Thời gian trôi mau, đảo mắt lại là mùa xuân, tháng tư, Đài Nam trời nóng bức, cô gái trẻ đi ở đầu đường, mặc quần sooc ngắn, vừa mát mẻ, lại phô bày ra thanh xuân sức sống.
Ban đêm đường cái Khẩn Đinh đèn đuốc sáng trưng, du khách như mắc cửi, ven đường bán hàng rong đều là đám đông xếp hàng, càng không cần phải nói quán ăn đêm ở trên đường cái.
Diệp Tố Kỳ cũng ở trong đám người, cô không thích những chỗ chen chúc, sẽ đi phía sau đám người chen lách, không phải muốn hẹn hò, mà là đi chơi với bạn đại học làm chung chuyên đề.
"Trước khi ra nước ngoài có thể tới đường Khẩn Đinh chơi với mọi người, chen lách trên đường cái thành cá xác-đin, coi như tớ không còn tiếc nuối rồi."
Tại một quán kem đầu đường, sáu cô gái khó khăn lách đến vị trí, cậu một muỗng, tôi một muỗng ăn kem trên bàn.
"Chúc Thi Vận thuận buồm xuôi gió, sớm ngày học thành về nước." Diệp Tố Kỳ cảm thán nhìn bạn bè nói chuyện, người sắp ra nước ngoài học chính là bạn tốt của cô, mọi người đều quyến luyến.
Bây giờ du lịch Khẩn Đinh bốn ngày ba đêm, sáu cô gái muốn chơi cho đã, bởi vì lần này không chơi, chờ lần sau đến được đông đủ cũng không biết là chuyện khi nào rồi.
"Điềm Điềm cũng nghiên cứu luận văn, hi vọng cậu thuận lợi."
"Tố Tố cũng cần phải nhanh thăng chức tăng lương, mau mau tích đủ tiền mua phòng - - còn có anh trai cậu, tốt hơn nhiều đi.” Mọi người hỏi thăm tình hình gần đây của nhau, cổ vũ tinh thần cho nhau.
"Còn có, chỉ còn lại Thi Vận và Điềm Điềm không có bạn trai, hai người nhanh tìm người bạn trai lên đi." Một bạn trong đó đột nhiên thốt lên một câu.
"Vì sao nói đến tớ nha? Tớ không bạn trai trêu ai chọc ai, làm gì mà nhằm vào tớ!" Điềm Điềm cố tình tức giận nói.
"Ai kêu cậu và Tố Tố ở chung nhiều năm như vậy, cậu ấy chơi trò chơi quen biết một người đẹp trai như thế, lại còn biến anh ta thành bạn trai mang đến gặp chúng ta, mà cậu lại không có động tĩnh gì."
"Tố Tố chơi trò chơi quen biết bạn trai thì liên quan gì với tớ? Tớ lại không chơi trò chơi." Điềm Điềm cảm thấy mình cực kỳ oan: "Mà ai bảo Tố Tố vận khí tốt như vậy, để cho cậu ấy quen biết một người đẹp trai như thế."
Mọi người gật gật đầu, chuyển tầm mắt đến cửa quán kem, nơi đó có bốn người đàn ông đứng nói chuyện phiếm, tuổi tác ít nhất , lớn nhất chính là Thành Uyên.
Bởi vì bên trong không có vị trí dư thừa, bốn người đàn ông để cho các cô gái vào trong quán ăn kem, bọn họ cùng ở bên ngoài.
Trong bốn người đàn ông, rõ ràng tất cả mọi người ăn mặc không sai biệt lắm, T-shirt, quần đùi gì gì đó, nhưng vóc người Thành Uyên đẹp nhất, cánh tay rắn chắc kia, bả vai cùng với quần áo bởi vì ôm sát khiến cơ ngực và cơ bụng trở nên rõ ràng, phối hợp với khuôn mặt kia, chính là xuất sắc nhất.
Xuất sắc đến nỗi ở đây trên đường cái Khẩn Đinh người trẻ tuổi rất nhiều, tuấn nam mỹ nữ càng nhiều, Thành Uyên lại được vô số lượt ngoái đầu nhìn chăm chú, cùng với các cô gái nhiệt tình chủ động đến gần.
Giống như hiện tại, bên cạnh anh đã xuất hiện cô gái mặc bikini thứ đi tới muốn số điện thoại của anh.
"Lại bị đến gần rồi." Mấy cô gái từ đầu thì tức giận, cho rằng người đàn ông của chị em tốt bị mơ ước, đến bây giờ đã coi như không thấy gì.
Dù sao trong mắt Thành Uyên kia căn bản không có cô gái nào ngoài Tố Tố, căn bản không cần lo lắng.
Quả nhiên, chỉ thấy Thành Uyên lạnh lùng nói câu gì, vị mỹ nữ nhiệt tình mỹ lệ kia liền lộ ra thất vọng cùng vẻ mặt bị thương, không cam lòng rời đi: " Ài, ở đâu có thể tìm ra người đàn ông chung tình lại đẹp trai như thế? Đây căn bản không khoa học." Điềm Điềm nhịn không được thở dài.
Những người khác nhao nhao gật đầu như giã tỏi, lườm hướng Diệp Tố Kỳ ánh mắt bao hàm hâm mộ ghen tị.
Nhân loại là thị giác động vật, mình những cô gái cũng không thể phủ nhận, nếu trên đường thấy một cô gái xinh đẹp hoặc một chàng trai bộ dáng đặc biệt đẹp trai, các cô gái cũng sẽ xem nhẹ người bạn nam bên cạnh, nhìn nhiều hơn hai cái, nhất là ở Khẩn Đinh tràn ngập ánh mặt trời này, bờ cát và bikini.
Nhưng cũng chính bởi vì hấp dẫn quá nhiều, Thành Uyên "Không coi ai ra gì"mới có vẻ quý hơn.
"Bộ dáng đẹp trai dáng người săn chắc, đối với cậu lại tốt như vậy, Tố Tố cậu cũng quá hạnh phúc." Một cô gái trong đó cũng mang bạn trai tới, ám muội dùng bả vai chạm Diệp Tố Kỳ nói: "Hôm nay tới bờ biển chơi tất cả mọi người đều thấy, cơ ngực và cơ bụng nha, nếu không băn khoăn đến nhà tớ, tớ cũng muốn sờ soạng! Mà còn rất soái, thật sự là Kỹ Sư cả ngày ngồi trước máy tính gõ bàn phím sao? Anh ấy có thể ôm cậu từ trong biển ra, còn có thể một tay ôm lấy cậu đi trên bờ biển - - "
Đó là buổi chiều, mọi người đến khách sạn dừng chân cất hành lý, rồi chạy về phía bờ biển nghịch nước, một đám người chơi thuyền, mà hoạt động này vui nhất ở chỗ lật thuyền làm cho người ta ngã xuống nước, kết quả thuyền Diệp Tố Kỳ mới vừa lật chuyển, Thành Uyên đã nhảy xuống nước trước, ôm cô không biết bơi lên, tư thái kia quả thực đẹp trai ngất trời.
"Đúng vậy, thể lực rất tốt! Tố Tố... Sao cậu chịu được?" Nhắc tới việc này cô bạn chính là quỷ bỡn cợt, lớn mật lại hào phóng.
"Cái, cái gì!" Bị các bạn trêu ghẹo, Diệp Tố Kỳ đỏ mặt.
"Thành thật khai báo, hai người kết giao tới trình độ nào rồi hả?"
"... Năm mới, đi gặp người nhà của anh ấy." Diệp Tố Kỳ lắp bắp nói: "Năm trước anh tớ bị thương, còn chưa phục hồi như cũ, rất nhiều thứ cũng không ăn được, Thành Uyên mời tớ đến nhà anh ấy ăn cơm tất niên..."
"Nha - -" Vị bạn học kia ái muội kéo dài âm cuối: "Thì ra đã gặp mặt cha mẹ chồng... Ai hỏi cậu chuyện này! Tớ là hỏi cậu chừng nào thì phát sinh quan hệ? Anh ấy có lợi hại hay không? Có được một giờ hay không?" Đây là phương pháp ép hỏi liên hoàn hoàn toàn không cho Diệp Tố Kỳ trốn tránh.
"Chuyện đó!" Diệp Tố Kỳ mặt hồng như uống rượu: "Tớ, bọn tớ mới không có..."
Từ từ, cô nói gì đó?
Vẻ mặt Diệp Tố Kỳ ảo não, muốn thu hồi đã không còn kịp rồi, bạn học khác nghe thấy lời của cô đều nhao nhao kêu lớn không thể tin được.
"Còn không có? Các cậu cùng một chỗ đã bao lâu!"
"Mới nửa năm thôi." Điềm Điềm và Diệp Tố Kỳ từng ở chung, bình thường thường xuyên liên lạc nhất, cho nên cũng biết tường tận nhất.
"Vậy làm sao có thể không làm? Là Thành Uyên không được hay là Tố Tố cậu không có sức quyến rũ nha? Cũng không đúng, theo chúng ta quan sát thì ánh mắt Thành Uyên kia thật muốn buộc Tố Tố ở trên người, vừa thấy liền biết Tố Tố có sức quyến rũ cực lớn với anh ấy!"
"Đừng nói ngay cả hôn cũng không có chứ?"
"Có rồi!" Diệp Tố Kỳ bị các bạn nói khiến xấu hổ vô cùng.
"Có là tốt rồi, nói một chút được hôn là cảm giác gì? Thân hình hai người khác nhau nhiều như vậy, có giống như chim nhỏ nép vào người hay không?" Những người khác tóm được cơ hội, vội vàng truy vấn.
Cái gì chim nhỏ nép vào người, mỗi lần hôn môi, Thành Uyên đều ôn nhu giống như bưng đồ sứ dễ vỡ vậy, ngay cả ôm cũng thật cẩn thận. Diệp Tố Kỳ nghĩ thầm.
Đương nhiên, cảm giác được che chở rất tốt, nhưng cô cũng sẽ muốn một tình yêu mãnh liệt, Thành Uyên lại chưa bao giờ từng ám chỉ tới phương diện kia.
"Các cậu thật sự chưa làm?" Cô bạn thích nói bậy bạ kia nhịn không được hỏi: "Tố Tố, là cậu rất muốn nhưng Thành Uyên không cần? Tớ thấy buổi chiều cậu giống gấu koala dán Thành Uyên không rời, một bộ rất muốn ăn anh ấy, ai nha, thì ra mặc dù anh ấy có bề ngoài dã thú, kỳ thật nội tâm là đàn ông ăn chay nha! Chậc chậc sách!!!”
"Đừng hỏi nữa, phiền chết!" Diệp Tố Kỳ bị nhìn thấu, đỏ mặt khiển trách.
Ăn kem xong, các cô gái ra khỏi quán kem, tập hợp lại với nhóm đàn ông.
"Ăn thật nhiều kem?" Thành Uyên thấy cô ra, cực kỳ tự nhiên lên trước đón, dắt tay cô, biểu tình nhu hòa, mềm hoá lãnh ngạnh vừa rồi.
Diệp Tố Kỳ nhìn chỗ hai người nắm tay, từ khi bọn họ kết giao, Thành Uyên cực kỳ chủ động thân cận cô, ôm cô, hôn cô, nhưng nhiều hơn thì không có rồi.
"Kỳ sinh lý của em vừa hết, ăn một chút cũng không sao, nhưng tháng sau không cho phép ăn, con gái phải ăn ít kem một chút." Thành Uyên dặn dò, khẩu khí có phần dữ.
"Oh." Diệp Tố Kỳ ngược lại cũng không có sinh khí, bởi vì biết đây là Thành Uyên quan tâm cô.
Nhưng cô thật sự cảm thấy đcực kỳ thần kỳ, kết giao mới bao lâu, Thành Uyên so với cô còn hiểu biết thân thể của cô hơn, biết cô khi nào thì tới kỳ sinh lý, mỗi một lần lúc cô đang đi làm mà kỳ sinh lý đến, sau khi tan tầm gặp mặt Thành Uyên, liền nhận được ca cao nóng anh mua, canh đậu đỏ, tri kỷ làm giảm đau đớn cho cô.
Mà Thành Uyên đối cô hữu cầu tất ứng, cũng chỉ có việc ăn kem này lại rất cứng rắn mặc kệ cô.
Qua mười hai giờ đêm, đầu đường Khẩn Đinh vẫn đang đèn đuốc sáng trưng, nhưng đoàn người bọn họ không có tinh thần đi dạo phố tiếp.
"Ngày mai ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, đừng ầm ĩ bọn tớ, buổi chiều gặp lại!" Cô gái thích nói bậy bạ kia lôi kéo bạn trai học trưởng kết giao hai năm, về phòng của mình rồi.
"Hôm nay mệt chết, ngày mai ngủ bù, gặp lại." Điềm Điềm và Thi Vận độc thân cũng trở lại phòng mình.
"Chúng ta cũng về đi ngủ đi, chơi một ngày đều đã mệt mỏi." Thành Uyên nắm tay cô, cố tình trấn định noi.
Tổng cộng mười người du lịch, đặt năm gian phòng đôi, đương nhiên là đôi nào đang yêu ngủ một phòng, độc thân và độc thân một phòng.
Thành Uyên cùng phòng với Diệp Tố Kỳ, kết giao mấy tháng, Diệp Tố Kỳ đương nhiên là khách quen chỗ ở Thành Uyên, nhưng cho tới bây giờ cô không qua đêm ở chỗ anh, bởi vì cô có anh trai sốt ruột bảo hộ em gái, quy định mỗi ngày cô phải về nhà trước mười giờ.
Đây là gia quy Diệp Vĩnh Kỳ mới lập sau khi bọn họ kết giao.
"Con gái nhà của chúng ta trước khi kết hôn đều có gác cổng - - chờ em có con gái em sẽ biết." Diệp Vĩnh Kỳ dùng ánh mắt đề phòng cướp nhìn Thành Uyên.
"Nhưng anh thường xuyên ở chỗ chị Tiểu Đồng..." Diệp Tố Kỳ kháng nghị.
"Hư, ngậm miệng!" Diệp Vĩnh Kỳ quát em gái, quay đầu tiếp tục làm khó dễ Thành Uyên: "Cậu đừng cho rằng tôi không biết cậu suy nghĩ cái gì, tôi cũng là người đàn ông, tôi quá hiểu!"
Chính vì biết, anh mới đau lòng như vậy. Em gái bảo bối của anh sắp bị người cướp đi rồi.
Thành Uyên cũng không tranh cãi, thập phần thân sĩ tuân thủ quy tắc này, nhưng không phải anh không muốn tiến thêm một bước với bạn gái?
Cho nên lần này du lịch, Thành Uyên lòng tràn đầy chờ mong, này là bọn anh lần đầu tiên ngủ ở đồng một cái phòng, đồng trên một cái giường.
Hai người trở lại khách sạn, vừa vào cửa đã thấy giường đôi, Thành Uyên nhất thời cảm thấy miệng khô lưỡi khô, cực kì khẩn trương.
"Ở bên ngoài đi chơi cả đêm, anh đi tắm rửa trước." Thành Uyên muốn mình bình tĩnh lại, quyết định tắm nước lạnh dập tắt dục vọng của mình.
"Uhm, được." Diệp Tố Kỳ mới nói xong, đã thấy Thành Uyên thần tốc cầm quần áo vào phòng tắm, cô đột nhiên có chút khẩn trương.
"Thật là, khẩn trương cái gì? Không phải là đi ngủ sao!" Cô lẩm bẩm.