- Cô sẽ giết em ấy ?_ Lời nói của anh có chút dè chừng
- Nếu muốn giết thì đã thực hiện lâu rồi . Tôi cũng thương nó lắm nhưng niềm yêu thương của tôi hóa thành thù hận rồi .
- Tôi biết chuyện của cô . Nhưng đó là sự việc ngoài ý muốn . Không phải lỗi do Như
- Phải . Là lỗi do tôi . Là lúc đó tôi chậm chạp nên không đưa thuốc kịp cho mẹ tôi .... Tất cả là tại tôi ........
- Cô đừng tự trách mình nữa
- Hôm nay là giỗ mẹ tôi nhưng bố tôi lại không nhớ _ Giọng nói tuy còn lạnh lùng nhưng có chút buồn rầu
- Cùng ngày sinh nhật cô à ?_ Hắn ngạc nhiên
- Ừm ....
- Thôi đừng buồn nữa . Hôm nay cô không tổ chức sinh nhật và tôi tặng cô giỏ đồ này và điều ước
- Điều ước ?
- Cô nói , tôi sẽ thực hiện cho cô nếu trong tầm khả năng của tôi .
- Vậy sao ?_ Nó cười nham hiểm - Vậy hôm nay làm osin cho tôi
- Sao ? Osin ?_ Hắn tròn mắt nhìn Nó
- Không được sao ?
- Được ... được chứ
Nói rồi mới thấy hố . Tặng Nó cái đầm được rồi bon chen tặng điều ước chi khổ thế này . Đúng là mất mặt thật , Nó cũng biết lợi dụng osin lắm . Dẫn Hắn đi hết tầng này đến tầng khác . Nó thì tha hồ lựa Hắn thì tha hồ xách . Người ngoài nhìn vào cứ ngỡ như một đôi vậy
- Đẹp đôi quá
- Chàng trai ga lăng thật
- Đẹp trai , xinh gái quá ...
- Đúng là thanh mai trúc mã
Và rất rất nhiều lời xầm xì bàn tán xung quanh . Và đang có một người cảm thấy sung sướng
- Cô nghe gì không Linda ?_ Hắn gọi Nó khi Nó đang lựa mấy con gấu bông
- Nghe gì ?_ Nó không nhìn Hắn mà cứ mãi mê đám gấu bông
- Họ nói tôi với cô đẹp đôi . Là thanh mai trúc mã _ Trong lời nói có chút vui sướng
- Anh nghĩ sao ?
- Vô lí . Tôi với cô không hợp , cũng chẳng phải thanh mai trúc mã gì . _ Hắn vừa nói vừa xách vừa nhìn nét mặt Nó
- Anh nghĩ thế , vậy quan tâm lời nói của họ làm gì ? Hay là anh muốn tôi cho họ thấy sự thật ?
- Sự thật gì ?
- Anh là osin của tôi
- Cô nên giữ sỉ diện cho tôi chút chứ
- Vậy thì anh im đi . Đi ra gói lại nào _ Nó cầm một lần con gấu bông ra tính tiền
Sau khi tính tiền thì Nó quăng cho Hắn xách
- Lên tầng nữ trang thôi.