô tư, tựa hồ hoàn toàn không ý thức được lời của nàng, cùng hành động của nàng có gì mâu thuẫn.
Úc Khải Phong thật sâu nhăn lại mi, hành động của Lộ Dịch Toa thể hiện rõ sẽ không từ bỏ việc khai thông tinh thần lực, nhưng được một lần may mắn, cũng không phải mỗi lần đều may mắn như vậy.
“Không phải mỗi lần đều may mắn như vậy.” Úc Khải Phong khuyên bảo. Mấy ngàn năm qua người khế ước chết vì chiến sĩ cấp bạo động, số lượng thậm chí vượt qua cả bản thân chiến sĩ cấp . Huống chi Úc Khải Phong khi thăng lên cấp , đã làm chết người khế ước đầu tiên, lúc sau, liên tiếp hai vị người khế ước cũng đều chết khi hắn tiến vào cấp , đây cũng là nguyên nhân hắn suốt mười năm không ký khế ước với người khế ước nào, thẳng đến khi nhận thức Lộ Dịch Toa.
Lộ Dịch Toa lại tin tưởng mười phần lắc đầu: “Đó không phải vận khí.”
Năm năm trước Đoạn Sở đã đề cập qua, tinh thần lực của người khế ước chịu giới hạn trong thiên phú, những vẫn có thể cường hóa thêm, nhất là gia tăng tần suất khai thông, không chỉ là một lần cường hóa đối với tinh thần lực của người khế ước, càng có thể khiến song phương khai thông càng thêm ăn ý.
Lúc ấy Úc Khải Phong đã đi vào cấp cao giai, Lộ Dịch Toa tuy nửa tin nửa ngờ, lại vẫn quyết tâm làm theo, không để ý Úc Khải Phong ngăn cản, vô luận tinh thần lực của hắn có hỗn loạn hay không, mỗi ngày đều thử khai thông. Sau đó Lộ Dịch Toa không ngừng vì một lần quyết định lúc đó mà cảm thấy may mắn, hai năm trước tinh thần lực của Úc Khải Phong gần như sụp đỏ, nếu không phải lúc trước đã có căn bản, nàng khẳng định không thể cứu được Úc Khải Phong.
Nghĩ vậy, Lộ Dịch Toa trừng mắt, vẻ mặt bất mãn kháng nghị: “Ta cố gắng cường hóa tinh thần lực như vậy, làm gia tăng phù hợp lẫn nhau, ngươi sao có thể cản trở!”
Úc Khải Phong ánh mắt nheo lại, thở dài đem thê tử dung nhập vào lòng ngực: “Hảo, ta không cản trở.”
Lộ Dịch Toa nghe ra Úc Khải Phong có lệ, bất mãn hừ một tiếng, kiêu ngạo hất đầu nói: “Không tin ngươi đi hỏi Úc Phi Dương cùng Toa Luân đi, lúc trước bọn họ cũng gia tăng tần suất khai thông, từ hai năm trước mỗi ngày đều làm, Toa Luân nói cho ta biết, nàng cảm thấy so với quá khứ thì thoải mái hơn nhiều.”
Úc Khải Phong trong lòng động dung, kỳ thật lý luận mà Đoạn Sở nói, rất nhiều năm trước đã từng có người đưa ra. Chẳng qua chiến sĩ cấp tinh thần lực bạo động rất nguy hiểm, không phải người khế ước hoàn toàn phù hợp, tuyệt đại đa số sẽ bị cắn nuốt tinh thần lực mà chết.
Cho nên chiến sĩ sau khi tiến vào cấp , phần nhiều đều dựa vào lực khống chế của bản thân hoặc dựa vào thuốc, người khế ước rất ít có cơ hội khai thông. Mà như Úc Khải Phong bởi vì để ý Lộ Dịch Toa, đơn giản liền cởi xuống tinh thần lực chung đoan. Điều này khiến cho người khế ước có thêm cơ hội sinh tồn, nhưng đồng thời, cũng khiến cho chiến sĩ cấp khi đối mặt với bạo động càng thêm nguy hiểm.
“Hảo, về sau đều nghe lời ngươi, được không?” Úc Khải Phong sảng khoái giao ra quyền chủ đạo. Lộ Dịch Toa cùng Toa Luân làm như vậy, gánh vác phiêu lưu thật lớn, nhưng nếu thật sự hữu hiệu, mà cũng không thể khuyên can, thì Úc Khải Phong càng không muốn buông tha, miễn cho Dịch Toa mạo hiểm sinh mệnh trả giá lại uổng phí.
Lộ Dịch Toa dùng sức gật đầu, gắt gao rúc vào trong lòng Úc Khải Phong, đỏ hốc mắt. Chiến sĩ cùng người khế ước, vốn nên cùng nhau cố gắng.
“Hạo Bằng có nói cho ngươi, Thịnh Trạch cùng Tiểu Sở sắp về đây?” Úc Khải Phong ôm thê tử nói sang chuyện khác.
Lộ Dịch Toa nháy mắt mấy cái, lau đi ẩm ướt nơi khóe mắt, cười khẽ hỏi lại: “Ngươi cũng biết lời nói của Ngạo Tình?”
Thấy Úc Khải Phong sắc mặt đông lạnh, Lộ Dịch Toa biết tính hắn vội vàng khuyên: “Ngươi cũng đừng giận chó đánh mèo lên Úc Hồng Trì, Ngạo Tình luôn coi thân phận trưởng lão của Thai Dương là chỗ dựa lớn nhất, cũng khó trách nàng thất thố như vậy.”
Úc Khải Phong hừ lạnh, vẫn cảm thấy đứa con cả xử lý không tốt. Theo hắn, nếu Đỗ Ngạo Tình thật sự không biết điều, tốt nhất nên giải khế ly hôn, tạm thời xử lý kiểu gì, vậy mà cuối cùng lại chạy đến Đế Tinh điện ầm ĩ, còn tuyên bố khiến cho Đoạn Sở vì Đỗ Thai Dương mà điều dưỡng tinh thần lực, thật sự là vớ vẩn! Lộ Dịch Toa vì hắn, không tiếc mạo hiểm sinh mệnh mà không ngừng khai thông, người khế ước của Đỗ Thai Dương sao có thể ngồi mát ăn bát vàng?
“Chờ Hồng Trì trở về hỏi nó rốt cuộc tính toán như thế nào, hoặc là ly hôn, hoặc là khiến nó đem thê tử quản giáo cho tốt, quá tệ!” Úc Khải Phong nói xong, cũng lười thúc giục đứa con cả xui xẻo, ngược lại nhớ tới Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở: “Thịnh Trạch thông tin đến nói, hai đứa ở thú vực tinh cầu gặp được thú vực chi hoa đã kết quả, con hoàng tộc Tử Tinh thú mà Tiểu Sở nuôi đã thăng lên cấp .”
Lộ Dịch Toa chấn động, mạnh mẽ từ trong lòng Úc Khải Phong đứng lên: “Thật sự?”
Úc Khải Phong không nghĩ tới Lộ Dịch Toa phản ứng lớn như vậy, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Thú vực tinh cầu có thú vực chi hoa là chuyện bình thường, ngươi sao lại giật mình như vậy, bởi vì Đoàn Tử lên cấp mà kỳ quái?”
Lộ Dịch Toa liên tục lắc đầu, cười tới mức nước mắt đều sắp chảy ra. Thấy trượng phu vẻ mặt khó hiểu, nàng cái gì cũng không giải thích, chỉ ôm lấy thắt lưng hắn không buồn hé răng.
Dị thú giống người khế ước cấp ! Từ bốn năm trước khi Đoạn Sở tìm được phương thức chính xác dung nhập thú huyết, liền nghiên cứu chế tạo thuốc nhằm vào tinh thần lực hỗn loạn cấp , nhưng lại chậm chạp không có cách nào áp chế được bạo động cấp , năng lượng thú huyết không đủ là một trong những nguyên nhân. Tử Tinh thú tiến hóa sẽ cung cấp năng lượng cho thú huyết, so với dị thú cấp bình thường càng hiệu quả, hiện tại Đoàn Tử lại thăng cấp, hy vọng tự nhiên lại lớn vài phần.
Lộ Dịch Toa ngẩng đầu, chủ động hôn Úc Khải Phong. Nàng hẳn nên cố gắng cường hóa tinh thần lực, nhất định có thể kiên trì đến khi Đoạn Sở nghiên cứu chế tạo ra thuốc ngưng thần khai thông chân chính có hiệu quả. Huống chi, khai thông tinh thần lực vốn chính là chức trách của người khế ước.
Hiển nhiên, người khế ước có ý tưởng giống Lộ Dịch Toa có lẽ không ít, nhưng người khế ước của chiến sĩ cấp lại không giống, bởi vì bọn họ mỗi một lần khai thông tinh thần lực, là một lần sinh mệnh bị uy hiếp. Người khế ước của Đỗ Thai Dương, cũng chính là ngoại tổ mẫu Tằng Trúc của Đỗ Ngạo Tình, cùng thê tử của Hà Ngang Bình là Hà Thải San tông sư, chính là một trong hai người không đồng ý tăng cường khai thông tinh thần lực.
Mà hai người này, người sau làm tông sư chế thuốc, lại là người thay đổi thuốc ngưng thần loại A, cho dù tinh thần lực Hà Ngang Bình đã bạo động, nàng vẫn như cũ kiên trì cung cấp thuốc ngưng thần loại A cấp cao nhất, giúp hắn vượt qua nguy hiểm lúc ban đầu, chờ đợi Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch mang theo dị thú giống người khế ước cấp trở về, người trước Tằng Trúc, lại vì cháu gái kiêu ngạo nhất bị đem về một khóc hai nháo hơn nửa tháng, trơ mắt nhìn Đỗ Thai Dương tinh thần lực hỗn loạn cuối cùng nổ tan xác mà chết, ngay tại ba ngày trước khi Đoạn Sở trở về.
Tháng Sáu ,