�P TRƯỚC
Khi Chun định trở về phòng của mình thì đột nhiên, Arron gọi anh ra góc vườn nói chuyện. Nhìn thấy vẻ mặt vừa bực tức vừa khó hiểu của thằng bạn, Chun tưởng rằng nó muốn nói với anh về chuyện của Hebe và Mike nhưng điều Arron muốn nói lại là về cô gái tên Ella.
- Cậu yêu cô ta!
Chun tròn mắt ngạc nhiên trước câu nói tưởng như không có gì lung lay của thằng bạn. Anh cười phá lên. Anh yêu Ella sao? Sao Arron có thể suy nghĩ điên rồ như vậy chứ.
Arron bực hét lên: “Mình không nói đùa đâu. Cậu bắt đầu yêu cô ta rồi.”
Chun nhận ra Arron hoàn toàn nghiêm túc trong câu nói. Anh ngừng cười và nhìn thẳng vào mắt Arron: “Mình không yêu cô ấy. Ok?”
- Nếu cậu không yêu cô ấy sao cậu lại cứu cô ấy?
- Thì mình thấy cô ấy gặp nguy hiểm nên mình cứu chứ sao. Đối với ai mình chẳng làm thế.
Chun vẫn trả lời Arron một cách bình thản.
- vậy cậu nghĩ sao về Angela?
Chun ngạc nhiên khi thấy Arron đột nhiên lại thay đổi đề tài nhanh chóng đến như vậy. Sao nó lại nhắc đến Angela. Anh nghĩ sao về cô ấy ah? Cô ấy là một người con gái tốt, xinh đẹp, hiền lành. Cô ấy thực sự đã để lại ấn tượng tốt trong lòng anh. Anh từng mời cô đi ăn vài lần, họ nói chuyện cũng hợp, cô ấy cũng không hề tỏ vẻ tỉểu thư. Trước đây, anh dường như đã từng nghĩ họ có thể đi xa hơn mức bạn bè nhưng từ bao giờ, anh chẳng còn nghĩ đến vấn đề này nữa. Cô ấy vẫn không thay đổi nhưng chỉ có cảm xúc của anh là thay đổi.
- Mình nghĩ cô ấy là cô gái tốt. Mình quý cô ấy như một người bạn.
Chun suy nghĩ và thành thật trả lời Arron. Anh phát hiện câu trả lời của anh khiến Arron không hài lòng.
- Vậy cậu nghĩ sao về cô gái tên Ella? Cô ấy cũng là một người bạn chứ?
Chun lúng túng trước câu hỏi của Arron, anh ngập ngừng: “ưmh! Cô ấy… cũng là một người bạn.”
Arron thở dài và đặt tay lên vai Chun: “Vậy tại sao cậu không cứu Angela? Cô ấy và Ella khác gì nhau?”
Chun lúng túng, anh cố gắng tìm ra một lý do nào đó nhưng anh cũng không thể tìm ra được. Đến lúc này anh mới nhận ra, lúc đó anh chỉ nhìn thấy Ella gặp nguy hiểm mà thôi. Anh đã quên mất rằng Angela cũng đứng cạnh đấy.
- Vì…v….i……..
- Đừng nói với mình rằng vì cậu đứng gần Ella hơn nhé. Vì sự thực không đúng như vậy.
Arron ngay lập tức ngắt lời Chun khiến anh lúng túng. Anh không thể tìm lơi giải thích phù hợp nhưng anh biết mình không yêu Ella. Dạo gần đây, anh đã có những cách nghĩ khác về cô ấy nhưng điều đó cũng làm sao có thể nói rằng anh yêu cô gái đó. Cô ấy và anh gắn kết với nhau bởi một thứ kỳ lạ chứ không phải bởi tình yêu. Số phận dường như để anh và cô ấy lạc lối trong một mê cung cảm xúc: cảm kích - hận thù, xa cách - gần gũi. Chính những điều đó khiến anh không đủ thời gian để nghĩ đến mình và Ella thực ra là bạn hay là người xa lạ. Nhưng anh biết mình không yêu cô.
- Nào! Cậu mau nói đi. Cậu yêu cô ta đúng không?
Tiếng nói của Arron làm cho Chun giật mình, anh mỉm cười: “Đừng nói chuyện điên rồ đó. Mình không yêu cô ấy. Mình chỉ là nghĩ đến việc cô ấy cứu mình nên mình nghĩ phải đối xử tốt với cô ấy hơn mà thôi.”
Arron nhíu mày nhìn Chun nhưng anh cũng đành thở dài: “Mình tin cậu. Mình không thích cậu và cô ta gần gũi nhau như thế. Hãy luôn nhớ rằng cậu chỉ cảm kích cô ấy thôi.”
Ella cùng cún Chun đi dọc bờ biển. Cô bỗng nhớ đến hôm cô lần đầu tiên được đi biển. Đó là nhờ Chun, cô đã từng cảm thấy đó là một buổi chiều đẹp và đáng nhớ. Nhưng giờ đây, câu nói của Chun lại khiến nó trở thành một nỗi buồn vô cớ: “Mình chỉ vì cảm kích mà muốn đối xử tốt với cô ấy thôi.” Ella khẽ mỉm cười. Tại sao cô lại buồn nhỉ? Điều đó thì có sao đâu. Cô đang mong mỏi gì hơn ở anh? Ít ra anh cũng không ác cảm như trước với cô. Vậy là đủ.
- Tao làm sao thế này Chun nhỉ? Sao tao lại muốn anh ta làm thế không phải vì cảm kích mà là vì……
Ella cúi xuống ôm Chun, cô không biết điều cô muốn nói là gì? Cô không cần anh cảm kích cô, không cần vì cô đã đỡ viên đạn đó mà tốt với cô. Cô muốn những việc anh làm với cô là xuất phát từ trái tim mình, xuất phát suy nghĩ đơn giản là vì cô. Ella bật cười vì phát hiện mình đang có những suy nghĩ điên rồ.
- Mày có nghĩ tao bắt đầu yêu anh ta không?
Cô mỉm cười và hỏi Chun, cún Chun cứ để mặc Ella ôm lấy mình. Chắc nó biết giờ đây, cô chủ của nó đang cảm giác cô đơn.
- Gâu! Gâu!
Ella giật mình vì tiếng sủa của Chun, sau đó cô nhận ra có người đi đến. Người này là ai nhỉ mà sao cô có cảm giác dường như khí của người đó rất hỗn loạn khiến cô không thể nào xác định được người đó là ai.
- Ella! Em có thể đi cùng chị đến một nơi không?
Ella lúc này mới nhận ra người vừa lên tiếng là ai. Cô mỉm cười và mắng cún Chun: “Chun! Sao mày hư thế? Không nhận ra cả người quen sao?”
Nhưng cún Chun vẫn sủa liên hồi, Ella cảm giác hơi bực bội, người vừa đi đến vội vàng nói với Ella: “Hay là em để cún Chun về trước. Chị sẽ đưa em về được chứ?”
Ella mỉm cười và thả cún Chun ra, nhưng nó vẫn không chịu rời đi mà cứ sủa liên tục. Ella không biết nên làm gì thì người đó đã kéo cô đi rất nhanh. Ngay lập tức cún Chun chạy như bay về hướng ngôi biệt thự.
Selena đang đi vòng quanh giếng nước, ở đây toát ra tà khí mà cô vừa mới nhận ra. Nó giống mùi tà khí mà cô đã nhận ra vào buổi sáng này. Nhưng khi cô đi lên cầu thang thì lại là Hebe và Mike. Cả đang hốt hoảng di xuống vì họ nói lúc nãy nghe thấy tiếng lọ hoa rơi xuống không biết có chuyện gì. Selena cố gắng để tìm một chút mùi tà niệm ở trên người họ nhưng cô không hề phát hiện ra. Sau đó dù cô có cố gắng tìm kiếm thì tà khí đó cũng biến mất. Mãi đến tối, cô mới nhận ra tà khí đó đang phát ra từ giếng nước. nó có vẻ mạnh mẽ hơn so với ban sáng.
- Cô đang làm gì ở đây vậy?
Selena giật mình vì có người gọi cô, cô quay lại và phát hiện Danson cũng đang đi gần đến đây. Ngay khi đến ngôi nhà này, Danson đã nhận ra sự bất ổn ở đây. Dù rằng ở đây mọi thứ có vẻ bình thường nhưng ngôi nhà lại bị bao phủ bởi sự u ám. Danson cũng nhận ra đây chính là ngôi nhà trong ảo ảnh. Anh biết nó có liên quan đến câu chuyện mà Selena kể cho anh nghe. Và anh biết Chun muốn làm gì nhưng anh tin chắc Chun sẽ không thể tìm ra đáp án vì cậu ta giờ đây chỉ là người bình thường, không có tà niệm của Ngoạ Quỷ. Nhưng Danson không nhận ra rằng, dấu ấn của Tang gia trên cánh tay Chun đã trở lại từ sau vụ bắt cóc, chỉ có điều Chun đã giấu điều đó với Danson và cũng như giấu cả những giấc mơ về người đàn ông luôn xuất hiện và nói với anh rằng: “Hãy trả thù. Là cô ta đó.”
- Cô cũng nhận ra có tà niệm ở đây sao?
Danson nhìn quanh giếng và hỏi Selena, cô gật đầu với anh. người cố gắng xem mọi thứ nhưng chẳng phát hiện được gì.
- Tại sao các người cứ muốn đến gần nơi này thế nhỉ?
Giọng của người giúp việc vang lên khiến Danson và Selena quay ra nhìn bà. Họ nhanh chóng nhận ra người có thể giúp họ giải đáp về ngôi nhà này, giếng cổ và người con gái đã từng sinh ra ở đây không ai khác chính là người đang đứng trước mặt mình.
………………………….
…………………………
- Sao?
Selena bàng hoàng sau khi nghe kể xong câu chuyện của năm trước khi Quỷ nữ vẫn là người.
- Người phụ nữ đó vẫn luôn đi tìm kiếm người con gái của Zhang gia lúc đó. Nhưng tìm mãi cũng không tìm thấy và cuối cùng chỉ có những người chết oan.
Selena rùng mình khi nghĩ đến chiếc lọ hoa. Vậy là đúng như cô nghĩ có người cố ý.
- Không được! Vậy thì cô ấy sẽ gặp nguy hiểm.
Selena đột nhiên hét lên khiến Danson không hiểu chuyện gi. Anh định hỏi cô xem cô giấu anh điều gì đúng không thì ngay lập tức tiếng sủa của cún Chun đã trả lời cho tất cả.
Khi Selena và Danson chạy ra, Jiro và Arron cũng chạy ra cùng họ, trong khi đó, cún Chun và Chun đã chạy lên phía trước một đoạn khá xa.
Chun vừa chạy theo cún Chun vừa lo lắng không yên. Anh biết con chó này muốn báo cho anh, Ella đang gặp nguy hiểm. Anh đã hơi hối hận khi dẫn Ella đến đây. Những ngày gần đây, anh thường nghĩ anh có ích kỷ không khi muốn tìm lời giải đáp cho cuộc đời mình mà kéo theo những người khác vào.
- Gâu! Gâu!
Tiếng sủa của cún Chun làm cho Chun thoát khỏi ảo ành. Anh nhìn về hướng mà cún Chun sủa, đó chính là một mỏm đá ở giữa bãi biển và có một người đang lơ lửng ở đó. Mà chính xác hơn là người, Một người đang cố gắng nắm lấy tay người bị lơ lửng giữa mỏm đá. Chun không nhìn rõ họ là ai nhưng anh nghĩ một trong người đó là Ella và cô gái đang chuẩn bị ngã đó có lẽ là Ella. Nghĩ đến đó, Chun cảm thấy hoảng sợ. Anh chạy nhanh hơn để mong đến kịp mỏm đá. Nhưng khi anh chuẩn bị lên đến mỏm đá thì nghe thấy tiếng hét của Ella.
Dường như đường đến mỏm đá trở nên dài vô tận, nếu không nhờ có tiếng sủa và hình ảnh của cún Chun ở phía trước, chắc là Chun không còn đủ bình tĩnh để định hướng điều gì.
Khi anh chạy đến nơi thì không còn ai ở đó cả, theo bản năng của mình anh cúi xuông phía dưới và không nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Ùm!
Một cái bóng trắng lướt qua và một vật gì đó rơi xuống nước khiến cho Chun ngay lập tức nhận ra cún Chun đã lao xuống biển. Không do dự đến một giây, ngay lập tức Chun cũng lao xuống. Anh biết Ella đang ở một nơi nào đó dưới đấy.
Lúc này, Chun không nhận ra rằng có những người đang gọi tên anh ở ngay phía sau.
Angela và Arron hét lên: “Chun!”
- Ella!
Jiro lao đến bên mép đá nhưng anh bị cản lại bởi cánh tay của Selina và Hebe. Chỉ có tiếng sóng biển trả lời họ.