Trạm Lam Huy Chương

quyển 3 chương 163: nói chuyện thâu đêm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Chuyện nguy hiểm như vậy ta đương nhiên không dám làm. Nhưng từ trước tới giờ chưa từng nghe qua chuyện có người vì hấp thu ngọn lửa tử linh mà chết. Ngọn lửa tử linh này khẳng định là thứ trước nay chưa từng có. Nguy hiểm cũng có nghĩa là kỳ ngộ, ngươi là người Scotzia chẳng lẽ không hiểu sao?

- Ngươi là như thế nào thành công?

- Vận may. Lúc ấy ta chẳng qua tốn mấy chục kim tệ, cũng không quan tâm chút thiệt hại ấy. Nếu thân là Ma pháp sư, ta liền bắt đầu nghiên cứu ngọn lửa tử linh này, kết quả pháthiện trong ngọn lửa tử linh này không ngờ đã có sinh vật vong linh, hơn nữa sinh vật vong linh này còn chủ động liên lạc với ta.

- Lại có loại chuyện này?

Sarin tuy không phải Vong linh pháp sư tuy nhiên sau khi gặp phải ba Quân vương cũng bắt đầu bổ khuyết tri thức về Vong linh pháp sư. Có Daniel và pháp sư của đảo Sigure, thứ hắn học được không ít hơn so với Vong linh pháp sư bình thường. Trước khi ký kết khế ước, vong linh lại chủ động liên lạc với nhân loại. Càng ly kỳ chính là vong linh này là một cây thực vật.

- Ta cũng không quá tin tưởng, cho nên...

Aini không nói tiếp nhưng Sarin đã hiểu. Aini có được kỹ năng thiết kế bẫy rập khế ước đương nhiên là cùng vong linh này ký kết một khế ước nhìn qua là công bằng.

- Kỳ thật rất đơn giản. Trong ngọn lửa tử linh này không phải là một vong linh. Trong quá trình dung hợp, cái tên muốn trở thành Vong linh pháp sư kia tinh thần lực không đủ làm cho ma pháp cắn trả. Vong linh trong ngọn lửa tử linh cũng gặp tai họa, bởi vì sợ biến mất khỏi thế giới này bọn chúng đành phải cắn nuốt linh hồn tên không may kia. Điều này đối với chúng không có chỗ tốt, nhưng may mắn là trong hai vong linh này có một là thực vật vong linh có thể chậm rãi tiêu hóa linh hồn của nhân loại không đến mức bị quy tắc của vị diện này xóa bỏ.

- Vậy một cái khác thì sao?

Sarin rất ngạc nhiên. Một lần ký kết hai vong linh, trong đó một cái còn là thực vật vong linh, cái còn lại khẳng định cũng là thứ rất hiếm thấy.

- Là vong linh máu thịt hiếm thấy. Nghe qua có chút ghê tởm trên thực tế là một loại nhìn qua không có khác biệt gì lớn so với ma thú còn sống.

- Thật là vận khí tốt!

Sarin cảm thán. Chính hắn mỗi lần thăng cấp, thu hoạch gần như đều phải liều mạng. Aini mất không tới một trăm kim tệ liền mua được ngọn lửa tử linh đặc thù như vậy, còn tặng kèm theo hai vong linh đặc thù tới cực điểm.

Tuy nhiên hắn ngược lại không ghen tị. Vận mệnh trước đó của Aini cũng quá thảm, Ma pháp sư thiếu niên thiên tài kết quả trúng thuật nguyền rủa, Ma huyền dần dần biến mất. Đây là một loại thống khổ lớn cỡ nào. Tất cả thống khổ lúc trước dường như đều vì hồi báo sau này.

- Ta vẫn cảm thấy vận khí của ngươi tốt đây. Năm đó lúc chúng ta chia tay, ngươi là trình độ gì? Hiện tại ngươi đều là Ma pháp sư cấp năm. Nên biết rằng, trước khi trở thành Ma đạo sĩ, pháp sư nguyên tố tu luyện khó hơn nhiều so với Vong linh pháp sư.

Sarin chỉ cười cười. Ma pháp sư làm sao lại tin tưởng vận khí gì, chỉ có mỗi ngày không ngừng cố gắng mới có thể chân chính khống chế trong tay. Nếu muốn dựa vào vận khí, vậy có gì khác so với những kẻ mạo hiểm vô tri? Lúc trước có người nghe nói quận Alpine xuất hiện Lục long liền đổ xô tới, trong những người đó có bao nhiêu người chẳng qua mới là kiếm sĩ sơ cấp?

Cho dù Lục long là một chi nhánh Long tộc rất yếu, một ngụm long viêm cũng có thể giết chết mấy chục kiếm sĩ sơ cấp chứ. về phần long viêm của Lục long căn bản không cùng một đẳng cấp với long tức, tiêu hao cũng cực thấp. Lục long gần như có thể phun ra hơn trăm ngụm long viêm trong một lần chiến đấu cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới sức chiến đấu.

Nhân loại chính là sinh vật kỳ quái như vậy. Biết rõ thực lực chênh lệch cách xa vẫn muốn đi thử. Chỉ cần có đủ ích lợi sẽ có vô số người không sợ chết đi mạo hiểm.

- Hăng vũ khí ở trấn Deep Forest vẫn là của ngươi chứ?

- Là của ta, sao vậy? Đó là lúc trước gia tộc bồi thường cho ta.

- Ta muốn ở đó thành lập một cứ điểm. Ngươi không cảm thấy Hắc ma pháp sư biến mất rất kỳ quái sao?

Aini nghĩ nghĩ, không trả lời. Chuyện này hắn phỏng chừng có liên quan đến Giáo đình, mà nếu có liên quan tới Giáo đình hắn không muốn tham thảo ở phụ cận ba Quân vương. Trừ khi bẫy rập khế ước có hiệu lực, ba Quân vương trở thành sinh vật khế ước của hắn và Sarin.

Sarin cũng không nói thẳng ra, hắn thấy Aini đã hiểu liền nói tiếp:

- Nơi này thoạt nhìn hẻo lánh, trên thực tế có thể từ Hỗn Loạn Chiểu Trạch lọt vào Scotzia nhanh nhất.

- Nhanh bao nhiêu?

Cặp mắt Aini sáng lên. Nếu từ trấn Deep Forest có đường tắt đi thông Scotzia, cho dù phải xuyên qua Hỗn Loạn Chiểu Trạch cũng đáng giá.

- Rất nhanh. Ở phía đông Didie Poos có một mật đạo có thể trực tiếp xuyên qua dãy núi tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch. Đem mật đạo đó nắm vào trong tay, còn lại chính là uy hiếp của ma thú ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch. Đối với pháp sư mà nói, đó không tính là uy hiếp, phải không?

- Vị trí của mật đạo kia là thuộc về thổ địa Scotzia sao?

- Đương nhiên không phải, nếu không ta không phải là nói suông sao.

- Nếu là như vậy... cần tiền!

Aini lập tức bắt đầu tính toán. Hắn gần như đem tất cả tiền tài rót vào thành thị mới của Sarin. Hắn mang theo không chỉ là năm trăm kiếm sĩ còn có đại lượng tài liệu kiến thiết. Mặt khác, trong số vật phẩm hắn mua sắm còn có số lượng lương thực, hạt giống, dược liệu... khổng lồ. Một khi thành thị này vận chuyển, những thứ đó của hắn sẽ lập tức giá trị nhân lên gấp bội. vấn đề là mấy thứ này ngăn chặn tài chính của hắn, nếu muốn vận chuyển một cứ điểm ở trấn Deep Forest, trong tay hắn liền rất túng quẫn.

- Ta có thể lấy ra một bộ phận tiền.

Sarin cười hì hì nói.

- Đây chính là nơi ta làm giàu, ngươi cũng muốn tới chia một phần?

- Ta tính toán mua lại trấn nhỏ này. Nếu nơi này có thể dùng tốc độ nhanh nhất tới Scotzia, giá trị sẽ không chỉ về mặt thương nghiệp.

Aini bị lời nói của Sarin làm hoảng sợ. Mua lại trấn nhỏ này? Vậy cần bao nhiêu tiền? Hơn nữa, trấn nhỏ này là của đại công Phoenix. Mặc dù ngoại giới đối với đại công mới của Phoenix có rất nhiều lời đồn đãi nhưng đại công yếu đuối tới đâu cũng không đến mức cắt nhượng một thành trấn chứ?

- Có phải cảm thấy rất điên cuồng không? Kỳ thật rất đơn giản. Chúng ta ở phía bắc công quốc Phoenix tu kiến một trấn nhỏ, phái tới một kỳ đoàn binh sĩ, đại công Phoenix sẽ khuất phục. Nên biết rằng, Phoenix từ xưa đến nay vốn chưa từng bị uy hiếp của phương bắc, quý tộc nơi đó sinh sống trên thổ địa phi thường an toàn đã một ngàn năm, sớm đã không biết đánh trận như thế nào. Lần trước trấn áp Hắc ma pháp sư còn không phải thành San Rock ở sau lưng chủ trì? Phoenix có mấy vạn quân đội chính quy, cuối cùng như thế nào? Bắt được mấy Hắc ma pháp sư?

Sarin chậm rãi nói. Sự vụ thượng tầng hắn tiếp xúc nhiều lên, nhìn vấn đề không phải Aini có thể so sánh nữa. Nếu Sarin nói với Lex muốn mua trấn Deep Forest, Lex khẳng định sẽ lập tức hỏi chuyện kiến thiết lại mà không lo lắng đại công Phoenix có đáp ứng hay không.

Một công quốc yếu đuối, ngươi không đi áp bức còn chờ cái gì?

Nếu đại công Phoenix cứng rắn, Sarin ở phương bắc tu kiến thành thị lập tức sẽ dẫn tới công quốc Phoenix khuếch trương hướng bắc, phản kháng áp lực do quận quốc Grievances mang tới.

Trước đây còn chưa có công quốc hoặc quận quốc nào dám vượt qua thổ địa hơn vạn dặm thành lập thành thị. Lex làm như vậy đã là nhổ nước bọt lên mặt đại công Phoenix rồi.

- Lex sẽ không muốn làm Hoàng đế chứ?

- Nàng khẳng định không muốn, tuy nhiên tương lai không phải do nàng nữa.

Sarin cũng dùng giọng điệu nghiêm túc trả lời.

Aini lại sửng sốt, suy nghĩ một lát liền hiểu ý tứ của Sarin. Hiện tại tinh lực chủ yếu của Lex đều đặt ở làm thế nào đối kháng Giáo đình, tích tụ lực lượng. Nhưng tương lai nếu có một ngày nàng có thể lật đổ Giáo đình, đã nói lên nàng có tiền vốn thành lập đế quốc. Cho dù khi đó nàng không muốn làm Hoàng đế, thủ hạ của nàng cũng sẽ không đáp ứng.

Không phải mọi người vào sinh ra tử cho ngươi đều vì trung thành, các quý tộc đi theo ngươi cũng sẽ có yêu cầu về ích lợi. Nếu duy trì Lex làm Hoàng đế khẳng định sẽ sinh ra một đám quý tộc lớn.

Việc này nghe thì mờ ảo, trên thực tế rung chuyển trên đại lục đã làm cho một số quý tộc thông minh sinh ra khủng hoảng. Chiến sự Kya Loulan chậm chạp không thể chấm dứt, thành San Rock dường như đã mất năng lực khóng chế Kya Loulan. Điều này tất nhiên sẽ dẫn đến càng nhiều phán đoán. Nếu Lex cường thế quật khởi, không cần nàng mời chào sẽ có đại lượng quý tộc đến đầu nhập.

về danh nghĩa, như vậy không tính là tạo phản.

Thân vương Sephiroth không chịu tự mình làm Hoàng đế chính là lo lắng khiến cho quý tộc địa phương bấtmãn. Thi thể hài cốt Đại đế Canak đã lạnh, hắn cũng không muốn làm vậy. Dù sao một trai một gái của Canak đều khỏe mạnh. Lex đã bị hắn đuổi khỏi thành San Rock, còn một đứa con trai khác nếu hắn phế truất vậy đế quốc lập tức sẽ lâm vào hỗn loạn.

Ở Tần Nhân, Lex là người thừa kế thứ hai của ngôi vị Hoàng đế. Nếu em trai của nàng chết đi, lại không có người nối dõi ngôi vị Hoàng đế trước phải qua nàng mới đến lượt Sephiroth. Để cho Sephiroth đau đầu chính là pháp sư cung đình về danh nghĩa không tham dự chính trị trên thực tế vẫn một mực duy trì một chi huyết mạch này của Canak thẳng đến khi bọn họ đều chết hết.

Pháp sư cung đình của Tần Nhân luôn rất thần bí, ngoại giới không biết chi tiết của bọn họ, Sephiroth lại biết. Nếu hắn tạo phản, thành San Rock khẳng định không ở được, chỉ có thể bắt đầu từ số không.

Đương kim Hoàng đế cũng là em trai của Lex từ nhỏ nhiều bệnh, một mực được pháp sư cung đình chiếu cố. Nếu Sephiroth giết hắn, vậy pháp sư cung đình khẳng định sẽ lập tức phản công. Các pháp sư sẽ không để ý cái giá này về mặt chính trị lớn bao nhiêu, Hoàng đế là đứa nhỏ mà bọn họ chiếu có đến lớn, bọn họ để ý chínhià cảm tình.

Mấy thứ này, Aini cần cẩn thận suy tư mới có thể hiểu được mơ hồ. Mà Sarin ở bên cạnh Lex, mưa dầm thấm đất. Cho dù hắn không phải xuất thân quý tộc cũng học được hòm hòm.

Cũng may thứ này đối với học tập ma pháp dường như hơi có trợ giúp, rất nhiều Ma pháp sư chính là ở cấp bậc như Sarin ra ngoài du lịch, tăng trưởng kiến thức. Rất nhiều thứ ngươi căn bản không thể học được trên sách vở.

- Sarin, ngươi thay đổi rất nhiều.

Aini bị Sarin khơi dậyhùng tâm. Khởi điểm của Sarin và hắn cũng cao xấp xỉ nhau, hiện tại đã mơ hồ có xu thế trở thành nhân vật lớn. Là một thiên tài ma pháp, hắn tuy không coi trọng những chuyện đấu đá lẫn nhau này, nhưng việc này có thể nhanh chóng gia tăng thựcl ực của hắn, làm hắn đạt được càng nhiều tài nguyên.

Một Ma pháp sư thành công bản thân chính là chiếm cứ đại lượng tư nguyên mà ra. Aini sớm hiểu được điểm ấy.

- Ta kỳ thật không thay đổi gì, chỉ là thứ muốn có không giống nhau.

Sarin vuốt Ân Tứ Chỉ Hoàn trên tay. Thứ này năm đó Nữ thần Myers chế tạo cao cấp hóa không bao nhiêu, sau khi có được Ân Tứ Chỉ Hoàn này hắn mới hoàn toàn thay đổi.

- Người Scotzia thích nói đạt được, người Tần Nhân thích nói có được. Sarin, ngươi hiện tại đã không xem như người Scotzia rồi.

Aini vừa nói vừa nở nụ cười. Hắn cảm giác gặp lại Sarin là chuyện rất khoái trá. Vấn đề trong dự đoán không xảy ra, Sarin vẫn là bằng hữu của hắn. Aini vô tình cũng nói vui đùa.

Ba Quân vương ở trong ngọn lửa tử linh của Daniel, vẫn không quên tiếp tục quan sát Sarin và Aini. Mãi cho đến khi Aini và Sarin nói tới việc vặt lúc trước, ba Quân vương mới cảm thấy nhàm chán, hoàn toàn đoạn tuyệt ma pháp vong linh nhìn trộm.

Chiến mã xương khô lặng yên đứng trong đất tuyết, không bị đưa về vong linh vị diện. Loại sinh vật vong linh cấp thấp này căn bản không sợ rét lạnh của phương bắc, ngọn lửa linh hồn trong mắt chúng nó không ngừng bùng lên. Ở trong doanh địa đêm khuya, hơn trăm chiến mã xương khô làm cho ma thú trên hoang dã phương bắc không dám đến gần.

Mười mấy hải tặc canh gác tụ tập cùng một chỗ, nhàm chán uống rượu giết thời gian. Gió lạnh thấu xương thổi qua mang theo tuyết, ở trên mặt đất nhấc lên sương tuyết như bụi mù. Lều trại Sarin mang theo đều là khung kim loại, ma pháp gia cố, ở trong gió lạnh hơi lắc lư, nhiệt độ bên ngoài lại không ảnh hưởng đến bên trong.

- Con bà nó lạnh thật. Trở về nghỉ ngơi trong chốc lát đi. Thời tiết quái quỷ này, sẽ không có người nào tập kích doanh địa đâu.

Một hải tặc ném bầu rượu rỗng xuống, đề nghị với đồng bạn.

- Được, trở về ngủ cho xong.

Mấy tên hải tặc hùa theo, nhìn tiểu đầu lĩnh cầm đầu.

Tên đầu lĩnh hải tặc này chỉ quản mười một người, bản thân là một kiếm sĩ trung cấp. Nếu như ở địa phương nông thôn gì đó đã có thể lên làm trưởng quan trị an. Đáng tiếc ở chỗ Sarin, kiếm sĩ trung cấp chỉ có thể làm một đầu lĩnh nhỏ như vậy. Trong kiếm sĩ doanh của đảo Sigure, Kiếm sư cũng không tính hiếm lạ.

- Được, dù sao cũng sẽ không có nguy hiểm gì.

Tiểu đầu lĩnh hải tặc này cũng cảm thấy được tiết trời này khó chịu, cho dù là kiếm sĩ trung cấp nhưng nhiệt độ này cũng quá thấp, hơi thở ra ngoài đều là màu trắng rất nhanh có thể kết thành sương trên khăn quàng cổ. Nếu không phải có áo choàng Sarin phát cho, đám kiếm sĩ này đã sớm đông lạnh không thể đi lại.

Bọn hải tặc hạ giọng, lặng lẽ lẻn về lều trại của mình, trong doanh địa chỉ còn lại hơn trăm chiến mã xương khô đứng trong gió tuyết. Bầu rượu bị vứt bỏ trên mặt đất rất nhanh bị gió tuyết chôn vùi.

- Sarin đại nhân.

Sarin cùng Aini hoàn toàn không buồn ngủ, đang trong lều nói chuyện phiếm. Ngoài lều có bóng người tới gần, khẽ kêu một tiếng.

- Vào đi.

Sarin chỉ bằng khí tức liền nhận ra người này là một hải tặc thủ hạ của mình.

Cửa lều trại kỳ thật là một cái rèm dùng chăn tạo thàh, hải tặc bên ngoài chậm rãi vén rèm, tận lực không phát ra thanh âm, sau đó chui vào nhanh chóng xoay người chỉnh lại rèm.

Trong lều có một ngọn đèn ma pháp, tỏa ánh sáng ngời. Sarin lười đứng dậy, dựa lên gối đầu ngẩng đầu nhìn tên hải tặc này. Hắn ta hơi gầy yếu, không mang vũ khí, áo giáp trên người đều cởi ra chỉ mặc áo bông, sắc mặt hắn hơi vàng, tóc thưa, tuổi đại khái trên dưới hai mươi. Khiến cho người chú ý chính là móng tay của hắn được cắt sạch sẽ dị thường, trơn nhẵn giống như dùng ma pháp mài qua.

Đây là một đôi tay kiếm sĩ, hơn nữa là loại kiếm sĩ trân trọng kiếm thuật. Kiếm sĩ lúc cấp bậc khá thấp, móng tay dài ngắn đều có thể ảnh hưởng đến sử dụng vũ khí. Rất nhiều kiếm sĩ lúc là học đồ không tạo thành thói quen tốt, không chú ý đến những chi tiết nhỏ này, ảnh hưởng rất lớn đối với trưởng thành trong tương lai.

Rất nhiều người học tập kiếm thuật là vì sống qua ngày, chỉ có bộ phận người rất nhỏ đối đãi kiếm thuật nghiêm túc giống như ma pháp sư đối với ma pháp. Duy nhất không giống chính là đại đa số Ma pháp sư không cần xung phong hãm trận mà kiếm sĩ lại thường xuyên gặp phải uy hiếp tử vong. Ngay cả như vậy, vẫn có rất nhiều người lơ là việc này hoặc là nói không cho là đúng.

- Chuyện gì?

Sarin bình tĩnh nhìn hải tặc trẻ tuổi này, trong lời nói củahắn tự nhiên mang theo một loại uy nghiêm. Hắn không còn là thiếu niên lạc phách kia nữa mà là một Đại ma pháp sư rồi.

Hải tặc cúi đầu không dám nhìn cặp mắt màu lam của Sarin, hắn tận lực dùng thanh âm rất nhỏ lại rất rõ ràng đáp lời:

- Sarin đại nhân, những kẻ canh gác đều lén trở về ngủ rồi.

- Ồ? Ngươi tới, chính là vì nói với ta chuyện này?

Sarin nhìn tên hải tặc trẻ tuổi này. Hải tặc này có khả năng niên kỷ còn lớn hơn hắn một chút, nghe lời nói lấp lửng của Sarin, thân thể hắn ta hơi run rẩy. Hắn ta có lấy dũng khí đáp:

- Đại nhân, ngài từng nói về sau chúng ta là quân đội chính quy, không cho phép có những tật xấu trước kia. Bọn họ như vậy... là vi phạm quân kỷ...

- ừm, đây là vi phạm quân kỷ nghiêm trọng. Ngươi có nhớ được nên xử lý như thế nào không?

Hải tặc trẻ tuổi càng run rẩy hơn, đáp lời:

- Chém đầu.

- Được, vậy ngươi đi làm đi. Nếu làm xong, sau này ngươi liền đi theo Daniel. Đúng rồi, ngươi tên gì?

Hải tặc trẻ tuổi này nghe xong lời của Sarin, trong lòng đầu tiên chợt lạnh sau đó lại nóng lên. Để hắn một mình đi đối phó mười mấy đồng bạn này hắn không có năng lực đó. Tuy nhiên nếu làm xong, về sau hắn sẽ không cần lăn lộn trong đám hải tặc, có thể đi theo một vị Ma pháp sư. Daniel chính là người bên cạnh Sarin.

- Ta tênlà Gridone.

- Gridone? Cái tên kỳ quái, ta nhớ rồi. Ngươi đi đi.

Sarin khoát tay, cho tên hải tặc này rời đi. Gridone không dám phản bác, hắn dùng động tác giống như khi tiến vào, lặng lẽ rời khỏi lều Sarin.

- Sarin, ngươi để hắn đi đối phó đồng bạn, không cảm thấy có chút tàn nhẫn sao?

Aini thấy Gridone rời khỏi lều lúc này mới hỏi Sarin.

- Gridone này có thể sớm biết dụng ý ta dẫn bọn họ ra ngoài. Nếu là như vậy, người này hoặc dùng hoặc là giết chết. Hiện tại ta thiếu rất nhiều trợ thủ, cho nên tính dùng hắn. Nhưng là ta không thể dùng kẻ vô dụng. Nếu hắn có thể giải quyết những kẻ thất trách kia, nói rõ năng lực của hắn còn có không gian phát triển rất lớn. về phần có tàn nhẫn hay không. Aini, đối với ma pháp sư mà nói sinh mệnh có tính hai mặt. Pháp sư đầu tiên tôn trọng sinh mệnh nhưng là sẽ không vì loại tôn trọng này mà để mặc người khác làm gì thì làm.

- Ngươi nghiêm túc như vậy làm chi?

Aini cười nói:

- Ta cảm giác, hiện tại ngươi xử lý sự tình dứt khoát hơn nhiều. Nếu ngươi có thể một mực như thế, ta hợp tác với ngươi mới yên tâm. Ngươi có biết không, tiền ta mua ngọn lửa tử linh tiết kiệm đều đổ hết lên người ngươi.

- Ha, ngươi không sợ lỗ sao?

- Sợ cái gì? Lúc trước ta cũng là hai bàn tay trắng. Đối với pháp sư mà nói, mất đi năng lực ma pháp có nhiều tiền nữa cũng có lợi gì?

- ừ. Aini, ta tìm ngươi trở về. Thứ nhất: Ngươi là bằng hữu của ta. Thứ hai: Ngươi là một pháp sư chính thống.

Tâm tình của Sarin cũng vui sướng. Chuyện đám hải tặc kia không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn. Đối với hắn hiện tại mà nói người thường cùng với hắn đã có khác nhau về bản chất. Tiện tay xử lý những người này, hắn cũng không có cảm giác gánh vác về mặt đạo đức.

Đám hải tặc này là tù binh của hắn. Căn cứ vào pháp luật của bất kỳ quốc gia nào lúc trước hắn đều có quyền lực giết chết toàn bộ. Hải tặc là không có nhân quyền, chỉ có trong tiểu thuyết truyền kỳ hải tặc mới vinh quang như vậy. Trên

- Gridone kia, ngươi thật sự tính trọng dụng hắn?

- Đương nhiên không phải. Tuy nhiên ta sẽ tìm một Kiếm sư dạy hắn kiếm thuật cao cấp mộtchút. Nếu hắn có thể trở thành Kiếm sư, tự nhiên sẽ đề cao địa vị. Ở chỗ của ta, ta coi trọng chính là năng lực.

Sarin nói xong, dập tắt đèn ma pháp, thu vào Ác Ma Chỉ Hoàn. Hắn cứ như vậy bắt đầu minh tưởng, thật sự không đi trợ giúp Gridone đã mật báo. Sarin học được từ Lex rất nhiều thứ, không biết là may mắn hay là bất hạnh. Hiện tại hắn đã biết, một người chỉ có từng trả giá mới có thể chân chính quý trọng.

Sau khi Gridone mạo hiểm sinh mệnh làm chuyện này, lòng trung thành đối với hắn mới có thể trở nên đáng tin. Nếu chỉ vẻn vẹn là vì một lần mật báo liền được trọng dụng, vậy tương lai Gridone này sẽ có thể giống như hôm nay, bán đứng hắn cho người khác bất cứ lúc nào.

Nếu muốn cho một người trung thành với ngươi, chỉ vẻn vẹn trả giá là không đủ, ngươi còn phải không ngừng đòi lấy, khiến đối phương cảm thấy được hắn đối với ngươi hết sức trọng yếu. Chuyện này giống như nông dân đối xử với đất đai. Ruộng đất ngươi chăm sóc mười mấy năm sẽ trở thành nhà của ngươi, gốc rễ của ngươi, mọi thứ của ngươi. Nếu chỉ là một mảnh đất hoang, cho dù phì nhiêu tới đâu, sinh hoạt ở đó ngươi cũng không hề có cảm giác an tâm.

Aini còn không quá hiểu chuyện này. Chuyện hắn trải qua trong gia tộc lớn cũng đủ phức tạp, nhưng lại không trực tiếp như học được từ chỗ Lex. Hiện tại trong lòng hắn cũng có cảm giác giống Sarin, may mắn chính mình quen biết Sarin ở thời điểm Sarin lạc phách. Nếu không...

Mùa đông phương bắc trời sáng rất muộn, trước khi sáng sớm tới Sarin cùng Aini đều đã kết thúc đợt minh tưởng thứ hai. Loại tốc độ minh tưởng này của bọn họ nếu để pháp sư không có truyền thừa nhìn thấy sẽ ghen tị muốn chết.

- Sarin đại nhân.

Thanh âm của Gridone vang lên bên ngoài lều.

- Làm xong rồi?

Sarin nghe thấy thanh âm của Gridone rất suy yếu, phỏng chừng là bị thương. Nhưng hắn làm xong nhiệm vụ này, lại không kinh động người khác trong doanh địa, đây chính là chuyện rất không dễ dàng.

- Vâng, đại nhân.

- Thương nặng không?

- Không ảnh hưởng đi đường.

- Thứ này, ngươi cầm lấy. Có thể uống ngay, cũng có thể uống khi thương nặng hơn sau này.

Sarin lấy ra một cái bình thủy tinh, bên trong đại khái có một phần mười ma dịch. Hắn sử dụng thuật trói buộc đem bình thủy tinh vững vàng đưa ra ngoài lều.

Gridone ở bên ngoài, nhìn thấy lều trại vén lên một góc, một cái bình thủy tinh trong suốt bay ra, rơi trên mặt đất tuyết. Sau đó Sarin tiếp tục nói:

- Đây là ma dịch, ma pháp cấp bảy mới có thể chế tạo ra, đại khái đủ dùng hai

Gridone quỳ gối trên đất tuyết, nâng bình thủy tinh lên, khóe mắt chảy ra một giọt nước rất nhanh liền kết thành băng sương màu trắng. Đối với sự hồi báo của Sarin, hắn đã rất thỏa mãn. Kiếm sĩ cấp bậc như hắn, nếu như không đi theo Sarin cả đời này cũng không thể nhận được thứ như ma dịch này.

- Đại nhân...

- Không cần nói nữa, ngươi đi tìm Daniel, cứ nói ta cho ngươi đi. về sau ngươi trước tiên bắt đầu hầu hạ hắn cuộc sống hàng ngày, tạm thời không cần tham gia chiến đấu. Sau khi trở về, ta tìm sư phụ cho ngươi, dạy ngươi kiếm thuật.

Sarin chậm rãi nói, Gridone cúi người trên đất tuyết, dập mạnh đầu. Hắn biết, có những lời này của Sarin, vận mệnh của hắn từ nay về sau sẽ thay đổi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio