Trạm Lam Huy Chương

quyển 3 chương 364: chém đầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Máy bắn đá của quân đội Tần Nhân chỉ có chiếc, nhưng là độ chuẩn hơn xa hơn trăm máy bắn đá Dực khô lâu bố trí. Máy bắn đá trong thành lại bố trí hơi dày. Sau khi ném đá lẫn nhau, hai loạt công kích máy bắn đá phía sau Tần Nhân liền tổn thất một nửa, mà máy bắn đá trong thành rõ rằng có tới cái bị đập nát.

May là máy bắn đá trong thành bằng xương, không có linh kiện kim loại, lúc vỡ nát cũng sẽ không có mảnh gỗ bay tán loạn.

Máy bắn đá xương trắng bị đá đập trúng tan thành một đống linh kiện, chỉ có binh sĩ bị trực tiếp đập trúng mới xui xẻo chết đi.

Lúc này ưu thế về số lượng được thể hiện ra. Trong thành còn lại hơn năm mươi máy bắn đá, cùng mười hai máy bắn đá phía sau quân đội Tần Nhân bắn lẫn nhau. Tần suất máy bắn đá của Tần Nhân có tăng thêm như thế nào cũng không sánh được với tốc độ ở trong thành.

Kết quả phá hủy máy bắn đá lẫn nhau là: Trong thành còn lại mười ba máy bắn đá xương trắng, ngoài thành chỉ còn lại hai cái. Hai máy bắn đá đã khó thể tạo thành uy hiếp trọng đại đối với binh sĩ trong thành, mười ba máy bắn đá xương trắng cũng không thể toàn diện áp chế tiến công của địch.

Khí giới công thành của Tần Nhân rất nhanh liền đẩy tới dưới thành. Mười ba máy bắn đá không thể phá hủy xe đụng sắt thép. Sau khi bị đập chết không ít binh sĩ, xe đụng sắt thép to lớn đánh lên cửa thành cái “Ầm” một tiếng. Sừng đụng sắc bén dài hơn hai thước ở phía trước đụng nát cửa thành.

Phía dưới sừng đụng, một cái cửa nhỏ mở ra, khinh bộ binh của người Tần Nhân trước tiên vọt vào cửa thành. Trong xe đụng thật lớn đó cất giấu hơn một trăm binh lính. Phía sau xe đụng cũng mở cửa, người Tần Nhân có thể thông qua xe đụng dài mười mấy thước này trực tiếp đánh vào trong thành.

Công kích Antoshi an bài lần này tất cả khí giới đều là nhằm vào trấn nhỏ này. Tường thành của trấn cực dày, dùng máy bắn đá ma pháp cũng không thể phá hủy, nhưng cửa thành lại chỉ bằng gỗ, bên ngoài bọc một lớp đồng đỏ.

Đồng đỏ có tính dai, bình thường rất khó bị xé rách. Nhưng là xe đụng thật lớn của Tần Nhân thật sự là lợi khí đáng sợ, binh sĩ không ngừng trải gỗ cứng phía dưới thay thế cho đường ray kim loại, gỗ cứng dày cm đều bị ép dập nát, xe đụng kim loại dưới tác dụng của ma pháp trận, xích kim loại to lớn bên dưới kéo bánh răng khiến cho xe đụng dùng tốc độ ba mươi dặm trở lên đụng vào cửa thành.

Máy bắn đá, cung tên chỉ có thể giết chết binh sĩ trải gỗ cứng lại không thể phá hủy xe đụng kim loại.

Lúc Beatrice mang theo ba ác ma tới cửa thành vừa kịp lúc rất nhiều bộ binh Tần Nhân xông vào. Năm mươi khinh bộ binh, năm mươi trọng bộ binh thủ gắt gao ở cửa thành, mở đường cho người phía sau.

Laura rút trảm mã kiếm của hắn ra, đang muốn xong lên. Beatrice vụt một cái giữ hắn lại nói:

- Đừng động, bộ xương kia cố ý thả người vào.

Laura vừa nhìn, quả nhiên. Binh sĩ phụ cận cửa thành cũng không ít, nhưng là xông lên công kích chỉ có hơn trăm bộ xương khô. Bộ binh Tần Nhân thủ ở cửa thành giơ trọng thuẫn kim loại ngăn cản bộ xương khô, chết cũng không đánh trả.

Trong kế hoạch của người Tần Nhân, chỉ cần binh sĩ trong xe đụng phía sau tràn vào trong thành, nhanh chóng cướp lấy địa hình có lợi, giết lên tường thành. Trong ngoài giáp công có thể đánh hạ trấn nhỏ này.

- Làm sao bây giờ?

Laura thấy Dực khô lâu tự có chủ ý liền hỏi Beatrice.

- Ta đi gặp Binh, ba người các ngươi ở phụ cận quan sát. Eva, nếu trong quân địch có trọng bộ binh, thực lực quá mạnh thì ngươi đi lên trụ một hồi, đừng để nơi này thật sự thất thủ.

- Vâng!

Eva lấy ra vũ khí mới của hắn, một cái Lưu tinh chùy thật lớn. Lưu tinh chùy này có sợi xích dài hơn bốn thước, đường kính chùy hơn nửa thước, mặt trên là gai kim loại tam giác dài hơn cm. Lưu tinh chùy này của Eva đủ để đập nát đại đa số thuẫn kim loại.

Dorothy cẩn thận lui ra phía sau, mang theo sáu pháp sư của hắn. Trong loại hoàn cảnh này hắn không muốn xông ở phía trước, bởi vì xuất hiện ở mặt sau người Tần Nhân rất có thể là một cỗ nỏ lớn đã lắp ráp sẵn, cái loại đủ để bắn chết pháp sư.

Sáu pháp sư áo bào trắng cũng rất khẩn trương, bọn họ không thể xuống tay với đồng bào của mình. Cũng may ác ma không có ý bắt buộc bọn họ, chỉ ở xa xa quan sát. Một trăm bộ binh kia ngăn chặn cửa thành, phía sau rất nhiều bộ binh tràn về hướng xe đụng kim loại.

Phía cuối xe đụng kim loại là cửa rộng ba thước nằm ngang, không gian bên trong có thể thông qua binh sĩ võ trang hạng nặng. Phía sau mấy chục chiến xa kim loại cỡ nhỏ được đẩy lên, những chiến xa này tạo thành một bức tường, làm cho binh sĩ có thể tránh được cung tên tiến vào thông đạo.

Beatrice đi lên đầu tường, nhìn Dực khô lâu mang theo đám thủ hạ của hắn trên đầu tường quan sát. Lính xương khô ở đầu tường bắn tên xuống dưới, tần suất rất chậm, bộ dạng cũng không nhiệt tình chút nào.

-Binh...

- Beatrice hả, ta muốn đi ám sát doanh tướng của nhánh quân này. Bên cạnh hắn sẽ có Ma đạo sĩ, hơi phiền phức. Ngươi đi cùng ta, thế nào?

Dực khô lâu không quay đầu lại, đưa lưng về phía Beatrice nói.

- Được, có cần đám người Laura cùng lên không?

- Không cần, ngươi ta hai người đủ rồi.

Dực khô lâu một tay nắm rìu lớn của hắn một tay chỉ ra xa xa nói:

- Doanh tướng kia còn ở ngoài bốn dặm, chờ hắn đến gần khoảng cách một dặm chúng ta mới động thủ.

- Một ngàn thước... ta không có tốc độ nhanh như vậy.

Beatrice chần chờ. Năng lực phi hành của hắn không bằng Dực khô lâu.

- Thời gian ba mươi giây, ngươi có thể tới chứ? Đối phương chỉ có một Ma pháp sư cấp bảy, thời gian ngắn như vậy không thể chuẩn bị một cái ma pháp, hắn có cơ hội phóng thích quyển trục. Kế hoạch của ta là...

- Ta hiểu rồi. Nếu muốn phóng thích quyển trục cấp tám trong vòng ba mươi giây chỉ có thể là công kích đơn thể. Công kích ai trong chúng ta thì xem vận may.

Beatrice lạnh lùng nói.

- ừm. Phóng thích một quyển trục cấp tám, tinh thần lực của Ma đạo sĩ này sẽ hoàn toàn biến mất. Người nào trong chúng ta không bị thương thì đi giết hắn. Người bị ma pháp cấp tám công kích thì đi giết doanh tướng.

Thấy Beatrice vẫn còn có chút do dự, Dực khô lâu nói:

- Ngươi không dám?

- Vì sao không dám!

Beatrice bị Dực khô lâu khơi dậy ngạo khí. Quân địch chẳng qua là một Ma đạo sĩ cấp bảy, nếu một chọi một hắn căn bản không sợ. Chỉ là đối phương còn có mấy Đại ma pháp sư, nếu đều có thể phóng thích quyển trục cấp bảy thì có chút nguy hiểm.

Căn cứ suy luận của hắn, loại khả năng này rất nhỏ. Dù sao không phải ai cũng đều giàu có như Sarin, có thể tùy ý dùng quyển trục cao cấp ném người. Đối phương là quân đội tinh nhuệ, trong tay Ma đạo sĩ cấp bảy có một quyển trục cấp tám ngược lại là có khả năng.

- Vậy chúng ta liền đánh cuộc vận may đi.

Dực khô lâu nhìn về phương xa, đại quân Tần Nhân không ngừng ép tới. Hai cái máy bắn đá còn đang tìm kiếm tọa độ của máy bắn đá trong thành, doanh tướng dưới sự bảo vệ của Ma đạo sĩ cũng theo đại quân đi tới.

Doanh tướng này cũng là rất cẩn thận, toàn quân dưới sự chỉ huy điều động của hắn giống như một thể, là một nhân tài. Đáng tiếc đối nghịch với chủ nhân, người tài giỏi như thế vẫn là chết đi thì hơn.

Dực khô lâu đoán không sai. Doanh tướng kia ôm tâm tư rút lui, xe đụng kim loại công kích nếu không thành hắn sẽ mang theo đại đội nhân mã rời đi.

Nhưng vong linh Ma đạo sĩ do Woodan sắm vai dường như hao hết tinh thần lực, không còn thi triển ma pháp cấp cao nữa mà là không ngừng dùng ma pháp

vong linh cấp thấp công kích binh sĩ tới gần tường thành.

Cửa thành đã vờ nát, bộ binh bên trong càng ngày càng nhiều, bắt đầu dùng rìu nặng bổ chém. Một pháp sư cấp thấp lẻn vào, phóng thích hỏa cầu, muốn mở rộng lỗ hổng ở cửa thành.

Cho dù như vậy, vong linh Ma đạo sĩ do Woodan sắm vai cũng không động thủ.

Doanh tướng Tần Nhân kia cho rằng thấy được cơ hội, chỉ huy đại quân ép sát cửa thành mặt bắc. Quân chính quy của Tần Nhân khí giới sung túc, bộ binh không tính dày đặc, mỗi người đều giơ thuẫn phòng ngừa bị tên bắn trúng. Đủ loại chiến xa tản ra, yểm hộ binh sĩ đi tới. Trên chiến xa bắn ra nỏ lớn, lúc tới gần tường thành hai trăm thước liền bắt đầu phát uy.

Tên nỏ dài hơn hai thước bắn vào tường thành gần một nửa, tên nỏ thô to cắm vào tường thành, bắt đầu có bộ binh Tần Nhân dựa vào những tên nỏ này leo lên tường thành.

Nếu không có Dực khô lâu, dựa vào tân binh trong trấn nói thế nào cũng không thể ngăn được công kích như vậy của người Tần Nhân.

Tầng tầng có trật tự, từng bước chiến thắng. Hơn hai mươi chiến xa thậm chí bắn ra tên lớn mang theo ngọn lửa xẹt qua không trung bắn vào trong tháp tên trong trấn. Tháp tên này không phải kim loại mà là kết cấu gạch và gỗ. Gỗ đều đã làm qua phương pháp phòng cháy, nhưng tên lửa to lớn lực lượng mạnh mẽ, bắn ra những lỗ thủng lớn trên tháp tên, đem ngọn lửa mang vào, bùng cháy.

Trong tên lửa có chứa nhiên liệu, cho dù tất cả đều là kiến trúc bằng đá cũng sẽ bị thiêu đốt. Dầu hỏa bắn ra bốn phía khiến binh sĩ trong tháp tên giống như điên chạy ra ngoài, tháp tên mặt bắc của trấn thất thủ.

Dực khô lâu vẫn không thèm để ý đến. Nỏ lớn trong tháp tên uy hiếp quân địch cũng không lớn, hắn phân phó đám Ngọc khô lâu chú ý thao túng vong linh xạ thủ bảo vệ nỏ luyện kim đừng để cho máy bắn đá hủy diệt. Hắn quay đầu nhìn Beatrice một cái nói:

- Còn hai trăm thước, chuẩn bị đi.

Beatrice gật gật đầu, dung nhan khiến người kinh diễm của hắn bắt đầu chuyển biến, thân thể không ngừng bành trướng. Trong đai lưng ở phần eo, mảnh giáp kim loại to lớn lật ra, bao phủ ở trước ngực và trên phía sau lưng. Thân thể Beatrice nằm ở đầu tường, nhanh chóng dài đến hơn tám thước.

Dực khô lâu cũng vì lực lượng cường đại ẩn chứa trong cơ thể Beatrice mà tán thưởng không thôi. Thân thể của ác ma thật đúng là cường hãn. Hình thể lớn như vậy hẳn là sẽ hấp dẫn Ma đạo sĩ kia chứ hả?

Nguyên lai hắn đã sớm tính kỹ. Hắn cùng Beatrice đồng thời bay qua, Ma đạo sĩ của địch khẳng định sẽ chú ý hơn đối với Beatrice. Bởi vì ngoại hình của Beatrice quá đáng sợ, ma pháp cấp tám kia có khả năng % trở lên sẽ rơi xuống trên người Beatrice.

Doanh tướng Tần Nhân đã tới gần trên khoảng cách một ngàn một trăm thước, sau lưng chiến giáp của Dực khô lâu mọc ra một đôi cánh xương, kéo dài sang hai bên. Trên cánh xương, phù văn vong linh màu đen lưu động. Dực khô lâu nhấc rìu lớn nói:

- Còn một trăm thước, ngươi nhanh một chút!

Đôi cánh thật lớn phía sau Beatrice cũng mọc ra, vong linh ở gần hắn đều bị đẩy đi ra. Giầy trên hai chân Beatrice đã biến mất, lộ ra ngón chân bén nhọn, bấm vào tảng đá bề mặt của tường thành.

- Không cần vô nghĩa!

-Đi!

Theo một tiếng hét lớn của Woodan, tất cả binh sĩ của Tần Nhân dưới tường thành gần như nghe thấy sự phẫn nộ của vị vong linh Ma đạo sĩ kia.

- Giết chết bọn họ!

Cổ họng Woodan hô lớn đến như vờ ra. Theo một tiếng gào to của hắn, Dực khô lâu và Beatrice lăng không bay lên, bổ nhào về phía trung ương đại quân Tần Nhân. Mục tiêu của bọn họ là xử lý Ma pháp sư cấp bảy và doanh tướng kia.

Xử lý hai người đó, thế tiến công của địch lập tức sẽ tan rã, binh sĩ tiến vào thành nhiều hơn cũng phí công.

Căn cứ thường thức , vong linh Ma đạo sĩ cường đại có thể công kích mục tiêu ở ngoài một dặm . Nếu là ma pháp cỡ lớn khoảng cách công kích sẽ càng xa . Nhưng là thời gian chuẩn bị ma pháp cỡ lớn phi thường dài , ít nhất phải nửa giờ . Nếu là lâu , có ma pháp cấp chín trở lên phải chuẩn bị hơn sáu giờ .

Cho nên doanh tướng Tần Nhân dưới sự bảo vệ của Ma đạo sĩ đến trên khoảng cách cách tường thành một dặm chỉ huy chiến đấu.

Bản thân hắn có thực lực của chuẩn Kiếm thánh, có Ma đạo sĩ ở bên cạnh làm sao sợ vong linh Ma đạo sĩ do Woodan đóng vai.

Mắt thấy hai bóng người trên đầu tường bay lên, thẳng đến trung quân, Ma đạo sĩ bên cạnh doanh tướng nở nụ cười.

- Tướng quân, quân địch muốn tới đối phó ngươi rồi.

Nói xong, hắn lấy ra một quyển trục màu đen. Nếu có thể giết chết sinh vật cường đại nhất trong tay vong linh Ma đạo sĩ, dùng mất một quyển trục cấp tám là đáng giá, chủ công cũng sẽ lại bổ sung cho mình một cuốn.

Vong linh Ma đạo sĩ kia hiển nhiên là tinh thần lực có chút khô kiệt, không thể không cho sinh vật khế ước của mình đi chiến đấu. Đáng tiếc, điều này trái với nguyên tắc chiến đấu của Ma pháp sư. Để sinh vật khế ước cách mình quá xa, như vậy khó thể thao túng chi tiết.

Cho dù đó là một sinh vật triệu hoán cấp tám cũng sẽ lộ ra sơ hở.

Ma đạo sĩ không tin hai cái bóng bay tới đều là sinh vật cường đại. Hắn phân phó Đại ma pháp sư bên cạnh nói:

- Quyển trục đều lấy ra, không nên keo kiệt.

Hai mắt Beatrice một mảnh màu đỏ, trường tiên trong tay đã biến thành một cây trường thương thẳng tắp chỉ hướng doanh tướng trong sự bảo hộ của pháp sư. Binh sĩ vòng ngoài đều giơ nỏ đạp trong tay lên, nhấc tay liền bắn ra.

Beatrice và Dực khô lâu cách xa mấy chục thước, một trái một phải. Tên nỏ kia bay loạn, đại đa số bắn về phía Beatrice. Ma thần giáp trên người Beatrice hào quang lóng lánh, chỉ có một mũi tên nỏ bắn vào áo giáp, tên nỏ thép ròng còn lại đều bị đánh bay.

Đầu tên nỏ bắn vào trong áo giáp cũng lập tức bị ăn mòn, còn không chạm tới da của Beatrice thân tên đã gẫy rời. Ma đạo sĩ thấy một màn như vậy, quyển trục màu đen trong tay mau chóng mở ra. Một luồng hào quang ma pháp sáng lên, không trung nháy mắt ngưng kết ra hàng trăm phù văn ma pháp, chính giữa phù văn một đạo quang mâu dài hơn hai mươi thước đâm mạnh hướng Beatrice.

Dực khô lâu đoán không sai. Bộ dạng Beatrice quá tốt, Ma đạo sĩ bị thân hình to lớn hơn tám thước của hắn hấp dẫn. Lại thấy nỏ cứng cung mạnh vô hiệu đối với Beatrice lập tức đem ma pháp cấp tám tặng cho Beatrice.

Mà Dực khô lâu lại đột nhiên tăng tốc, phát ra tiếng âm bạo mành liệt.

Ma văn màu đen hình tam giác từ rìu lớn của Dực khô lâu bay ra khắp nơi, năm Đại ma pháp sư cấp bốn đồng thời mở quyển trục màu xám dẫn phát xích ma pháp, một cái ma pháp cấp năm to lớn xuất hiện, không trung sáu bảy trăm con rắn lửa bò lên thân thể Dực khô lâu. Ma văn màu đen hình tam giác Dực khô lâu phóng ra lần lượt chặt đứt những con rắn lửa kia kêu “răng rắc”. Rìu lớn trong tay hắn hất ngược, chỉ thấy trên lưỡi rìu mũi nhọn màu đen nở rộ. Rìu lớn của Dực khô lâu đã chém đứt tất cả rắn lửa, mang theo một thân ngọn lửa màu cam vọt tới trước mặt Đại ma pháp sư cấp bốn.

Ma pháp thứ hai của năm Đại ma pháp sư cấp bốn còn chưa chuẩn bị xong, nhìn thấy sinh vật vong linh hung hãn như vậy xuất hiện, hai pháp sư trong đó lập tức thuấn phát Băng Văn Khải Giáp, thêm vào cho người bên cạnh, ba pháp sư cấp bốn phát ra hơn hai mươi đạo băng nhận, gắt gao phong tỏa đường tiến tới của Dực khô lâu.

Ma đạo sĩ cấp bảy hoảng sợ nhìn thấy, quyển trục ma pháp cấp tám của mình phóng ra, sinh vật thật lớn trong không trung kia nháy mắt cứng đờ, mà một vong linh khác tay cầm rìu lớn bay qua trên không năm Đại ma pháp sư thẳng về phía mình.

Lúc này tinh thần lực của hắn bởi vì phóng thích ma pháp cấp tám mà tiêu hao sạch, cho dù chỉ cho hắn thời gian năm giây dùng ma dịch cũng có thể khôi phục một chút ít, kích phát ma pháp phòng ngự trên ma pháp bào.

Nhưng là đã không có thời gian. Trong hốc mắt phía sau mặt nạ thủy tinh của bộ xương khô kia, ngọn lửa linh hồn màu bạc tăng vọt, rìu lớn trong tay đột nhiên phóng ra sóng gợn tử vong. Một tiếng rống thê lương từ trong rìu lớn phóng thích ra, binh sĩ phụ cận bắn tên về phía bộ xương khô thống khổ ôm tai ngồi sụp xuống. Quang mâu thật lớn đâm tới Beatrice, Beatrice há mồm phun ra một quả cầu tròn, đem chính mình bao phủ bên trong. Quang mâu đánh lên, quả cầu không ngờ chặn đứng công kích của ma pháp cấp tám, mà quang mâu cũng không lập tức tiêu tan tiếp tục công kích tới quả cầu do Beatrice phóng ra. Beatrice giận dữ, lúc này hắn mới nghĩ ra mình bị Dực khô lâu tính kế.

Ma pháp cấp tám không phải dễ ngăn cản như vậy, lần này muốn không bị thương cũng khó. Trường tiên trong tay Beatrice ném mạnh ra ngoài, hóa thành một con rồng bay, lăng không đánh về phía doanh tướng Tần Nhân. Khoảng cách đôi bên chẳng qua là hơn ba mươi thước, trường tiên này bản thân đã có độ dài mười sáu thước, vừa rời tay trong nháy mắt liền tới trước mặt doanh tướng.

Doanh tướng Tần Nhân thân thủ cường hãn, thời gian ngắn như vậy, kiếm tám mặt Tần Nhân trong tay hắn đã nở rộ kiếm khí dữ dằn chém về phía trường tiên.

Dực khô lâu cười rộ lên, hắn mạnh mẽ vọt qua một cái ma pháp cấp năm biến dị, mấy trăm con rắn lửa bị hắn chặt đứt, đi tới đỉnh đầu của Ma đạo sĩ kia, một rìu bổ xuống.

Một rìu này không hề đẹp đẽ, chỉ mang theo tốc độ của Dực khô lâu, trọng lượng của rìu, từ trên xuống dưới có một vẻ kiên quyết trước nay chưa từng có. Binh sĩ phụ cận đều bị ma pháp vong linh của hắn công kích, không có người quấy rầy, cung nỏ đều ngừng lại.

Ma đạo sĩ Tần Nhân tim mật đều nứt ra, hắn một ngụm cắn đứt đầu lưỡi của mình, mạnh mẽ tụ tập tinh thần lực phát ra một cái ma pháp phòng hộ cấp bảy - Thủy tinh thủ hộ. Thủy tinh thủ hộ được xưng là một cái ma pháp vật lý phòng ngự mạnh nhất trong số ma pháp cấp cao. Thủy nguyên tố trong nháy mắt ngưng kết thành thể rắn chung quanh Ma đạo sĩ, phóng ra hào quang sáng ngời. Tầng phòng ngự dày hơn cm, cho dù là nỏ luyện kim cỡ lớn cũng không thể nháy mắt xuyên thấu.

Lưỡi rìu lớn dài hơn một thước bổ lên Thủy tinh thủ hộ, Dực khô lâu cảm giác xương cốt của mình suýt nữa bị chấn rách. Tuy nhiên ma pháp Thủy tinh thủ hộ này cũng bị công kích của hắn bổ ra vô số vết rạn.

Trong mắt Ma đạo sĩ lóe lên một tia vui mừng. Hắn sợ nhất Thủy tinh thủ hộ mất hiệu lực. Thứ này nhưng có thể tự động chữa trị, bộ xương kia một đòn không thể phá vỡ, lúc đánh ra đòn thứ hai khẳng định Thủy tinh thủ hộ sẽ chữa trị xong.

Hắn lấy ra một lọ ma dịch, đang muốn đổ vào miệng.

Rìu lớn của Dực khô lâu không thu lại, trên lưỡi rìu hình trăng tròn một vòng tròn màu đen lọt vào trong phòng ngự của Thủy tinh thủ hộ, chém lên đầu Ma đạo sĩ. Vòng tròn màu đen này như là lưỡi rìu thu nhỏ, mang theo khí tức tử vong đậm

Ma đạo sĩ cảm giác đỉnh đầu của mình mở ra một đường thẳng, lạnh lẽo. Loại lạnh lẽo này có cảm giác hết sức thoải mái, từ đỉnh đầu rót vào thẳng đến dưới háng. Ma đạo sĩ dường như nghe thấy một thanh âm giòn tan ở sâu trong linh hồn.

“Rắc”... Băng nhận trên người Dực khô lâu còn đang xoay tròn điên cuồng, ý đồ phá vỡ áo giáp của hắn. Trên áo giáp của Dực khô lâu đều là dấu vết màu trắng hình trăng cong, băng nhận của ba Đại ma pháp sư cũng không thể phá vỡ phòng ngự của hắn. Dù sao là ma pháp cấp thấp phóng thích trong lúc gấp gáp, Dực khô lâu căn bản không cần để ý tới.

Đại quân Tần Nhân khiếp sợ nhìn cảnh tượng này. Hai sinh vật hung ác trực

tiếp công kích chủ soái ở trung quân, không ai có thể cứu viện. Nỏ luyện kim vòng ngoài thậm chí còn chưa kịp điều chỉnh phương hướng.

Ma pháp vong linh cấp tám Dực khô lâu tự nghĩ ra - Lưỡi rìu linh hồn, trực tiếp chém linh hồn của Ma đạo sĩ ra làm hai nửa. Trên thân thể Ma đạo sĩ nguyên tố này gần như không nhìn thấy một vết thương.

Hai tầng công kích vật lý và ma pháp, tính bí mật rất mạnh khiến cho Ma đạo sĩ nguyên tố này nuốt hận đương trường. Nếu như hắn là Ma đạo sĩ cấp tám, phóng thích ra là Thủy tinh phản xạ cũng không đến mức bị đánh lén mất mạng.

Một tia tinh thần lực Ma đạo sĩ còn lưu lại trên quang mâu tiêu tan, quang mâu tự nhiên sinh ra biến hóa mới. Ma pháp cấp tám sẽ không vì Ma pháp sư tử vong mà tiêu tan.

Quang mâu thật lớn phân liệt ra, biến thành mấy trăm quang tiễn thật nhỏ bắn loạn hướng Beatrice. Quả cầu tròn Beatrice phun ra vốn không chống đỡ được, lúc nàyrốt cục vỡ nát. Đám quang tiễn kia rồi lại tự động tìm kiếm điểm yếu ớt của quả cầu, Beatrice vốn không phải am hiểu ma pháp, làm sao có thể chống đỡ được.

Cánh bằng xương thịt thật lớn của hắn bị quang tiễn đâm thủng hơn trăm lỗ, máu tươi đầm đìa. Beatrice tức giận gầm một tiếng, miệng vết thương vặn vẹo với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, co rút lại. Tiếng gầm của hắn tuy lớn, cơn giận trong lòng lại bình phục rất nhiều. Bởi vì hắn đột nhiên hiểu ra, nếu quang mâu này công kích là Dực khô lâu, chỉ sợ Dực khô lâu đã bị trọng thương.

Tuy rằng quang mâu này cũng không phải thần thuật của Thần Thánh Giáo đình, đối với sinh vật vong linh vẫn có tác dụng khắc chế cường đại. Chỉ có thân thể một ác ma như hắn mới không sợ cái gọi là quang nguyên tố tinh lọc.

Cánh đau đớn, Beatrice rơi xuống đất. Hắn nhào vào trên người năm pháp sư cấp bốn, hai tay đều nắm cổ một Ma pháp sư, hai chân cũng thế. Ngón chân thật lớn chụp lấy Ma pháp sư, một cái đuôi thật dài quét ngang cuốn chặt lấy một tên Đại ma pháp sư cuối cùng muốn chạy trốn.

Băng Văn Khải Giáp không hổ là ma pháp phòng ngự mạnh mẽ, tuy rằng không phải là loại như Thủy tinh thủ hộ, Beatrice cũng không thể bóp nát trong nháy mắt. Lúc này, mặt cuồng bạo trong tính tình của ác ma được Beatrice thể hiện ra. Hắn điên cuồng múa may tứ chi và đuôi, đem Đại ma pháp sư bị tóm ở chân và đuôi quật xuống mặt đất.

Đại ma pháp sư bị Beatrice bắt giữ hoàn toàn hôn mê. Băng Văn Khải Giáp có thể ngăn cản móng vuốt của ác ma lại không thể ngăn được lực va đập mạnh. Ở trong móng vuốt của ác ma, ma pháp của bọn họ không có đường hoãn xung. Nếu không phải Beatrice sợ vỡ răng sớm đã một ngụm cắn xuống, lúc này không ai có thể cứu được bọn họ.

Kiếm tám mặt Tần Nhân của doanh tướng Tần Nhân chém lên trường tiên của Beatrice, trường kiếm ẩn chứa kiếm khí cường đại nháy mắt đứt đoạn. Thế đi của trường tiên không giảm, doanh tướng Tần Nhân chỉ kịp nghiêng người, vẫn không thể tránh thoát. Trên trường tiên nháy mắt dựng lên gai nhọn sắc bén cắt rách áo giáp của hắn, lột nửa người của doanh tướng này đến mức lộ cả xương trắng.

Không có Ma đạo sĩ trị liệu, không đến bao lâu doanh tướng này sẽ chết.

Ma pháp chứa trong rìu lớn của Dực khô lâu cũng là có hạn, hắn lại không chịu mang theo Beatrice trở về. Beatrice bị thương cánh, đang điên cuồng công kích Đại ma pháp sư. Mà Dực khô lâu hạ xuống mặt đất, lại lần nữa vung rìu mành liệt bổ chém lên Thủy tinh thủ hộ.

Không còn Ma đạo sĩ khống chế, Thủy tinh thủ hộ đã xuất hiện vết rạn ầm ầm vỡ nát ra, mảnh nhỏ thủy nguyên tố kịch liệt bắn ra bốn phía, bắn cho binh sĩ Tần Nhân nhào lên bị trăm ngàn lỗ thủng.

Dực khô lâu một tay chộp lấy đầu lâu của Ma đạo sĩ đang đứng thẳng tắp, đem lưỡi rìu thật lớn gác ở trên cổ hắn. Đối với người đã chết này, Dực khô lâu lạnh lùng nói:

- Đối nghịch với chủ nhân, ngươi chết hoàn toàn đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio