Món quà đặc biệt
Hôm nay là ngày nó xuất viện,cả đám cùng nhau vui vẻ sắp xếp đồ đạc
_A...nhớ rồi-Đột nhiên Ty reo lên
_Nhớ gì????-Cả bọn đồng thanh
_Hôm nay là ngày.........-Ty ngập ngừng
_A........-Tụi hắn reo lên(Trừ hắn)
_Mấy anh bị gì vậy,ở trong đây nên bị nhiễm bệnh à-Nó chọc
_Đâu có,em biết hôm nay ngày gì không-Ren nói
_Là một ngày bình thường-San bình thản
_Không giỡn đâu-Ren đáp
_Có gì nói nhanh đi,vòng vo mãi-Ruby nổi giận
_Hi...vk đừng giận,hôm nay là sinh nhật của anh Ken nhà ta đó-Ren hồ hởi nói
_Woa....Chúc mừng anh nha-Lucy vỗ vai hắn
_Cảm ơn nhóc-Hắn xoa đầu Lucy
_Nè sao anh dám xoa đầu vk iu của em chứ-Jin kéo Lucy về mình
_Biết rồi,không dám nữa-Hắn bĩu môi
_Em có ý này-San reo lên
_Gì???-Jun hỏi
_Mấy anh phải dẫn tụi em đi chơi,chiều về sẽ đãi sinh nhật cho anh Ken chịu hông-San nói
_Ừhm được đó-Cả bọn đồng thanh
_Vậy về nhà thay đồ rồi xuất phát-Si nói
Rồi cả bọn về nhà thay đồ đạc rồi cùng nhau đi đến CV giải trí.
_Hình như tụi mình lạc loài thì phải-Nó nói nhìn về tụi nó
_Biết mấy người tình thương mến thương rồi có cần vậy không chứ-Hắn lắc đầu
Số là vầy,tụi nó và tụi hắn(Trừ nó và hắn)thì từ trên xuống dưới cái gì cũng đôi:áo đôi,nón đôi,giày đôi,nhẫn đôi....chỉ có nó và hắn là mặc đồ bình thường,nó mặc áo sơ mi sọc carô xanh,áo xắn tay,quần sort trắng,mang giày adidas trắng nhìn rất cá tính.Hắn thì áo thun trắng ở khoác áo khoác tay ngắn màu đen,quần jean đen,giày Nike trắng đen,phải nói không chê vào đâu được.Bọn nó đi tới đâu là tiếng người la hét tới đó.
_Hihi,thì mấy người cũng mau có đôi có cặp đi rồi hết lạc loài rồi-Si nói
_Giờ có chơi không-Nó nghe xong thì đỏ mặt đánh trống lãng sang chuyện khác
_Đi chứ,ck ơi vk muốn chơi tàu lượn-Ruby nói rồi lay tay Ren chỉ về cái tàu lượn đang chạy
_Được thôi,ck dẫn vk đi nha-Ren nói rồi kéo Ruby đi
_Vk muốn chơi trò này-San chỉ về ngôi nhà ma,rồi cùng Jun đi về chỗ đó
_Vk thích trò này-Si nói và cũng cùng Ty bỏ đi
_Mình chơi trò này nhak vk-Jin kéo tay Lucy đi
Trong mấy phút cả bọn ai cũng đi chơi trò mình thích chỉ còn nó với hắn đứng đó
_Vụ này là sao,chuộc lôivơí tui vậy à-Nó bóc khói nói
_Mấy đứa này thiệt tình-Hắn giơ nắm đấm,bỗng nhiên hắn nghĩ ra một điều gì đó
_Đi,anh dẫn em tới chỗ này-Tự nhiên đổi cách xưng hô hắn thấy hơi ngượng
_Đi đâu-Nó thắc mắc
_Tới khu vườn lúc trước-Hắn nói rồi kéo nó đi
Hai đứa cùng lên xe chạy tới khu vườn hoa hồng lúc trước,trước mặt nó là khu vực hoa hồng xanh,loài hoa mà nó thích.Cả hai đứng đó nhìn vào khoảng không phía trước
_Tới đây chị vậy-Nó thấy hắn không nói gì nên nói trước
_Cũng không biết nữa-Hắn nhún vai
_Có một sự rãnh nhẹ-Nó nói
_Mà dù sao cũng chúc mừng sinh nhật anh-Nó nói tiếp
_Cảm ơn-Hắn thấy vui vui
_Nè,anh hát cho tui...em nghe đi-Nó cũng thấy ngượng
_Tại sao phải hát-Hắn trả lời
_Không thì thôi,để xem anh hát hay không thôi-Nó lè lưỡi
_Ok,anh sẽ dẫn em tới chỗ này-Hắn nói rồi lấy tay bịt mắt nó lại
_Đi đâu nữa-Nó thấy hồi hộp
_Im lặng đi-Hắn nói rồi bắt đầu hát
Từ khi gặp em ánh mắt ấy vô tình lạc vào con tim đang ngủ mê-Câu hát đầu tiên làm nó thấy tim đập nhanh hơn mà công nhận hắn hát hay thiệt không thua một ca sĩ nào
Rồi ngững khoảnh khắc cứ theo anh đêm về,
Hình như anh tương tư em rồi
Từng đêm anh viết những cánh thư tình,gửi cho em cùng ngàn điều muốn nói
Chỉ mong em hiểu những suy nghĩ trong anh
Là từ lâu anh tương tư em rồi
Bỗng nhiên hắn dừng laỉbo tay ra khỏi mắt nó,đi lên trước mặt nó đứng đối diện và hát tiếp
Người ơi anh yêu em,nhiều hơn những lời nói
Vì con tim anh đã trót trao ngay lần đầu thấy em
Ước mơ bên em một đời,sớt chia buồn vui kiếp người
Tình yêu ta dù ngàn năm không phôi pha
Người ơi anh yêu em,và muốn sống cùng em
Để cỏ cây hoa lá sẽ ghen khi mình tìm thấy nhau
Hỡi em yêu có bằng lòng,cùng anh sớt chia khát vọng
EM LÀM BẠN GÁI CỦA ANH ĐƯỢC KHÔNG-Đến câu cuối hắn quỳ xuống,cầm trên tay đóa hoa hồng xanh đưa lên trước mặt nó.
Nó thì rất bất ngờ,bây giờ nó đang đứng trong hai hình trái tim,hình thứ nhất là những cục đá lạnh hình trái tim nhỏ được ghép lại thành trái tim lớn thứ nhất.Bao ngoài hình trái tim đó là một hình trái tim nữa bằng những ngọc nến lung linh.Hắn thì đang quỳ xuống đưa bó hoa hồng trước mặt nó.Tâm trạng nó bây giờ rất phức tạp,nó vẫn đứng đó không nói gì
_TRƯƠNG NGỌC BĂNG,ANH YÊU EM,EM LÀM BẠN GÁI ANH ĐƯỢC KHÔNG -Hắn thấy nó cứ đứng đó không nói gì thì mới la lên kéo nó về thực tại
_Em.....-Nó ngập ngừng
_Không sao anh hiểu rồi-Hắn buồn bã đứng dậy đưa bó hoa nó nó rồi quay lưng thì đột nhiên một vòng tay nhỏ bé ôm hắn lại
_Em cũng yêu anv-Nó nhắm mắt nói nhẹ
Hắn không tin vào tai mình nữa,hạnh phúc,vui sướng là cảm giác hiện giờ của hắn.Hắn quay lại êm chầm lấy nó,cố gắng siết thật chặt như sợ nó tan biến,nó cùng vòng tay ôm hắn,rồi hắn buông nó ra
_Em là món quà vô giá,quý giá nhất mà ông trời ban cho anh vào ngày sinh nhật này-Hắn nói rồi đặt lên môi nó một nụ hôn,nó cũng đáp trả,cả hai đều ngọt ngào trong nụ hôn mãnh liệt.Đến khi thấy nó khó hô hấp hắn buông ra
_Hai hình trái tim nay nghĩa là gì đây-Nó cười rồi chỉ vào hình trái tim dưới chân
_Hai hình này có nghĩa là:Em là trái tim đá,khi em gặp anh em đã thắp lên những ngọn nến trong trái tim anh và rồi anh sẽ dùng những ngon nến đó sưởi ấm trái tim đá của em-Hắn giải thích rồi ôm nó vào lòng
_Anh cũng văn chương quá ha-Nó trêu hắn rồi rúc đầu vào ngực hắn cảm nhận được hơi ấm của hắn.Từ nay hai trái tim cùng hòa chung một nhịp đập....
Nhưng trong tình yêu thường có những cạm bẫy,liệu nó và hẵn có vượt qua được hay không và những cạm bẫy đó là gì.....
End chap