Trạm Lam Huy Chương

quyển 3 chương 294: khu hổ thôn lang

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô cô của Sharman cười khổ nói:

- Hắn là Ma pháp sư, nếu ngươi đã đáp ứng hắn, nhưng lại đổi ý, thì tỷ tỷ của ngươi cũng không giúp được ngươi đâu.

Sharman kinh hãi, nói:

- Tại sao lại vậy?

- Hiện tại ngươi chỉ có thể tin tưởng hắn, trừ khi hắn làm chuyện thương tổn đến ngươi, nếu ngươi đổi ý, hắn sẽ làm chuyện bất lợi đổi với tỷ tỷ của ngươi, thậm chí toàn bộ cả gia tộc Roland nữa.

- Sarin ca ca không phải là người như thế đâu!

- Ngươi thì biết cái gì! Tôn nghiêm của Ma pháp sư là bất khả xâm phạm.

Cô cô của Sharman giận dữ nói.

- Tỷ tỷ của ta cũng là Ma pháp sư cơ mà, cấp bậc so với hắn thì còn cao hơn!

- Cao ư? Ngươi xem Beatrice là cấp bậc gì? Su là cấp bậc gì?

Sharman hết chỗ nói rồi, tuy nhiên nàng lập tức lại vui vẻ lên, nói:

- Nếu thực lực của Sarin thật sự mạnh như vậy, đi theo hắn thì có thể còn tốt hơn nhiều sơ với ở trong gia tộc a.

- Đương nhiên, Đại Đế vừa chết, địa vị của tỷ tỷ ngươi hiện đang giảm xuống. Nếu nàng không được phong Nam tước, còn có thể trở thành lực lượng dòng chính trong gia tộc, hiện tại các lão gia hỏa kia đang lo lắng quan hệ giữa tỷ tỷ ngươi và Hoàng đế làm ảnh hưởng đến quan hệ với thành San Rock... Quên đi, ta không nói ngươi cũng biết. Nếu tỷ tỷ ngươi đi thành Mesterlin, chính là tính toán tự lập môn hộ. Lũ trẻ của vài gia tộc khác không phải đều như vậy hay sao? Ngươi có thể đi theo Sarin. có lè so với tỷ tỷ ngươi thì còn muốn có tiền đồ hơn nữa đó.

Cặp mắt Sharman nhẹ nhàng di chuyển, nghi hoặc hỏi:

- Cô cô, vì sao ta lại có cảm giác hắn rất coi trọng ta. Ngược lại không quá để ý đến tỷ tỷ của ta vậy? Tỷ tỷ chính là Ma pháp sư cấp bốn a!

Sharman vô cùng khó hiểu điều này, ở Myers đại lục, cho dù ngươi là Hắc Thiết Kiếm Thánh, có thể áp chế pháp sư cấp bổn, thậm chí là pháp sư cấp năm, nhưng cũng sẽ không đạt được tôn trọng như pháp sư cấp bốn. Một pháp sư ở trong đội ngũ có thể kéo mọi người lên. Mà trừ khi Kiếm Thánh đạt tới cấp bậc tò Bạch Ngân trở lên, nếu không sẽ không có hiệu quả này.

- Ngốc ạ, ngươi ở thành Mesterlin cũng được mấy tháng rồi, chẳng lè ngươi không thấy, thành Mesterlin căn bản không thiếu pháp sư ư.

Cô cô của Sharman cười khổ trả lời.

Khi thu dọn chiến trường, Aini tự mình đi theo dối, đào ra được miếng ma hạch cấp bốn của Thiết Giáp Tích Dịch. Chút ma hạch này thì Sarin cũng không cần, sớm đã đáp ứng để lại cho Aini. Cho dù hắn có lấy những ma hạch này, thì cũng không bù lại tổn thất khi dùng một quyển trục cấp bảy. Đại bộ phận da của Thiết Giáp Tích Dịch đã bị bỏng, nhưng vẫn có thể cắt ra đại lượng tài liệu, dùng để chế tạo bì giáp cao cấp. Loại này bì giáp cao cấp này lực phòng ngự không khác gì với áo giáp kim loại bình thường, hơn nữa lại còn nhẹ hơn.

Sarin ngay cả da rồng hắn cũng có, đương nhiên là chướng mắt với những này tài liệu rách nát này. Nếu muốn tài liệu, không bằng đi Biển đóng băng săn Tôm vỏ đỏ còn hơn. Giáp xác của Tôm vỏ đỏ có lực phòng ngự rất tốt, càng nhẹ hơn, cũng càng dễ dàng phụ ma hơn.

Mặt khác còn có hơn năm trăm cổ thi thể, tương đối đầy đủ, Aini đều lưu lại, chậm rãi chế tạo thi binh. Thi binh có chỗ tốt mà khô lâu binh không được được, nếu không phải vừa làm ra đã phải dùng để chiến đấu, thì chỉ cần bồi dưỡng một đoạn thời gian, có thể sử dụng được vũ khí của nhân loại, sau khi cuồng bạo thì còn có thể dùng để đánh chính diện được.

Những thi binh này hành động linh hoạt hơn so với khô lâu binh, có thể vượt qua chướng ngại vật, bức tường vuông góc. Cũng có thể dùng móng tay làm vũ khí. Khi thi binh công thành, thì dùng cung tiễn sẽ không thể phòng ngự được. Chỉ có thể dùng cự thạch hoặc dầu sôi đổ xuống. Nhưng hai loại công kích này có tốc độ quá chậm. Chỉ cần số lượng thi binh đủ nhiều, thì biện pháp cuối cùng vẫn là giao chiến trên đầu tường.

Áo giáp của những trọng giáp kỵ sĩ kia cũng đều bị tổn hại, phần lớn bị hòa tan, nhưng Aini đều thu lại. Thu dọn chiến trường là một việc rất cẩn thận, không thể qua loa được. Phải tận lực kiếm lại chỗ tổn hại khi chiến đấu về. Tài liệu làm những áo giáp này kém nhất cũng là tinh luyện kim loại được cho thêm tinh đồng vào, cô đọng lại thành một khối thép tinh khiết lớn bằng đầu ngón tay, cho dù hòa tan một lần nữa để luyện chế, thì cũng là tài liệu tương đương với trên kim tệ.

So sánh ra, đạo tặc tổn thất lớn hơn của Sarin rất nhiều. Sarin chỉ tiêu hao hai quyển trục. Đạo tặc tổn thất ba tên chuẩn Kiếm Thánh, trọng giáp kỵ binh và Thiết Giáp Tích Dịch, các nhân viên khác cũng tổn thất hơn ngàn người. Trận chiến đấu này, đạo tặc đoàn vây công thương đội đã tổn thất hơn vạn kim tệ, đó là còn chưa tính cả ba tên chuẩn Kiếm Thánh kia vào trong.

Tuy nhiên chiến tranh là phá hủy, mà không là xây dựng. Thương đội cũng không kiếm được quá nhiều ưu đãi. Ma hạch của Thiết Giáp Tích Dịch nhiều nhất bán được kim tệ, tổng cộng lại, còn không đến vạn kim tệ, tính cả những tài liệu khác thu được, thì cũng chỉ khoảng vạn kim tệ. Thương đội bị chết hơn người. Riêng tiền trợ cấp cũng đã hơn vạn kim tệ rồi.

Ma lang của Aini bị hắn chuyển hóa thành Vong linh Ma lang, rất khó bán ra, thứ này đối với Vong linh pháp sư mà nói thì vô cùng khó dùng, còn nguyên tổ pháp sư thì lại không thích. Aini đành phải lưu lại để tự mình dùng, vô duyên vô cớ khiến cho một đám hàng hóa ngâm nước.

Nhưng mà tổn thất này cũng là chuyện bất đắc dĩ, ai cũng không biết những đạo tặc kia lại lui lại, tiếp tục đánh tiếp. Nếu tiếp tục tăng nhân thủ, thì đạo tặc vẫn có thể nhảy vào doanh địa. Đến lúc đó Aini căn bản không thể mang theo ma lang chạy trốn, chỉ có thể vứt bỏ hàng hóa. Nếu như vậy, thì ngay cả những Vong linh Ma lang này cũng chưa đủ đền bù tổn thất.

Sarin tổn thất hai quyển trục, cộng thêm một ít mũi tên cung cấp cho Aini, về phần nhân thủ, thì một sợi lông cũng chưa bị rơi. Hơn nữa hai quyển trục khiến cho Sharman trở nên kinh ngạc, dẫn tới lừa gạt thành công, trên thực tế Sarin vẫn buôn bán lời.

Nếu Sharman thành thục hơn một chút, thì Sarin mà muốn kéo nàng vào trận doanh của mình, vẫn là cần trả giá không ít điều kiện. Một chuẩn Kiếm Thánh mười sáu tuổi, tiền đồ không thể tính trước được a.

Lại nói tiếp cũng là vấn đề nội bộ của gia tộc Roland. cho dù Sharman trước khi đi thành Mesterlin cũng chỉ là Kiếm Sư, nhưng mà tỷ tỷ của nàng đã là Ma pháp sư cấp bốn, gia tộc Roland lại lo lắng tới thái độ của thành San Rock, tùy ý làm cho một nhân tài như vậy rời đi.

Bên trong doanh trại của Sarin, trên bàn được trải ra một tấm bản đồ.

Bản đồ không phải quá tường tận. Ma pháp bản đồ được vẽ năm đó cũng không bao gồm khu vực bắc bộ của Phoenix như hiện tại.

Từ trấn Deluxe về phía nam, có ba con đường, Sarin lựa chọn đường ở giữa, đi tiếp về phía trước dặm, chính là một thành thị khá lớn.

- Chúng ta phải một lần nữa lựa chọn tuyến đường đi tiếp, phi hành con rối của ta đuổi theo dặm, không nhận ra hướng đi của những đạo tặc kia nữa rồi.

Sarin vừa nhìn bản đồ vừa nói, một lần nữa làm cho mọi người bị gọi vào đây có chút phát mộng.

- Ngươi muốn đuổi bắt những đạo tặc kia ư?

Sharman kêu lên. Nàng đã tổn thất một ít binh sĩ. Không muốn chiến đấu một cách vô nghĩa nữa.

- Không, không, không, công thành chùy chiến xa của những đạo tặc này bị hủy ở đây, mục tiêu của bọn họ là tấn công thành thị, không có chiến xa, sẽ tiêu hao càng nhiều binh sĩ hơn. Chúng ta cần đi theo sau, nhìn xem có thể làm gì giúp quý tộc vùng Phoenix hay không.

- Còn không phải là giống nhau ư.

Sharman than thở.

- Không giống, nếu những đạo tặc này tấn công được thành thị, chúng ta sẽ theo vào, giúp Phoenix quý tộc báo thù. Nếu bọn họ trực tiếp thất bại, chúng ta có thể không cần để ý tới nữa.

- Ngươi muốn chiếm lĩnh thành thị ư? Chúng ta cũng không nhiều nhân thủ như vậy a!

Aini cẩn thận nói. Hắn cũng muốn chiếm lĩnh Phoenix thành thị, Sarin chiếm được càng nhiều nơi, thì tương lai thương đội sẽ càng có thêm tiền lời. Nhưng mà trước mắt hiển nhiên không phải là thời cơ tốt nhất đề chiếm lĩnh thành thị, thương đội tính cả nô bộc thì cũng không đến người, trấn thủ trong một thành nhỏ phạm vi một dặm cũng đã có áp lực rồi. Điều này đã tính cả một Vong linh pháp sư như hắn vào rồi.

- Cần gì phải phiền toái như vậy, ta đã phát ra tin tức cho Lex. Phía dưới có ba con đường, bất kể thành thị nào bị tập kích, thì cũng đều cách thành Mesterlin dặm. Từ thành Mesterlintới đây, khinh kỵ binh phải mất sáu ngày thời gian, còn bộ binh phải tò mười ngày trở lên.

- Đạo tặc công thành khẳng định không cần đến mười ngày a!

Aini vẫn không hiểu rõ.

- Cho nên ta mới phải đi theo, thừa dịp đạo tặc phá thành sức cùng lực kiệt, sẽ đuổi lũ đạo tặc ra khỏi thành thị. Sau đó chúng ta cũng không thủ thành, để cho con rối và vong linh phá hư phòng ngự của thành thị là được. Chờ chúng ta phá hư xong, lập tức rời đi, nếu đạo tặc trở về, cần phải tu bổ công sự phòng ngự, nhưng trước đó thì đội kỵ binh của Lex sẽ đuổi tới. Không có thành thị làm chỗ dựa, hai kỳ đoàn của Lex có thể đối phó với hơn vạn đạo tặc như vậy.

Aini lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, hơn nữa những việc này có rất nhiều ý nghĩa. Sarin phá hư thành thị, là bởi vì là toàn bộ phương bắc còn chưa có ai tại dã chiến mà thắng được đội kỵ binh của Lex. Lex trợ giúp Phoenix quý tộc đoạt lại thành thị, thành San Rock sẽ không có khả năng nói gì cả.

Những Phoenix quý tộc kia mà muốn trở về, sẽ phải trả kim tệ cho Lex. Thành thị không phải do Lex phá hư, Lex không cần bồi thường, lấy tiền rồi chạy lấy người. Nhưng mà thành thị không có tường thành, Phoenix quý tộc lại không đủ sức phòng thủ. Nơi này, sớm muộn gì vẫn là của Sarin.

Sarin tính kế từng vòng đan xen với nhau, vô cùng kín kẽ. Những đạo tặc kia nếu kế hoạch, thì sớm muộn gì vẫn có thể giết về, lặp lại vài lần, phỏng chừng quý tộc tại biên cảnh phương bắc của Phoenix đã bị giết sạch rồi.

Phoenix quý tộc có thể đánh giặc đã sớm tìm nơi nương tựa tại thành Mesterlin rồi, các quý tộc còn lại thì tất cả đều đang cố kéo chút hơi tàn mà thôi.

Hiểu rõ dụng ý của Sarin, Aini phái ra tên kỵ binh, chia làm ba tổ, đuổi theo đạo tặc. Chỉ cần đi theo cách vài dặm, thì đã có thể biết được những đạo tặc muốn công kích tòa thành thị nào rồi.

Sharman thấy giữa Aini và Sarin vô cùng thân mật, trong lòng thầm nghĩ, mình nương tựa vào Sarin, thì dù sao cũng phải có chút tỏ vẻ mới được, toàn bộ binh sĩ của Aini có thể để cho Sarin điều động, còn mình thì...

- Sarin ca ca, nếu ta chuẩn bị đi theo ngươi, nơi này ta còn có hơn một trăm binh sĩ, ta cũng không am hiểu chỉ huy, cũng do ngươi chỉ huy luôn đi.

Sarin cũng không khách khí, gật gật đầu. Tuy nhiên hắn dựa theo biên chế quân đội, chỉ dùng binh sĩ, chia ra làm ba tiểu đội, còn lại hơn binh sĩ thì vẫn đi theo Sharman. bảo hộ bên người tiểu thư gia tộc Roland này. Cho dù Tương quân của một nhánh quân có vũ dũng tới mức nào đi nữa, thì khi lên chiến trường, bên cạnh vẫn phải có thân binh bảo hộ.

Tình hình chung chính là, bên cạnh sĩ quan có vũ lực cường đại mang theo thân binh, làm sức chiến đấu trung tâm. quân tiên phong là đội cảm tử, hai cánh là khinh kỵ binh, chính diện là bộ binh, trọng kỵ binh ngược lại ở cuối cùng. Sĩ quan mang theo thân binh chính là hạch tâm chiến đấu, Sharman võ kỹ cao tới đâu, thì Sarin cũng sẽ không để cho nàng một mình đi chiến đấu.

Đạo tặc dùng chiến thuật lấy trọng kỵ binh cầm đầu, đối phó mới một binh chủng thì có thể nói là vô kiên bất tồi, nhưng nếu gặp phải quân chính quy, thì sẽ gặp xui xẻo rồi.

Sarin tiếp nhận binh sĩ của Sharman, chiếc xe đã không có ai nữa, những nô bộc kia cũng đi theo tới đây. Trong thương đội này, chỉ có thân binh của Aini là cưỡi chiến mã chân chính, các nô bộc thì không biết cách dùng ngựa để chiến đấu, chỉ có thể dùng làm công cụ đi đường mà thôi.

Ngay cả như vậy, Sarin cũng phi thường vừa lòng, hắn trang bị cương nỗ cho: mọi người, cương nỗ của binh sĩ đều là chân đạp nỗ, có thể cài vào bàn đạp để lên dây. Các nô bộc thì dùng cương nỗ lên dây bằng tay, có các bánh răng, khi lên dây ì thì chậm gấp đôi. Thương đội còn có hơn người, gần như ai cũng có một bộ cương nỗ. Khi chống lại đạo tặc xung phong, thì sẽ không luống cuống tay chân như lúc đầu nữa.

Cô cô của Sharman cũng không có ý kiến, Sarin ra tay làm cho nàng hiểu được sự giàu có của thành Mesterlin, bộ cương nỗ kia, mỗi bộ dù chỉ kim tệ, thì cũng có giá tận vạn kim tệ.

Nuôi quân đội chính là việc đốt tiền. Tuy rằng gia tộc Roland khá giàu có, nhưng binh sĩ tinh nhuệ chân chính cũng không vượt qua hạn mức cao nhất theo quy định của đế quốc. Loại cương nỗ này chính là để binh sĩ tinh nhuệ sử dụng, binh lính bình thường thì chỉ nhiều lắm là có thủ nỗ, hoặc là đoản cung. Không có cương nỗ, ngươi chỉ có thể trơ mắt nhìn trọng kỵ binh của địch nhân vọt tới trước mặt, chờ giao chiến đi.

Aini biết trong việc buôn bán thì mười tên Sarin cộng lại cũng không phải là đổi thủ của mình, nhưng mà lành binh đánh giặc, mình lại không bằng Sarin. Hắn đơn giản giao thân binh cho Sarin, làm Vong linh pháp sư, hiện tại bên cạnh hắn có bộ Thanh Đồng Cương Thi, con Vong linh Ma lang, còn có hơn thi binh, hơn khô lâu binh, căn bản không cần lo lắng vấn đề an toàn của bản thân.

Nhưng Aini không có nhiều Lục u linh lắm. Hơn nữa nếu đòi của Sarin thì cũng có chút ngượng ngùng, dưới tay Sarin còn có một Vong linh pháp sư nữa cơ mà. Hơn nữa Aini biết, Sarin có một vong linh khế ước sinh vật có trí tuệ, có thể sử dụng Vong linh Ma pháp, cũng cần dùng Lục u linh.

Cho nên Aini đành phải vội vàng gom thi binh, Vong linh Ma lang, còn có khô lâu binh của hắn đi theo thương đội.

Hiện tại đã không thể gọi là thương đội nữa, tất cả xe ngựa đều bị hủy diệt rồi, đoàn người cưỡi ngựa, chậm rãi đi về hướng nam. Không bao lâu, đã có một tiểu đội người quay về, báo rằng những đạo tặc kia chia làm hai đội, một đội đi vào con đường giữa, một đội khác thì có vẻ như chuẩn bị tập kích thành thị bên trái.

- Thành thị ở giữa thì không cần xen vào, có thể bảo vệ được. Đạo tặc chia ra, là không muốn để cho thành thị ở giữa đi trợ giúp, chỉ là kiềm chế mà thôi.

Sarin nhanh chóng đưa ra phán đoán, để lại vài tên nô bộc chạy ngược lại, tới nghênh đón quân đội của Lex. Hắn mang theo binh sĩ của hai thương đội, đi về phía thành thị bên trái.

Thành Starside vốn là lành địa của một Tử tước, chung quanh còn có mấy trấn nhỏ, tuy nhiên dưới đợt làm loạn của Hắc ma pháp sư, và quá trình tần nhân quân đội xâm lấn, các trấn nhỏ phụ cận đều đã bị hủy diệt rồi, quý tộc nơi này đã không đủ sức khôi phục, ngay cả thành Starside cũng chưa được xây lại một lần nữa.

Hiện tại đã là tháng Mười, sớm đã gặt xong lúa mạch, nhưng Sarin lại nhìn thấy, các mảnh ruộng cạnh đường đều có một ít hoa mà và cỏ dại thấp le te mọc lên.

Phoenix vốn rất phồn hoa, trải qua hai đợt chiến loạn, hiện giờ đã trở nên vô cùng rách nát.

Sarin vẫn khống chế một phi hành con rối làm thám báo cách đó dặm, trước đó dặm là khinh kỵ binh đang dò đường. Không có biện pháp khác, Sarin chính là Ma pháp sư cấp sáu, khống chế phi hành con rối được khoảng cách dặm đã là cực hạn rồi.

Quân đội tiến lên phia trước, thì đều lưu lại mặt sau ít nhất là một kỳ đoàn, tránh cho bị người ta cắt đứt đường lui. Những đạo tặc kia cũng chỉ là tạm thời hợp lại, tuy rằng nhân số có đông, nhưng không có một sự chỉ huy thống nhất. Đội ngũ của Sarin theo sau như vậy, còn đi theo tới thành Starside, vậy mà vẫn không bị đạo tặc phát hiện ra.

Sarin đơn giản hạ trại cách thành Starside dặm, chờ đợi đạo tặc công thành. Lần này nhiệm vụ giám thị trực tiếp giao cho Aini. Aini phái một khô lâu binh cấp hai, đến phía trước quan sát chiến trường.

Vong linh pháp sư khiển người ta đố kỵ ở chỗ có thể thông qua ma pháp trận trên người vong linh, chế tạo một hình ảnh truyền tống lâm thời, có thể trinh sát khoảng cách cực hạn là dặm. Đương nhiên, việc này cần tiêu hao đại lượng ma hạch, cái gọi là đại lượng, đổi với Sarin mà nói cũng là chín trâu mất một sợi lông, rất không đáng kể. Hắn chỉ đi Biển đóng băng một lần, đã săn bắn được ma hạch đủ để sử dụng vài năm rồi.

Trong số đạo tặc mặc dù có Ma pháp sư cấp sáu, lại không nghĩ tới phía sau có một vong linh đi theo, căn bản không có đạo tặc quan sát phía sau. Bọn đạo tặc đang đối mặt với một thành thị loại nhỏ, có hình vuông, chính là thành Starside.

Tương đối may mắn chính làm, trên tường thành này đã có chỗ hổng, nhưng đã được lĩnh chủ của thành Starside dùng bùn đất tạm thời đắp vào. Tuy rằng bùn đất trong chỗ hổng này được cho thêm chất dính, nhưng vẫn là chỗ yếu ớt nhất.

Không may là, chỉ có những chỗ hổng này là có thể công kích, cửa thành Starside vẫn như cù dị thường chắc chắn. Càng lúc càng có nhiều đạo tặc vây quanh thành Starside. Lúc này đã đạt tới hơn người. Trong những đạo tặc này vốn còn có lính đánh thuê, còn có một vài tư binh và nô bộc của các quý tộc sa sút, ngược lại có rất ít nông dân gia nhập.

Trong hơn đạo tặc này, chỉ có hơn là có ngựa, đại đa số đều dựa vào hai chân chạy tới tụ tập tại đây.

Những người này rò ràng không muốn chiếm cứ thành thị, chỉ muốn đánh vào trong thành để cướp bóc, sau đó bỏ chạy.

Sarin ở phía xa đợi một ngày, mới có đạo tặc cuối cùng chậm rãi chạy đến, đạo tặc này cũng là thủ lĩnh của tất cả đạo tặc tại đây.

Ngay cả người của Hắc Long Vương đạo tặc đoàn cũng đều phái ra đầu mục của bọn họ đi tới đây chờ đội đạo tặc này điều khiển.

đạo tặc tới cuối cùng này đều có áo giáp đầy đủ, đội ngũ cũng dựa theo biên chế kỳ đoàn của tần nhân mà chia ra. Nếu đội ngũ này đeo lên huy chương, ngươi sẽ nghĩ lầm đây là tư binh của một nhất đẳng Bá tước. đạo tặc này không có chút cùng khổ nào, ai nấy đều mặc toàn thân giáp. Ngay cả ngay cả chiến mã của bọn họ đều khoác áo giáp, thậm chí ngoài đạo tặc này ra, còn có mấy trăm nô lệ chạy theo xe ngựa, mang theo khí giới công thành.

Loại hình thức này, có vẻ giống như tác phong của Tanggulas đế quốc. Tần nhân không có binh sĩ nô lệ. Chỉ có thể có tôi tớ binh, cũng chính là phụ trợ binh, phụ trợ binh ngoài việc có đãi ngộ kém một chút, trợ cấp kim lại bằng với binh sĩ chính quy. Tuy nhiên nô lệ thì lại khác, chết thì chết, sau đó mua tiếp là được.

đạo tặc cuối cùng tới, rốt cuộc nhân số của chúng đã đạt tới vạn người, cũng có người tâm phúc. Hơn nữa bọn đạo tặc bắt đầu lắp ráp máy bắn đá, tuy rằng không phải là ma pháp máy bắn đá, nhưng cũng đủ để phá hủy tường thành vốn đã chằng chịt vết thương này.

Bên trong thành Starside, tinh binh chỉ có , nông dân binh thì tổng cộng không đến . Tuy rằng nông dân phương bắc bưu hãn, nhưng lại không được huấn luyện, nhiều nhất chỉ là trợ giúp phòng thủ tường thành. Một khi đạo tặc phá thành, dựa vào nông dân trốn trong thành để chiến đấu trên đường phổ là chuyện không có khả năng.

Khô lâu của Aini truyền tin tức về, Sarin cảm thấy không ổn. Tình huống như vậy, chỉ sợ trong vòng một ngày thì tòa thành đã bị phá rồi. Hơn nữa máy bắn đá mà hủy hoại tường thành, đạo tặc đánh vào trong thành cũng không tiêu hao quá nhiều binh lực.

- Su, mang theo kỵ binh, bảo hộ học đồ này.

Sarin chỉ vào tên Kiếm Sư do ma pháp học đồ chuyển chức thành trong số các thân binh của Aini, nói:

- Ta cho ngươi phi hành con rối, đụng đến phía sau đại doanh của đạo tặc, dùng phi hành con rối đi tập kích máy bắn đá của bọn họ, sau đó các ngươi liền rút

Những kỵ binh này không hổ là xuất thân tò thân binh. người đổi mặt với hơn vạn đạo tặc, cũng không có gì kinh hãi cả. Hơn nữa Sarin chỉ để bọn họ âm thầm tập kích máy bắn đá. Dùng phi hành con rối đi đâm nổ, không có bao nhiêu độ khó cả. Huống chi còn có một Bạch Ngân Kiếm Thánh đi cùng, sẽ không bị Ma pháp sư của đối phương lưu lại.

Bởi vì một khi Ma pháp sư phát hiện ra Bạch Ngân Kiếm Thánh, sẽ tránh ở trong doanh địa, không đi ra truy kích.

- Ngươi mang một trăm tôi tớ. Khinh kỵ binh thì chỉ mang theo cung nỏ và đoản đao, mai phục tại hai mươi phía trước, nếu có người truy kích, các ngươi cần bắn tên vào hai bên đường, hết tên thì lập tức lui lại.

Sarin chỉ vào một Kiếm Sư cao cấp hạ mệnh lệnh, sau đó hắn nói với Ma pháp sư cấp năm kia:

- Pháp sư tiên sinh, đây là một quyển trục cấp sáu, ngươi mai phục ở mười dặm đằng trước, nếu địch nhân đuổi theo, khi Ma huyền của ngươi tiêu hao một phần ba, thì có thể sử dụng quyển trục này.

Ma pháp sư cấp năm kia nhìn thoáng qua Sharman, Sharman choi như không thấy ánh mắt của hắn, pháp sư cấp năm đành phải nhận lấy quyển trục, tương đương nhận mệnh lệnh của Sarin. Không có biện pháp khác, ai bảo bên cạnh Sarin còn có Beatrice làm gì cơ chứ. Người ta chính là pháp sư có thể sử dụng quyển trục cấp bảy a!

Pháp sư cấp năm này đã tưởng lầm Beatrice thành Ma pháp sư cấp sáu, hắn cũng không biết, mỹ nữ nũng nịu kia, trên thực tế là một con ác ma giống đực.

- Aini, ngươi để thi binh mai phục tại tại dặm phía trước, nếu những đạo tặc kia có thể đột phá phòng tuyến của pháp sư, thì bảo tất cả thi binh đều xông lên, chúng ta tạm thời lui lại.

Sarin an bài xong, lấy ra phi hành con rối, đầu tiên là kiểm tra toàn diện, sau đó bỏ thêm một cái hộp vào phần bụng của phi hành con rối, trong hộp là ma pháp bột phấn có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Những ma pháp bột phấn này bùng nổ sau, sẽ hình thành hơn hỏa cầu, đốt sạch tất cả các vật thể có thể cháy được xung quanh đó.

phi hành con rối cũng không yếu ớt, có thể trực tiếp bám lên trên yên ngựa. Mười kỵ binh bảo hộ ma pháp học đồ đi về phía trước. Đầu lĩnh chính là Su, ngoài hai thanh kiếm, hắn còn mang theo theo một thanh cung, tiễn thuật của Su tuy rằng không bằng Zola, nhưng trong tầm bắn của Bạch Ngân Kiếm Thánh, thì cũng có thể uy hiếp tất cả pháp sư duố cấp bảy.

Mười hai người nhảy lên chiến mà, hướng thành Starside ma đi, phía sau là hai trăm tôi tớ, khinh kỵ binh đi theo.

Bởi vì không có đồ quân nhu, khoảng cách dặm đối với kỵ binh mà nói, chỉ trong hơn giờ là đã có thể đi tới. Ma pháp học đồ kia tới phía sau doanh địa đạo tặc, cũng rất mừng rờ, bởi vì doanh địa đạo tặc có chút sơ sót, dựa theo phân chia thế lực vốn có mà dựng lên, cũng không nổi cùng một chỗ với nhau.

Su có lá gan không nhỏ, để chiến mà ở lại bên ngoài doanh địa của đạo tặc. người khiêng phi hành con rối, lọt vào trong khe hở của doanh địa.

Sarin ý đồ rất đơn giản, chính là phá hủy khí cụ công thành của đạo tặc, đã không có khí cụ công thành, đạo tặc sẽ phải dùng sinh mệnh đi đổi lấy phòng tuyến trên tường thành. Chỉ cần quý tộc trong thành không phải rất kém cỏi, thì người để phòng thủ, có thể giết chết địch nhân nhiều gấp lần. Để cho binh sĩ của quý tộc kia đi tiêu hao lực lượng của đạo tặc, Sarin liền dễ dàng hơn khi đoạt thành.

Có Su dẫn dắt, người còn lại không gặp phải đạo tặc tuần tra, thoải mái đi vào khoảng cách cách máy bắn đá không đến dặm. Su lúc này mới cẩn thận tra xét một chút, phi thường may mắn, phụ cận không có Ma pháp sư!

Học đồ đi theo lập tức bắt đầu mài ma hạch, để cho phi hành con rối dài hơn hai thước bay lên trời.

Khoảng cách thước, đối phó với máy bắn đá cố định trên mặt đất, cho dù tinh thần lực của học đồ này có kém cỏi đi nữa, thì cũng sẽ không đâm trượt. phi hành con rối có tốc độ phi hành cực nhanh, mang theo tàn ảnh xẹt qua bầu trời, không hề dấu hiệu báo trước đụng xuống dưới. Ma pháp bột phấn mang theo trên người con rối cũng bùng nổ, hỏa cầu văng ra khắp nơi, máy bắn đá chủ yếu làm bằng gỗ này trong nháy mắt đã cháy lên.

- Thật sự là đơn giản, chúng ta lui lại đi.

Su nhìn thấy chiếc máy bắn đá đã không còn cách nào cứu được nữa, lúc này mới mang theo Kiếm Sư rời đi.

Điều khiến Su khó hiểu chính là, mài cho đến hiện tại, còn không có đạo tặc nào phát hiện ra bọn họ. Su lại ung dung quay lại, tìm thấy chiến mà. vốn Sarin còn có ý là để cho bọn họ dẫn dụ một đám đạo tặc tới truy kích, sau đó lập mai phục trên đường, tiêu diệt một ít lực lượng của đạo tặc.

Hiện tại thì lại ngược lại, mình đã hủy hoại máy bắn đá của địch nhân, địch nhân còn chưa phát hiện ra là ai làm. Nếu cứ đi như vậy, chỉ sợ đạo tặc phải nghiên cứu một hồi lâu, mới có thể tìm được dấu vết do mình lưu lại.

Bọn này thì tính là cái gì. Một đám rác rưởi mà thôi!

Su nổi giận, hắn phân phó Kiếm Sư:

- Các ngươi đi trước, ta dẫn một ít đạo tặc đuổi theo.

Nói xong, hắn cũng không quản Kiếm Sư có phân đối hay không. Một mình cười chiến mã, vọt vào trong một doanh địa của một tên đạo tặc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio