Trẻ Nhỏ Khó Dạy

chương 4: dưới ánh đèn sáng (h)

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tác giả: Phương Tiểu Hỉ

Hợp tác chuyển ngữ: Ngốc Yêu La Ta

Editor: PNam Tiểu Thư

Từ trước đến nay, Thác Nhiệt Tâm được giới trẻ thượng lưu ban tặng cho một cái danh, đó gọi là “Người đẹp lẳng lơ”. Bởi vì trong suy nghĩ của Thác Nhiệt Tâm, cuộc sống của cô sẽ rất nhàm chán nếu như cô không có bạn.

Và tất nhiên là cách kết bạn của Thác tiểu thư luôn luôn khác người rồi. Hơn nữa cô còn phải chọn đối tượng để kết bạn, giả như một người đàn ông có tên tuổi trong giới giải trí, giả như người đàn ông có tiếng nói trong thương trường đấu trí, rất nhiều rất nhiều...

Mỗi lần tầm mắt của Thác Nhiệt Tâm phóng đến một đối tượng nào, ắt hẳn là trong thời gian không quá một tháng, đối tượng đó sẽ được “hưởng thụ” vô vàn thể loại “gạ gẫm” mê người của Thác Nhiệt Tâm.

Tựa như Tịnh Hoa Thâm. Một thời gian cùng nhau qua lại với nhau, Thác Nhiệt Tâm đã tận dụng hết sức lực của mình, hầu như chiêu trò nào cũng bày ra. Đương nhiên kết quả đã tỏ rõ trước mặt.

Tịnh Hoa Thâm nảy sinh hứng thú với Thác Nhiệt Tâm, từ mầm nhỏ rồi đến cây to, hiện giờ thì cũng có thể xem như là thiếu cô thì không thể chịu nổi.

Tịnh Hoa Thâm không chối bỏ điều này, vốn dĩ anh đã rất thích Thác Nhiệt Tâm từ lúc mới gặp nhau rồi.

Đúng như là với cái tên mà mọi người đặt cho cô, Thác Nhiệt Tâm chẳng khác nào một ly rượu độc giết chết đàn ông.

“Món quà của em?” Tịnh Hoa Thâm dùng hai ngón tay đè cái lưỡi đỏ mềm bên trong khoang miệng của Thác Nhiệt Tâm, một tay còn lại anh dùng sức nắn lấy bên ngực, “Món quà của em chính là lên sân khấu, dùng tiền để phơi bày cơ thể mà anh yêu thích này sao?”

Miệng Thác Nhiệt Tâm bị Tịnh Hoa Thâm giày vò đến mức nước bọt không thể nuốt kịp, từng dòng từng dòng chảy dọc xuống má. “Em... em biết là anh sẽ không để cho em phải cởi áo mà... Hoa Thâm.”

Tịnh Hoa Thâm thỏa ý thả cái lưỡi đáng thương ra. Nhưng ngược lại, anh vẫn không vui vẻ cúi đầu áp xuống ngực cô. “Giả dụ anh không xuống kịp, có phải em cũng sẽ để cho mọi người nhìn thấy không?”

Răng môi Tịnh Hoa Thâm phối hợp cắn mút. Đỉnh nhọn ửng đỏ trên bầu ngực tròn bị anh làm cho cương thẳng, những điểm nhỏ xung quanh nổi hết lên, hứng chịu đau đớn từ hàm răng của Tịnh Hoa Thâm và cơn gió lạnh lẽo.

Thác Nhiệt Tâm nức nở vài tiếng, khoái cảm từ ngực chậm rãi dâng lên, cô không nhịn được cong người ưỡn lên, “Không mà...”

“Vậy sao?” Tịnh Hoa Thâm ngẩng đầu, nụ cười bên môi quỷ dị lạ thường.

Anh nắm chặt hai chân cô, bỗng nhiên thô bạo dang hai tay rộng ra, làm cho hai cẳng chân thẳng dài mở rộng. nơi tư mật tức khắc phô bày trước mắt Tịnh Hoa Thâm. Thác Nhiệt Tâm bị giật mình, cảm giác lạnh lẽo lại đau đớn khiến cô kinh hô thành tiếng.

Nhưng mà dây thần kinh còn chưa kịp ổn định, Thác Nhiệt Tâm đã bị Tịnh Hoa Thâm hung hăng cắn mạnh vào bụng dưới.

“Hoa Thâm, anh đang làm cái gì?!” Thác Nhiệt Tâm hét lên, hai tay cô chống xuống bàn muốn ngồi dậy, nhưng mà Tịnh Hoa Thâm làm sao cho phép điều này xảy ra?

Anh gầm nhỏ: “Nằm yên!” hoa huyt ửng đỏ có chút nước, sâu thẳm bên trong chính là thớ thịt mềm mại mà người đàn ông nào cũng mê đắm. Tịnh Hoa Thâm nhanh chóng đè người cô xuống, một tay chớp mắt cởi bỏ khóa quần.

Tịnh Hoa Thâm không đợi cho Thác Nhiệt Tâm tỉnh táo, dưới ánh đèn sáng trưng, anh rút cự vật to dài của mình đã sớm chống quần căng trướng, một phen đặt trước cửa huyệt nhỏ nhắn của cô, “Nếu như em còn làm rộn, anh không chắc rằng mình sẽ dịu dàng với em đâu.”

Tim Thác Nhiệt Tâm đập nhanh đến điên cuồng. Trong hội trường có rất nhiều máy quay, anh vô tư phơi bày cảnh tượng này như vậy, thật sự là đi quá trí tưởng tượng của cô rồi.

Thác Nhiệt Tâm run rẩy nắm chặt bàn, cô lắp bắp van xin: “Hoa Thâm... chúng ta lên lầu đi, lên lầu rồi em sẽ ngoan ngoãn...” Địa phận lầu trên là nơi riêng tư của Thác Nhiệt Tâm, nơi đó chắc chắn an toàn, không có máy quay nhưng an ninh thì chắc chắn.

Tịnh Hoa Thâm nghe thế cười nhạt, anh chậm rãi ma sát đỉnh đầu cự vật đã rỉ ra chút dịch đặc với cửa huyệt non yếu, “Em sợ người khác nhìn thấy?”

“Hoa Thâm...” Thác Nhiệt Tâm bị trêu đùa, nước mắt như sắp chảy ra chịu đựng sự nhột nhạt từ thân dưới.

Cửa huyệt đã bắt đầu tỏ ý tham muốn, cứ mê loạn hút lấy cự vật, thích thú tiết ra dòng nước làm ướt khe hẹp.

Tịnh Hoa Thâm cúi đầu, hôn nhẹ lên môi Thác Nhiệt Tâm. Vị trí cự vật nhẹ nhàng thay đổi, hai chân cô như có lực hút với eo anh, nhanh chóng câu cao lên, huyệt mềm đòi hỏi được yêu thương.

“Cứ để mọi người nhìn thấy,” Tịnh Hoa Thâm thở ra một hơi mờ ám, “Nhìn thấy cảnh em là cô gái của anh!”

Lời vừa dứt, cự vật đã mạnh mẽ đâm sâu vào trong. Thác Nhiệt Tâm không nhịn nổi được nữa, ngón chân như bấu vào với nhau, cô ngửa đầu thống khổ rên dài một tiếng.

“A a a,” Cơ thể Thác Nhiệt Tâm rung lắc điên cuồng, nơi mẫn cảm phía dưới bị cự vật to lớn thô bạo đâm xuyên.

Tịnh Hoa Thâm giống như một dã thú, dường như quên cả nơi đây là nơi có hơn mười máy quay ghi hình, đèn đốm sáng trưng, số lượng cấp dưới của cả hai ở khắp mọi nơi trong căn phòng này.

Anh hung hăng dùng sức ép cho hoa huyt đỏ bừng. Từng từng lớp lớp thịt mềm bị cự vật chà xát đến nhói rát, tử cung thỉnh thoảng bị đỉnh đầu chèn ép đến trướng thốn. Thác Nhiệt Tâm bám chặt cạnh bàn, từng đợt tấn công của anh làm cho cô tưởng chừng cả người như bị bổ thành nhiều mảnh.

“Bảo bối,” Tịnh Hoa Thâm vừa cắn mút bên ngực cô, vừa dồn lực xuống cự vật đang phát tiết, “Cảm giác cơ thể chôn trong em thật là tiêu hồn.”

Thác Nhiệt Tâm vừa sung sướng vừa đau đớn mà rên rỉ. Cơ thể dưới ánh đèn đỏ bừng như lửa rực, bộ ngực đẫy đà theo động tác của Tịnh Hoa Thâm mà xốc nảy lên xuống.

Cô cong eo, tấm lưng trần ma sát xuống mặt bàn khó chịu, “A... chậm chậm...”

Cự vật Tịnh Hoa Thâm chôn sâu vào hoa huyt. Lớp thịt mềm bên ngoài bị anh nhồi nát, điểm đỏ chính giữa chảy ra dòng nước dâm ô dọc xuống khe hẹp, từ đó làm ướt một phần thân cự vật đang điên cuồng ra vào Thác Nhiệt Tâm.

Đôi môi mỏng của Tịnh Hoa Thâm tham lam cắn liếm bên ngực cô, cái lưỡi dài vươn ra đảo vòng điểm đỏ cao ngạo. Anh nghiêng đầu, hé miệng ngậm lấy phần thịt trắng nõn, đầu lưỡi vừa liếm vừa mút, răng ngoài day dưa đến khi tạo thành một hình thù đỏ thẫm trên làn da non kia mới chịu dừng.

Ngực Thác Nhiệt Tâm rất lớn, lớn đến mức khi Tịnh Hoa Thâm hôn nó, mũi anh vẫn bị lún sâu vào thớ thịt non nớt này.

Tịnh Hoa Thâm thích nhất là bộ ngực xinh đẹp của cô. Dường như bản thân vừa trầm luân trong cơn hoan lạc, nhưng Tịnh Hoa Thâm vẫn không quên tạo thật nhiều dấu ấn trên bộ ngực kiêu ngạo này.

Anh nắm lấy bên còn lại, những ngón tay thon áp chặt bóp nắn nó đến mức không còn hình dạng. Làn da trắng nõn bị anh làm thành ửng đỏ, dấu tay hiện lên rõ ràng, dây thần kinh truyền đến cảm giác đau đớn nhưng cũng không khiến Thác Nhiệt Tâm ghét bỏ.

Cả cơ thể cô như bị kích điện, từng dòng điện chạy vào huyết mạch khiến cho Thác Nhiệt Tâm sôi trào. Cô ưỡn người, ôm lấy đầu Tịnh Hoa Thâm ép anh phải nuốt hẳn bộ ngực vào miệng. Nước miếng anh dính đầy cả ngực cô, nhưng mà Thác Nhiệt Tâm thích thế.

Tưởng như Tịnh Hoa Thâm đang bú sữa mẹ, hay là cái miệng của anh cũng hệt như hoa huyt phía dưới, mạnh mẽ hút vào nhả ra bộ ngực của Thác Nhiệt Tâm.

Hàm răng anh cọ lên da thịt cô, cũng giống như những thớ thịt mềm bên trong hoa huyt đang điên cuồng cắn mút lấy cự vật của anh.

Tịnh Hoa Thâm đẩy người, cự vật khổng lồ như muốn nghiền nát cả cả thể Thác Nhiệt Tâm. Cảm giác mê người sảng khoái này dây dưa không dứt, nó gào thét xé nát lý trí cô.

Hai chân cô bâu chặt vào người Tịnh Hoa Thâm, cơ thể dính sát vào anh, đầu ngửa ra sau mở to miệng lớn giọng hét: “Mạnh nữa lên... Hoa Thâm, đâm em... đâm em...”

Một cô gái dâm đãng như vậy, ai mà không muốn? Máu nóng của Tịnh Hoa Thâm như sôi trào, anh ôm lấy cô, mông hết đưa ra rồi đẩy đến, sức lực dồn xuống ra vào nơi tư mật của cô điên cuồng.

“Khốn kiếp... Tiểu Tâm, anh chết bên trong em rồi... A...” Tịnh Hoa Thâm sung sướng hô nhỏ, cả cơ thể dính vào người cô nóng rực ma sát.

Thác Nhiệt Tâm bị đâm đến mất cả giác quan, cô chỉ biết theo quán tính ôm chặt lấy cơ thể người đàn ông đang tạo khoái cảm cho mình.

“Ưm...” hoa huyt bắn đầy nước trong suốt, Thác Nhiệt Tâm mê loạn cảm nhận từng đợt công kích của Tịnh Hoa Thâm. Anh thở nặng, hai tay kéo eo Thác Nhiệt Tâm xuống, đôi môi áp lên mặt cô hôn mấy cái liên tục.

Chiếc áo sơ mi đen trên người theo động tác dần trở nên xộc xệch, bỗng nhiên Tịnh Hoa Thâm bế bổng cô lên, “Tắt đèn!” Giọng anh khàn đục quyến rũ, lúc gầm lên cũng không mất đi sự lẳng lơ trong cơn hoan lạc.

---

Editor: Truyện quá trời chương H, [khóc] PNam tính là sẽ đề thêm “(không H)” ở đầu chương cho những chương không H, còn những chương có H còn lại thì khỏi ghi chú [cười] các tình yêu thấy có ổn không? Chứ nhiều H quá, nhìn vô mục lục mà loạn cả mắt!

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio