.
Bảo nhi cùng Châu nhi cầm danh sách đồ cưới, sai người thu dọn đồ đạc.
Nhà ta dù không phải đặc biệt giàu có nhưng tốt xấu gì cùng là hàng trâm anh thế gia, của cải trong nhà cũng phong phú.
Cho nên đồ cưới hai trăm rương, bao gồm đồ các quý nhân trong cung thưởng, còn có vật phẩm quý giá mua thêm từ bên ngoài. Toàn bộ đồ cưới đều như cũ được mang về.
Hòm xiểng được chất đầy viện sau khi thu thập xong đều được chuyển lên xe ngựa.
Lưu Tích Nhược tức giận vội vàng đuổi theo.
Nàng tức giận nhìn xung quanh, chỉ vào hòm xiểng nói: "Ngươi dựa vào đâu đem đồ đều dọn đi?"
Ta vừa muốn trả lời, Châu nhi đã nói với nàng: "Đồ được đem đi đều là đồ cưới của tiểu thư nhà ta, một món của Tề gia cũng không có."
Lưu Tích Nhược hung dữ trừng mắt nhìn nàng sau đó quay sang trừng ta.
Nàng ta gọi quản gia đến, ra giọng nữ chủ nhân phân phó hắn: "Người kiểm tra cho rõ, đừng để người ngoài đem đồ trong phủ đi."
Quản gia kính cẩn gật đầu đáp ứng, tìm gia đinh cùng nha hoàn đến kiểm tra đồ đạc của ta.
Ta mặc kệ nàng ta phân phó Bảo nhi sai gia đinh đem đồ để lên xe ngựa.