Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Thật sự là kỹ năng khiến người ta phải hâm mộ a!
Sarin cảm thán, Agares là thích khách, sau khi có được kỹ năng này, tương đương có thêm hai người hỗ trợ cường đại, hơn nữa đều có thể giấu trong bóng dáng thân thể của hắn.
Mắt nguyên tố của Sarin cũng đều không nhận ra, rốt cuộc hai nữ tử này đi theo Agares như thế nào.
- Ta cũng hâm mộ của ngươi...
Agares nhìn về phía Nerys, Nerys khẽ nhứ nhứ đầu thương trong tay về phía hắn. Agares lập tức câm miệng, hắn đột nhiên cảm giác được khí tức tử vong, phần mũi thương của Trí nhớ màu xám của Nerys còn có sáu con mắt đang đóng kín.
Khí tức thập phần tà ác tràn ngập ra, làm cho Agares vốn đã quen làm bạn với hắc ám cũng đều nổi cả da gà lên.
- Hiện tại ngươi còn hâm mộ nữa không?
Sarin tựa cười như không cười nhìn Agares, nói:
- Nữ phó này của ta có đôi khi rất không nghe lời, cho dù ta bảo nàng không được giết ngươi, thì rất có thể nàng vẫn sẽ vi phạm mệnh lệnh của ta đấy.
- Đây là câu chuyện đùa không chút buồn cười nào cả!
- Đây không phải là chuyện đùa, Agares, khế ước giữa chúng ta hữu hiệu, nhưng nếu ngươi trêu chọc tới Nerys, ta cũng không thể cam đoan gì cả, ngươi cũng biết đấy, khế ước đối với pháp sư mà nói, kiểu gì cũng có một chút lỗ hổng.
Agares nghe Sarin nói vây, bàn tay hơi run lên, giọt máu vừa mới chích ra trên đầu ngón tay đã nhỏ lên trên khế ước quyển trục, quyển trục bốc cháy lên, ngay cả tro tàn cũng không lưu lại, đây là một quyển trục cường đại, lực ước thúc gần như cùng cấp với vị diện quy tắc.
- Đương nhiên, những lời này chỉ là vui đùa thôi. Ta là pháp sư, lỗ hổng trong khế ước là nhằm vào song phương. Ngươi là thích khách, ta cũng không muốn tạo ra lỗ hổng gì trong khế ước, điều này đối với ta mà nói là rất nguy hiểm.
Sarin tươi cười, nhưng trong mắt Agares thì lại có vẻ rất đáng giận.
Tuy nhiên Agares cũng nở nụ cười, nói:
- Như vậy mới đúng, chúng ta vốn là địch nhân cơ mà. Ngươi kết minh cùng Đại công tước Jagged, cũng có nghĩa rằng chúng ta sẽ không thể là minh hữu lâu dài được. Như vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?
- Bệ hạ, cái gì cũng đều không cần làm, nhìn ra bên ngoài đi.
Sarin nói xong, thả ra mười mấy Tinh tú Búp bê hình người, phân công đi chuẩn bị tiệc rượu.
Ngay trong đình viện tại ma pháp tháp này, Sarin bố trí một cái bàn, cái bàn này rất lớn, một đầu được khắc ma pháp trận, vừa vặn có thể nhìn thấy ma pháp hình ảnh bên ngoài.
- Bệ hạ, ta không có biện pháp rời đi, nhưng nếu như tiến vào thần quốc, thì ngược lại sẽ có cơ hội đấy!
- Sarin, nếu chúng ta đã là địch nhân, vậy thì cứ gọi ta là Agares đi. Cái gì mà Điện hạ, Bệ hạ, đều chỉ là xưng hô trong thế tục thôi. Ân, ta cứ việc nói thẳng, ta mang theo bên cạnh hai thích khách cấp chín, còn có một trăm linh một quỷ phó. Chỉ cần chỗ nào có âm ảnh, thì bất cứ lúc nào ta cũng đều có thể triệu tập ra được.
- Ta có Nguyên tố ma pháp tháp, trong ma pháp tháp có ba ngàn sáu trăm khống ma sư.
Sarin cũng lộ ra một bộ phận chi tiết, Nerys là cường giả cấp mười, điểm ấy Agares không nhìn ra được, hắn chỉ có thể nhìn ra rằng Nerys không phải là nhân loại, hơn nữa trang bị cường đại đến mức có thể uy hiếp tới sinh mệnh của hắn.
Về phần tiễn thuật của Elena, còn có một kích liều mạng Thủy tinh chỉ của Con rối nước, còn có Isabella là ma vũ song tu, những điều này đều là bí mật. Những người biết được, thì đều là người mà Sarin tín nhiệm nhất, hoặc là đã chết dưới những kỹ năng này rồi.
Bên ngoài Nguyên tố ma pháp tháp, đại hình thần văn phù trận của Giáo hoàng đã bắt đầu hoàn thành, những nhân loại dùng để hiến tế kia bị chém đầu, tiên huyết đổ vào trong thần văn, tất cả thần văn đều trôi nổi lên trên bầu trời, một cái hắc động thật lớn đang được hình thành. Thần văn không ngừng xoay tròn, hắc động vừa vặn nằm trong trung tâm lốc xoáy.
Hình dạng hắc động kia càng lúc càng thêm vặn vẹo, sau khi tất cả sinh linh hiến tế bị giết, hơn mười vạn luồng hắc khí phóng lên cao, chui vào trong hắc động.
Trong hắc động truyền đến tiếng cười quái dị, khặc khặc khặc khặc...
- Thật sự là linh hồn thơm ngon a, đám hèn mọn kia, các ngươi muốn cái gì đây?
- Nuốt sống những thứ này.
Ngón tay Diniteo phát ra một luồng thần quang tinh tế, dừng trên Nguyên tố ma pháp tháp.
- Miễn cưỡng đáp ứng ngươi.
Trong hắc động đột nhiên vươn ra một cái đầu của cự thú, cái đầu cự thú này thoạt nhìn có chút giống như một con cóc, nhưng lại có chút giống như rắn, trong miệng mọc ra mấy chiếc răng nanh dài vài trăm thước, cự thú này há miệng, nuốt Nguyên tố ma pháp tháp xuống, không chút do dự nào.
Khi Nguyên tố ma pháp tháp rơi xuống đất, thì đã có Thạch Hóa Thuật nối với mặt đất làm một thể, cự thú này một ngụm đã nuốt Nguyên tố ma pháp tháp vào, trên mặt đất chỗ khi nãy của ma pháp tháp xuất hiện một hố sâu cực lớn.
- Mỹ vị a!
Cái đầu thật lớn kia lùi về hắc động, sắc mặt Diniteo trắng bệch, hiển nhiên kết nối cùng cự thú cũng làm hao phí đại lượng tinh thần lực của hắn.
Sau khi cự thú kia lùi về hắc động, hắc động vẫn không biến mất, Diniteo nói với Thần sứ phía sau:
- Chuyện còn lại giao cho ngươi, ta muốn đi tiêu diệt Thành Tự Nhiên, mang đi tất cả Thần quốc kỵ sĩ.
- Vâng, Giáo hoàng đại nhân.
Thần sứ cung kính trả lời Diniteo, nhìn qua rất giống một tên nô bộc khiêm tốn.
Nguyên tố ma pháp tháp của Sarin bị cự thú cắn nuốt vào trong, Sarin liền cảm giác được, Nguyên tố ma pháp tháp đang xuyên qua một không gian thông đạo vô cùng lớn. Không gian thông đạo giống như bộ ruột của cự thú vậy.
Không gian thông đạo này vô cùng quanh co, hơn nữa cũng không an toàn giống không gian thông đạo do nữ thần lưu lại, Nguyên tố ma pháp tháp đi xuyên trong đó, một đường trải qua không biết bao nhiêu khu vực Nguyên Tố Phong Bạo, còn có các khe hở không gian nữa.
Nếu không có Nguyên tố ma pháp tháp, Sarin phỏng chừng bản thân mình cũng sẽ chết trong không gian thông đạo này.
Bên trong không gian thông đạo cũng không phải là không có hài cốt, nhưng những hài cốt này đã ở trong trạng thái mục nát, thời gian dài bị các loại năng lượng ăn mòn, còn có khe nứt không gian tàn phá, nếu không phải là vật chất cường đại đến mức giống như Nguyên tố thạch cấp mười tám, thì căn bản không chống đỡ được những tàn phá như thế.
Điều khiến cho Sarin buồn bực không thôi chính là, Nguyên tố ma pháp tháp mới được luyện chế lại, một ít năng lực đã ở trong Nguyên tố thạch, ví dụ như quan sát cảnh tượng bên ngoài, nhưng ma văn phi hành thì vẫn không được luyện chế vào trong Nguyên tố thạch. Các pháp sư đảo Sigure cũng không có năng lực luyện chế Nguyên tố thạch cấp mười tám, chỉ có thể làm cho ma văn bám dính vào bên ngoài ma pháp tháp mà thôi.
Một đường va chạm như thế này, trên Nguyên tố thạch bên ngoài ma pháp tháp thì phi hành ma văn lại lần nữa bị hỏng hóc.
Những phi hành ma văn này là rất quý báu, không có những phi hành ma văn này, thì ma pháp tháp được luyện chế lại tuy rằng có thể phi hành, nhưng tốc độ lập tức hạ thấp xuống dưới trăm dặm, tốc độ như vậy, tùy tiện tìm một tên Ma đạo sĩ am hiểu phi hành thì cũng có thể đuổi theo được, tốc độ phi hành của đại đa số ma thú cũng còn nhanh hơn nhiều so với nó.
Trong quá trình này, trên mặt Sarin luôn hiện lên nụ cười, chuyện trò vui vẻ cùng Agares.
Sarin không thể không thừa nhận, Agares ngoài việc khiến cho mình cảm giác bất an ra, thì vẫn là một người rất thú vị, không có tật xấu gì của người Vân Lưu cả, ngược lại còn giống như một người Tần Nhân hơn.
Hai người lại nói về việc quản lý sự vụ của quốc gia, đều vừa nói vừa oán giận, đối với quý tộc, Sarin không quá ưa thích, Agares cũng không thích gì.
Nhưng Agares không thích quý tộc, cũng không phải là bởi vì những quý tộc này không nghe hoàng thất quản lý, hay là bởi vì những quý tộc này vô năng trong việc thống trị địa phương. Thành Vân Lam tuy rằng xa hoa, nhưng lại có thể được coi là thành thị duy nhất trong Vân Lưu đế quốc không có dân bị đói. Hoàng thất có kiêu ngạo đi nữa, thì cũng sẽ chuẩn bị lương thực, để cho mọi người trong thành Vân Lam đều có thể được ăn một bữa cơm no.
Mỗi một công trình của Hoàng thất đều có thể mang đến công ăn việc làm cho người dân nghèo khổ, trong đó không cho phép quý tộc nhúng tay vào.
Agares còn nói một câu chuyện buồn cười với Sarin, nếu hắn muốn cấp cho người nghèo tại Vân Lam thành vay một ít vật tư, thì sẽ bị đủ loại nhạo báng. Cho nên hắn dứt khoát học phụ thân, làm một ít chuyện hoang đường, sau đó tìm một lý do nào đó, tiêu tiền ra ngoài, để cho người nghèo đi kiếm.
Sarin bất mãn với quý tộc địa phương ở chỗ, ham muốn của các quý tộc đối với ích lợi thì còn vượt qua cả đối với việc trung thành với chức trách. Mặc dù quý tộc Tần Nhân coi như là không tồi nhất, thì cũng vẫn như vậy.
Các quý tộc vẻn vẹn chỉ hoàn thành trách nhiệm bắt buộc mà thôi, để cho đám dân chúng trong lãnh địa trung thành đi theo, trong mắt Sarin, đây là sự trao đổi không công bằng.
Tần Nhân là quốc gia có sản lượng lương thực nhiều nhất, đất đai cũng phì nhiêu nhất, nhưng Tần Nhân vẫn có dân chúng phải chịu đói.
Sarin rất kỳ quái, bản thân mình xuất thân bần dân, đương nhiên sẽ cảm thụ càng thêm sâu hơn người thường một ít, nhưng tại sao Agares cũng như vậy?
Sau đó hai người lại nói về chuyện tu luyện, bởi vì không đề cập đến kỹ năng bí ẩn nhất của mỗi người, nên Agares cùng Sarin đều rất thẳng thắn trao đổi với nhau.
Bởi vậy Sarin cũng biết được một vài kỹ năng phi thường thực dụng của thích khách, mà Agares cũng cảm thán trình độ phức tạp của các kỹ năng mà Ma pháp sư có.
Giữa hai ma pháp bình thường mà có thể làm ra trên trăm loại phối hợp. Những phối hợp này có thể nhằm vào môi trường bất đồng, trạng thái bất đồng, địch nhân bất đồng để sử dụng.
- Sarin, ta nghĩ nếu ngươi thăng cấp tới cấp , thì ta sẽ rất khó giết chết ngươi được.
Agares oán giận nói.
- Giống nhau mà thôi, loại kỹ năng ẩn tàng này của ngươi có thể có liên quan cùng ám nguyên tố, đây là lĩnh vực mà ta không am hiểu, chỉ cần cấp bậc của ngươi không kém ta một đại giai vị, thì ta sẽ rất khó phát hiện được ngươi!
Ngay trong lúc nói chuyện, Nguyên tố ma pháp tháp đã trải qua từng khu vực hiểm ác trong không gian thông đạo, rốt cục bay ra khỏi hắc ám, đi tới một thế giới tràn ngập hào quang sáng ngời.
Sarin cùng Agares đồng thời ngừng nói chuyện, trong hình ảnh ma pháp trận, hai người thấy tại khắp ngõ ngách trong thế giới, luồng quang huy chán ghét kia là không chỗ nào không có.
Sarin cười khổ một tiếng, nói:
- Agares, thế giới này dường như không có bóng đâu!