~~~~~~~Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất~~~~~~~Chuyến bay từ Anh về VN vừa hạ cánh, từ trong sân bay, cô gái bước ra thu hút rất nhiều ánh mắt. Cô gái có dáng người cao khoảng cm, trên người mặc bộ váy xếp li hiệu chanel đắt tiền, mái tóc màu hồng nhạt bồng bềnh tung bay theo từng bước đi, đôi mắt xanh lam trong như đại dương. Cô quyến rũ, xinh đẹp như đóa hoa hồng
Vì Chí Di ( c của Hào) về sớm hơn so với giờ dự định nên mọi người chưa ra đón, thấy vậy Di đi lại chỗ có ghế đá chờ người nhà tới đón. Di vừa ngồi xuống thì bỗng nhiên cô nghe từ đâu truyền tới những tiếng đánh nhau và tiếng kêu đau đớn của người nào đó. Di thấy tò mò lần theo tiếng đi đến góc khuất thì thấy cảnh tượng khinh khủng. Cả đám người đánh hội đồng người thanh niên, anh ta mặt mài vương vãi máu me, bàn tay bị tên khác dẫm lên, tên đó lại cố ý nhấn mạnh xuống nhưng anh ta chỉ nghiến răng chịu đau chứ ko thèm cầu xin
_Xem ra mài cũng cứng miệng lắm- tên đứng đầu khinh khỉnh nói
_Tụi bây có thể...giết tao...nhưng đừng hòng moi từ miệng tao thông tin nào của Tuyết Thần-anh ta nói cách mệt nhọc nhưng rất dứt khoát
_Được lắm, mày muốn chết chứ j ?-tên đó tức giận lấy con dao ra chuẩn bị đâm xuống
Di thấy cảnh tượng trước mắt định chạy ra ngăn cản, dù j Di cũng là cao thủ triệt quyền đạo nên chắc sẽ đối phó được. Khi Di chưa kịp chạy đến thì bỗng nhiên có cành cây nhỏ từ đâu bay tới đâm vào cổ tay tên đó, là cho hắn ta đau đến phải buông con dao xuống
_Đứa nào ?-tên đó gầm gừ
_Hình như bang Hắc Long mấy người chỉ biết đánh hội đồng người khác thì phải- giọng nói ưu nhã nhưng có vài phần mỉa mai vang lên
Minh bước ra trên người mặc bộ vest màu trắng, chiếc áo sơmi màu đen đối lập, caravat cùng tông màu trắng, tay đeo đồng hồ Rolex Thụy Sĩ. Bây giờ trên người Minh toát lên khí chất doanh nhân thành đạt khác hẳn vẻ ngọc thụ lâm phong (cây ngọc chắn gió) thường ngày
_Mày là ai dám động đến Hắc Long bang, muốn chết hả- tên trong đó lớn tiếng quát
_Tụi bây ko cần biết tao là ai, Nhưng tụi bây về nói với Dennis nến còn làm càng thì đừng trách Demond chúng ta ko khách sáo-Minh từ tốn nói nhưng giọng điệu như đang cảnh cáo
_Rút lui- tên cầm đầu lập tức thức thời
_Đại ca sao phải sợ thằng đó chứ- tên lớn tiếng nói
_Đồ ngu, ko nghe hả hắn ta là người của bang Demond đó-tên cầm đầu lớn tiếng quát
Nghe đại ca chúng nói xong, bọn chúng liền hoảng sợ theo đại ca chúng chạy đi. Ai chẳng biết trong Demond và Tuyết Thần toàn là cao thủ, hơn nữa người này chỉ cần nhánh cây là có thể là bị thương người khác chắc chắn là nhân vật ko nhỏ trong Demond
Minh thấy bọn chúng chạy đi xong lập tức chạy tới người thanh niên đỡ anh ta lên
_Tại sao...phải cứu tôi-anh ta thắc mắc hỏi
_Chẳng qua tôi thấy nghét bọn chúng ỉ đông hiếp yếu nên ra tay cứu anh thôi- Minh nói
_Dù sao cũng cảm ơn anh-anh ta cảm kích nói sau đó giọng yếu ớt dần
Minh thấy vậy liền đỡ anh ta vào chiếc Cadillac của mình sau đó ra lệnh cho tài xế chở anh ta tới bệnh viện
_Ra được rùi đó-sau khi chiếc xe đi khỏi Minh liền quay vào chỗ Di đang đứng gọi
_Sao anh biết có người-Di từ từ bước ra
Minh vừa thấy Di trong mắt bỗng khẩn trương còn có chút bi thương nhưng nhanh chóng che giấu
_Cô...cô tên j ?-Minh bất ngờ hỏi
_Lưu Chí Di-Di trả lời- Có j không ?
_À ko, tui phải đi đây tạm biệt-Minh nói xong nhanh chóng đi ra đường bắt taxi đi khỏi
Thấy Minh đi khỏi, Di liền cảm thấy hơi tiếc nói thật trong lòng Di cảm thấy rất ấn tượng về chàng trai vừa rùi, ko ngờ bề ngoài anh ta thư sinh nho nhã vậy mà giỏi võ như vậy, còn tính nhờ anh ta chỉ cho vài chiêu ko ngờ lại đi rùi. Bỗng nhiên có giọng nói từ phía sau cắt đứt suy nghĩ của Di
_Tiểu thư
_Quản gia-Di quay đầu lại nói
_Tiểu thư chúng tui tìm cô nãy giờ-quản gia nói
_Xinh lổi nha-Di tỏ vẻ biết lỗi
_Không sao đâu, để chúng tui xách hành lí cho-quản gia nói rùi kêu vệ sĩ xách hành lí của Di lên xe Audi gần đó rùi chạy về biệt thự