Nội dung xin hãy xem Tác giả có chuyện muốn nói, tuy rằng không nhiều, nhưng xem như là chút tâm ý của bàn tử. Cám ơn đã đi cùng bàn tử đến tận đây, các muội tử moah moah ~ Cám ơn em gái Y Phong cách vách ném địa lôi moah moah ~
Văn đến đây là hết, bàn tử có biết một phiên ngoại thịt hai ngàn chữ theo yêu cầu, ngày mai bài xong sẽ mở ha ha ha o(≧v≦)o
Thịt ngôi thứ nhất rất lúng túng…
Phiền chết, còn số lượng từ hạn chế nữa.
Tác giả có chuyện muốn nói: Bổn vương tên là Tiêu Lâm Hi, năm nay mười lăm tuổi, là vương gia được sủng ái nhất Đại Triệu, nghe cái tên béo chết tiệt kia nói bổn vương là nhân vật chính trong tiểu thuyết tiếp theo của nàng, bổn vương rất tò mò nàng sẽ viết ra sao.
Lại nói tiếp, bổn vương lớn lên trong mật ngọt, phụ hoàng mẫu hậu hoàng huynh hoàng tỷ rất yêu thương bổn vương, còn có hoàng bá bá và tiểu tổ phụ, bọn họ cực kỳ cực kỳ tốt với bổn vương… Hi hi…
Bởi vì từ nhỏ bổn vương lớn lên bên cạnh hoàng bá bá, cho nên người bổn vương thích nhất là hoàng bá bá. Tuy rằng ngài ấy rất ngốc rất ngốc rất ngây thơ, nhưng bổn vương không hề ghét chút nào. Hoàng bá bá đáng yêu như vậy chỉ có bổn vương có, ai cũng không cho!
Người bổn vương sợ nhất là tiểu tổ phụ, tuy rằng y rất đẹp, đối xử với bổn vương cũng rất tốt nhưng bổn vương vẫn rất sợ y. Bởi vì mỗi khi bổn vương ở một chỗ với hoàng bá bá y sẽ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm bổn vương. Là một đứa trẻ manh manh moe moe, bổn vương rất sợ hãi ~
Phụ hoàng của bổn vương là Hoàng đế lợi hại nhất Đại Triệu, cũng là hoàng đế chung tình nhất. Cả hậu cung chỉ có một mình mẫu hậu, khi hoàng tổ mẫu qua đời, bổn vương đã nghe người nói rằng người cực kỳ hâm mộ mẫu hậu.
Bổn vương hiểu được từ trước tới nay Hoàng đế đều có ba ngàn hậu cung, làm gì có Hoàng đế nào chuyên tình như phụ hoàng chứ. Thái tử ca ca hiện giờ cũng đã có một Thái tử phi và một thị thiếp. Bổn vương nghĩ nữ tử quyền quý trên đời này chắc ai cũng hâm mộ mẫu hậu lắm, nhưng mà mẫu hậu tốt như vậy, cũng đáng để phụ hoàng đối tốt với nàng.
Nói đến Thái tử ca ca, bổn vương đối với huynh ấy là kính sợ. Thái tử ca ca rất nghiêm túc, giống hệt phụ hoàng, không bao giờ nở nụ cười. Ngay cả đối với bổn vương – đứa trẻ manh manh như vậy cũng không có khác biệt. Tuy rằng huynh ấy vô cùng tốt với bổn vương, nhưng bổn vương vẫn rất sợ.
Về phần nhị hoàng huynh, ha ha ha ha ha, dùng lời tiểu tổ phụ mà nói thì huynh ấy chính là một tên ngốc, bổn vương vừa nhìn thấy huynh ấy đã muốn cười, quả thực không có cách nào để làm huynh đệ tốt!
Về phần hai hoàng tỷ… Tiểu tổ phụ anh minh đã dạy, bổn vương chỉ có thể nhượng bộ lui binh với các nàng. Bổn vương là một người con trai, sao có thể theo nữ nhi làm điệu chứ. Nam tử hán nhất định phải bảo vệ quyền lợi của chính mình!
Cuối cùng nói về bổn vương đi.
Bổn vương từ nhỏ đã thích đọc sách viết chữ. Sau khi đi theo hoàng bá bá đã bái tiểu tổ phụ làm thầy. Không chỉ đọc sách tập viết mà còn học võ, nhưng mà từ khi bổn vương không cẩn thận ngã gãy chân, mẫu hậu đã cấm bổn vương tiếp tục luyện võ.
Ai, mẫu hậu thực sự rất cưng chiều bổn vương ~(≧▽≦)/~
Nói lại thì, tuy rằng tiểu tổ phụ thỉnh thoảng có hơi hung dữ trừng bổn vương, nhưng y là một thầy giáo tốt. Y dạy bổn vương cầm kỳ thi họa, bàn chuyện chính trị, còn kể cho bổn vương nghe một ít chuyện mà bổn vương chưa từng nghe thấy, ví dụ như bóng đèn. Y luôn nói bổn vương là bóng đèn chướng mắt… Bổn vương đẹp trai như thế này, đáng yêu như thế này, mới không phải là bóng đèn xấu xí kia đâu!
Tóm lại, bổn vương theo y học được rất nhiều điều, nhiều đến nỗi mẫu hậu đã gọi bổn vương là nhóc mọt sách. Sao bổn vương có thể là mọt sách chứ? Bổn vương là một thiếu niên biết cầm kỳ thi họa tinh thông mọi thứ của thế kỷ mới nha =w=
Toàn văn hoàn.