Trao Đổi Yêu Đương Với Thầy Giáo

chương 49: buổi tiệc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chuyển ngữ: Minh Minh

Biên tập: Iris

Buổi tối ngày lễ Valentines, diễn đàn sinh viên đại học Dương bùng nổ! Hôm ấy khắp nơi nô nức đi chơi ngày lễ dành cho các cặp đôi thì ắt hẳn diễn vắng hoe, nào ngờ nó trở nên tấp nập chỉ vì một tiếng trước có tin, thầy Cố – đóa hoa của khoa Văn học sẽ dẫn theo bạn gái đến dự buổi tiệc năm nay!

Các cặp đôi đang tình tứ anh anh em em ở góc khuất trong sân trường giờ cũng chẳng thiết tha nữa, bây giờ nghe có chuyện hay không hẹn mà cùng chạy ào ào đến hội trường. Đồng thời đám FA không bao giờ bước chân ra khỏi phòng vào ngày này trừ khi tòa nhà kí túc xá sập cũng dũng cảm tình nguyện chạy đến, dẫu có phải bò trong cơn run lẩy bẩy cũng phải bò đến xem bạn gái thầy Cố rốt cuộc là ai thì chết mới nhắm mắt được.

Do đó hội trường bị chen lấn đến kín mít. Đám sinh viên rất hiểu chuyện, sợ sàn nhảy bị chật quá thầy Cố không thể trổ tài được nên đều ngoan ngoãn đứng ở cửa ra vào hay những chỗ vắng, ai không vào được cũng không tức giận bỏ đi, lặng lẽ chờ bên ngoài hành lang xem tình hình bên trong. Nhìn từ trên cao có thể trông thấy trên lầu một quán cà phê nào đó cũng chật ních người là người.

Đêm nay quán cà phê cực kỳ đông khách!

Mọi người chờ thêm một lát để đợi thầy Cố đi ra sẽ xem thầy ấy.

Trên diễn đàn sinh viên, nhiều bài đăng như là thám tử tư đăng bài viết liên quan, còn có ảnh chụp, người người tầng trên tầng dưới đều đang cúi đầu lướt điện thoại, người tới chậm thì nhanh chóng bổ sung tin tức trước đó.

Tài khoản Chủ cầu tiểu tướng có bài đăng:

Bộ phận thiết kế sàn nhảy, tổ hậu cần phụ trách ánh sáng hội trường đêm nay đang ngồi trong phòng điều khiển điều khiển ánh sáng toàn hội trường, đánh thẳng vào thị giác người nhìn, đầu tiên là chiếu ánh sáng vào thầy Cố đang mặc lễ đứng bên ngoài tòa nhà đang bước vào, phương thái vương giả, đại học Dương từ cổ chí kim,... à không, từ lứa sinh viên năm đầu thầy Cố giảng dạy đến nay, đã có ai từng thấy thầy ấy ăn mặc như thế này bao giờ?

Phong cách phổ biến nhất của sinh viên đại học Dương là kiểu đường phố, hoàn toàn khác với những trường đại học khác. Ở đây sinh viên nam rất ưa chuộng phong cách mì ăn liền như kẻ lang thang, tất nhiên kiểu áo quần này mặc lên người bọn họ giống áo bào hòa thượng hơn là kẻ chất chơi đường phố, nhưng thầy Cố mang lên mình lại mang đến một cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Thầy Cố thích gam màu sáng, một năm bốn mùa số lần mặc áo quần tối màu đếm không hết trên đầu ngón tay, người cao vai rộng mặc vào lại không mất sự dẻo dai, kết hợp với phong thái đầy chất thơ ca Tây Tạng từ sâu trong con người toát ra, thầy đi đâu cũng đều tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

Do thầy mặc đồ đẹp, các sinh viên nam liền bắt chước theo, chỉ là đường may mũi chỉ không được tốt cho lắm, tất nhiên hiệu quả cũng sẽ khác biệt. Song điều này không hề ảnh hưởng đến niềm yêu thích của con trai dành cho phong cách này. Năm này qua năm khác, có một đàn chị đã tốt nghiệp nói rằng: "Sống lâu mới thấy thầy Cố cuối cùng đã là hoa có chủ, có lẽ tôi là lứa sinh viên đầu tiên của thầy, không ngờ giờ tôi đã già mà thấy Cố như trường sinh bất lão, vẫn hoàn hảo như vậy, đêm nay mặc lễ phục đẹp đến mê người.

Tuy nhiên đêm nay thầy Cố chỉ là nhân vật phụ, nhân vật chính khiến cho toàn thể sinh viên tò mò chính là người đang khoác tay của thầy cùng bước vào hội trường, váy màu sáng, tóc xoăn nhẹ buông bên vai.

Các sinh viên chỉnh tề thành đội hình bình luận: Chủ thớt, tiếp đi, tôi muốn thấy sư mẫu!

Bấy giờ Chủ cầu tiểu tướng mới đăng ảnh lên, dưới ánh sáng mờ mờ của buổi tiệc anh ta tìm rất nhiều góc độ mới chụp được một tấm ưng ý. Ngay sau khi đăng lên, mọi người đồng loạt im lặng trong giây lát, chính anh ta cũng phải đính chính lại: "Mọi người bình tĩnh, tuy ảnh này hơi khác với hình đã đăng lên diễn đàn trước đó nhưng tôi lấy nhân cách của mình ra bảm đảm đây chính xác là một người. Đừng hỏi tội tại sao, nếu mấy người đụng phải xe của chị ấy rồi bị thầy Cố dạy cho một trận thì mọi người sẽ không thể nào nhận lầm được đâu!"

Sinh viên : Ôi mẹ ơi! Muốn theo chị gái này học trang điểm quá! Như tôi đây có thể sẽ tìm được bạn trai như thế chăng? /(ㄒoㄒ)/~~

Sinh viên : ??? Có nhầm không đấy? Người mà tôi gặp trong nhà ăn hôm ấy không phải cô ấy đâu, nào có xinh đẹp như vậy?

Sinh viên : đốt nến cho bạn trên, thầy Cố mà thấy được có lẽ cô sẽ được mời đi uống trà chăng?

Sinh viên : Dọa trái tim bé bỏng của tôi rồi!

Sinh viên : Xứng đôi với thầy Cố quááá, cảm động đến khóc mấtttttt! Còn ảnh nữa khôngggggg, mau mau đăng lên nàooooo, tâm hồn thiếu nữ của tôi sống lại rồi!

Trong bức ảnh mới được đăng lên, thầy Cố đang ôm eo bạn nhảy của mình nhẹ nhàng lướt đi trên sàn nhảy ngang qua một đôi giáo viên khác trong trường, gương mặt tươi cười, ánh mắt dịu dàng dành cho người trong ngực. Bức ảnh chụp góc nghiêng của hai người, do tốc độ quá nhanh nên hơi mờ song chẳng ngăn được mọi người đoán chị gái xinh đẹp này đang nói cái gì. Hai người ôm nhau rất chặt, cho dù không nói câu gì cũng có thể làm cho mọi người chìm trong mật ngọt hạnh phúc, người xem xem đến mù mắt rồi.

Trên diễn đàn lại diễn ra một trận sói tru, thậm chí bàn đến cả chuyện thầy Cố kết hôn, sinh em bé, muốn bao nhiêu đứa, định đặt tên là gì, gọi là diễn đàn hâm mộ đóa hoa khoa Văn học.

Trong khi đó, tại sàn nhảy Nghiêm Thanh đang dở khóc dở cười lặng lẽ vịn bả vai Cố Thanh Châu phàn nàn: "Chân em gãy mất! Sao San San có thể đi kiểu giày này mỗi ngày được nhỉ? Chẳng lẽ em không phải con gái?"

Cố Thanh Châu khẽ cười, ánh đèn chiếu thẳng vào người anh để lộ ra tia mập mờ. Cô đập vai anh: "Đứng đắn vào."

Tay anh choàng qua eo cô, lẩm bẩm: "Sau này đừng đi nữa."

"Anh tặng, thể nào em cũng phải đi một lần."

Tối nay là ngày mơ mộng nhất trong suốt nửa đời người của Nghiêm Thanh. Cô giống như nàng công chúa được người ta hầu hạ, trang điểm, chuẩn bị váy, sau đó được hoàng tử dẫn đi tham gia dạ hội, tất cả mọi người đều đang nhìn cô, tất cả mọi người đều đang nở nụ cười thân thiện.

Cô hỏi anh: "Liệu qua giờ em có choàng tỉnh khỏi giấc mơ này không nhỉ?"

Cố Thanh Châu lắc đầu: "Tỉnh mộng anh vẫn sẽ luôn bên em, có gì phải sợ chứ?"

Làn váy tung bay xoay tròn, anh xuyên qua lớp vải tham lam tiến vào, dán vào làn da cô, ve vuốt bờ vai mảnh khảnh. Ngón tay như chưa được thỏa mãn, nhưng may sao vẫn còn rất quy củ, cả đêm chỉ nhìn chằm chằm Nghiêm Thanh, ánh mắt nóng bỏng, dịu dàng như nước.

Thám tử hồi báo: Hỏng rồi, thầy Cố sắp rút lui, tầng dưới chuẩn bị sẵn sàng tiếp giá!

Đám sinh viên đang run lẩy bẩy vì lạnh đứng chờ bên ngoài mở to mắt, tinh thần phấn chấn chỉ sợ mình bỏ lỡ điều gì; tất cả mọi người đều giơ tay cầm máy ảnh, điện thoại chuẩn bị quay phim chụp ảnh. Trên bậc thang cao nhất vang lên tiếng cạch cạch của giày cao gót, tiếng giày vang lên càng ngày càng gần, có tiếng cười nho nhỏ, như tiếng mèo kêu, dưới bóng đèn vẫn rất xinh đẹp, sau đó là tiếng người đàn ông quen thuộc vang lên, trầm thấp săn sóc cho cô gái, nói: "Em chậm một chút, cẩn thận ngã, chân có đau không, anh cõng em nhé."

Mấy sinh viên đứng đó hít hà gió lạnh, tay cũng phát run.

Lần cuối trong ngày Chủ cầu tiểu tướng đăng thêm một bức ảnh nữa. Đó là bức ảnh chụp từ đằng sau, thầy Cố cầm đôi giày cao gót của bạn gái trên tay, ngồi bên ghế phụ, chị gái xinh đẹp nhấc váy lên tận đùi, ngồi bên ghế lái nhấc tay vẫy vẫy cười chào mấy sinh viên chụp ảnh đằng xa.

Đèn đuôi xe lóe sáng, chị gái đạp chân ga lái xe đi trông cực kì ngầu.

Chủ cầu tiểu tướng gào khóc: Thực sự quá ngầu! Thích nhất là phụ nữ lái xe ngầu như vậy! Ánh mắt thầy Cố tốt quá!

Sinh viên vừa khóc vừa gào: Sư mẫu! Sư mẫu, chị chờ một chút! Chị đi một đoạn với em đi!

Sinh viên : Muốn ngồi trên xe sư mẫu lái!

Sinh viên : Muốn ngồi trên xe sư mẫu lái +!

Trước đây Nghiêm Thanh từng đăng một bức ảnh Valentines trên Weibo Hắc Diện Mao Hài của mình – bóng lưng bạn trai mặc áo đuôi tôm. Anh đứng ở giữa hai hàng cây đại thụ, con đường này từng xuất hiện trên Weibo của cô.

Sinh viên đại học Dương nóng lòng đăng bài treen diễn đàn:

Tôi là fans cuồng của Hắc Hắc: Tôi muốn mọi người xác nhận, hôm nay trong trường mấy người có những ai mặc áo đuôi tôm vậy? Ai thì đứng ra, nếu không thì làm phiền gọi xe cứu thương cho tôi, tôi ngạt thở chết mất.

Sinh viên bò tới từ sát vách tường: Ý của chủ thớt là?

Sinh viên bò tới từ sát vách tường: Có chuyện gì nói mau, đừng làm phiền tôi mơ về công chúa và hoàng tử!

Sinh viên bò tới từ sát vách tường: Như trên!

Tôi là fans cuồng của Hắc Hắc chia sẻ bài đăng mới nhất của "Hắc Diện Mao Hài" trên Weibo, không nói gì nhưng mọi người đều hiểu.

Mẹ nó hôm nay không phải Valentines mà là Halloween: Không dám giấu mọi người, vừa nãy tôi cũng thấy và có suy nghĩ giống với chủ thớt, như sấm đánh ngang tai, bây giờ cần trai đẹp hô hấp nhân tạo gấp!

Gà nói có ba loại văn minh là tôi cô và anh ta: Hai vị trên yên tâm trị liệu, tôi đến để tổng kết đây. Các bạn nhỏ, các bạn có biết chị gái bên cạnh thầy Cố là ai không? Nói ra đúng là dọa mấy người, chính là blogger nổi tiếng (đã từng dính phốt) "Hắc Diện Mao Hài", có nghe nói lần nào chưa? Ừ, từng bị người ta bôi nhọ mấy lần nhưng bây giờ đã quay trở lại phát trực tiếp một lần nữa, hằng ngày đều mở chuyên mục tâm sự. Đừng hiểu lầm, tôi không phải antifan đâu, tôi là fan cuồng siêu siêu cấp, chúng tôi không sợ, mặc cho mưa rơi bão táp, thế lực đen tối cố dìm chị khắp nơi nhưng chúng tôi vẫn luôn vững vàng ở đây. Hơi lạc đề, nào quay lại vấn đến chính nhé! Cách đây hai tiếng, Hắc Hắc nhà chúng tôi cập nhật Weibo bằng một bức ảnh, nếu ngoài thầy Cố không còn ai mặc áo đuôi tôm là nam ra, (nhưng mà lấy lương tâm ra mà nói thì ít ai có thể mặc loại áo quần này mà có được phong thái như vậy nên không cần hỏi đã có đáp án), thế thì thầy ấy là bạn trai của Hắc Diện Mao Hài có bàn tay đẹp nhất mà chúng tôi đang mê mẩn. Ôi chao khéo quá đi, bạn trai của Hắc Hắc nhà tôi cũng gọi là thầy Cố đó!"

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio