~~~~~~~:. Tại nhà nó~~~~~~~~~Hôm nay buổi chiều lớp nó được nghỉ nên nó với hắn cùng nhau đi đến cô nhi viện tặng quà cho trẻ em ở đó. Thật ra nó làm thiết kế nên cũng kiếm được rất nhiều tiền. Phần lớn thì nó để dành trong sổ tiết liệm còn phần nhỏ thì nó thường lầy đi mua quà cho trẻ em ở cô nhi viện
Nó sắp xếp xong thì liền vào phòng thay đồ, hắn cũng đi chuẩn bị. Một lúc sau nó bước ra, khác với phong cách thường ngày trên người nó mặc chiếc sáo cánh dơi bằng vải voan trắng, quần jean bó sát, chân mang giày búp bê màu xanh biển nhạt
Hắn thì mặc áo pull trắng, quần jean đen đối lập nhưng lại rất đẹp mắt
Nó và hắn lấy quà ra để ngoài taxi rồi cùng đi đến cô nhi viện
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~Cô nhi viện Childhoods~~~~~~~~
Nó và hắn vừa bước vào trong cô nhi viện thì bỗng có mấy đứa trẻ chạy ồ lại
_Chị Hân, chị tới rồi- cô bé lên tiếng
_Chị Hân ơi, sao lâu quá rồi chị mới tới thăm tụi em vậy- cậu bé nói
_Chị xin lỗi, chị bận nhiều việc quá- nó cười nhẹ trả lời
Nó và tụi nhỏ cùng nói chuyện vui vẻ, tuy giọng điệu nó không ngọt ngào lắm nhưng lại có chút ấm áp và cũng rất dễ nghe. Lúc ở cô nhi viện nó cảm thấy rất thoải mái, bọn trẻ ở đây rất hồn nhiên không có chút lo lắng gì hết
Đang nói chuyện bỗng có đứa trẻ bỗng nhìn hắn
_Chị ơi, anh này là ai vậy chị- cô bé thứ nhất nói
_À, anh đó là - nó chưa nói hết câu bỗng có đứa trẻ lên tiếng trước nó
_Anh đó là người yêu của chị phải không chị- cô bé thứ
Lập tức cả đám nhóc liền quay sang hắn
_Dạ chúng em chào anh ạ
_Hahaha- nghe tụi nhóc nói vậy hắn chỉ biết cười trừ chứ không biết làm sao, nếu hắn mà dám nói phải đảm bảo nó sẽ giết hắn
_Anh ấy không phải...- nó vội vàng lên tiếng giải thích nhưng chưa nói hết câu thì
_Chị ơi, anh ấy đẹp thiệt đó- cậu bé thứ nhất lên tiếng hoàn toàn không nghe nó giải thích
_Đúng đó chị anh ấy rất xứng với chị- cô bé thứ nói
_Chị Hân của chúng ta đẹp như vậy nên chỉ có anh ấy mới xứng với chị thôi- cậu bé thứ triết lí giảng đạo
Nó nghe xong đành lắc đầu bó tay với cái đám tiểu quỷ này mà, không chịu nghe giải thích gì hết. Còn hắn thì bây giờ vui khỏi phải nói, tuy nó không chịu nhận nhưng ở trong mắt đám nhóc này hắn đã là người yêu của nó rồi
_Anh ơi, anh tên gì vậy- cô bé thứ nhất hỏi hắn
_Anh tên là Bảo Khánh- hắn nhìn cô bé cười nhẹ
_Anh ơi lớn lên em cũng muốn có người yêu đẹp như anh vậy- cô bé đó nói rồi cười hì hì
_Hắn nghe thấy cô bé nói vậy thì xoa đầu cô bé nhếch môi cười, cô bé này đúng là đáng yêu quá mà
_Có chuyện gì vậy các con?- vị sơ đi ra hỏi
_Chị Hân tới rồi sơ ơi- cô bé đang nói chuyện với hắn bỗng quay lại nói lớn
_À, con tới rồi hả Hân- vị sơ hiền từ nói
_Dạ, thưa sơ- nó lễ phép nói
_Hôm nay con dẫn theo bạn tới à- vị sơ đó quay sang hắn nói
_Dạ- nó chần chừ trả lời
_Anh ấy là người yêu của chị đó sơ- cậu bé thứ lí lắc nói
_Các em còn dám nói nữa chị sẽ không cho quà các em đâu- nó biết giải thích vô dụng liền chuyển sang uy hiếp
Quả nhiên bọn trẻ liền im lặng không dám nói nữa. Hắn thì liền đi ra lấy quà vào. Bọn tẻ thấy những gói quà xanh xanh đỏ đỏ thì mắt liền sáng lên
_Nào các con, chúng ta cùng vào chia quà đi- sơ mỉm cười lên tiếng
Mấy đứa trẻ nghe vậy liền nhanh chạy vào trong chuẩn bị nhận quà. Nó và hắn cũng đem quà vào trong phát cho bọn trẻ
_Nào các con xếp hàng đi- sơ nói
_Dạ- đám nhóc liền nhanh chóng đi xếp hàng rồi chia cho mỗi đứa gói quà: gói lớn, gói nhỏ, ở trong gồm bánh kẹo và đồ dùng học tập. Sau khi chia quà xong thì tụi nhỏ liền hớn hở đi mở quà xem bên trong là gì
Xong việc hắn liền bị bọn trẻ vây quanh rồi kéo hắn đi chơi chung. Hắn cũng không có phản đối, nói thật lòng bọn nhóc ở đây rất dễ thương đứa nào cũng như thiên thần nhỏ vậy
Nó thì củng sơ vào trong làm bữa xế cho bọn nhóc. Hai người (nó và hắn) đường như không còn xa cách nhau nữa, có lẽ hắn phải cảm ơn bọn nhóc đó rồi