CHƯƠNG
Sau đó, Tần Yến khó cóđược ngượng ngùng, cúi đầu lười cùng Diệp Tử Khuynh nói chuyện, đương nhiên cũng cùng lúc bởi bì hắn cóđiểm hư thoát.
Diệp Tử Khuynh cũng khó cóđược ôn nhu ôm hắn, giúp hắn thanh tẩy thân thể. Tần Yến ra một thân mồ hôi, nửa thân dưới còn dính các loại dịch…
Cuối cùng, đương lúc hai người im lặng ngâm mình ở bồn tắm lớn, thời điểm hắn tựa vào trước ngực Diệp Tử Khuynh, Tần Yến mới dần dần hồi phục lại tinh thần: “……Thật sự là ta nghe qua…. Tối biến thái thong báo…”
“…Ân?”
“Ngươi vừa rồi a….! Có thổ lộ với ta đúng không.”
“…..Thiết…..Là có a, thế nào…”
Tần Yến mỉm cười, đoán được người phía sau đầy biểu tình không được tự nhiên.
….Lại một lát sau đó…
“Kia… về sau có thể hay không đừng mang thù sự tình trược kia…”
“…Hừ, xem biểu hiện của ngươi!”
“Còn có….. ngươi cái kia học trưởng…”
“Đừng nói với ta về hắn, nghĩđến liền ghê tởm.”
“…Ân? Ngươi thực chán ghét hắn?”
“Không sai biết lắm đi.”
“Hắn….. đã lừa gạt ngươi?”
“…Ân.”
“Lúc đó ngươi vẫn là cái kia… tiểu bằng hữu sao?”
“..Ân.”
“A,lại nói tiếp ngươi thời điểm đó thực đúng là khảái ~…”
“…Như thế nào, ngươi so ra tương đối thích ta khi đó a, khi đó ta cũng không thể giống như bây giờđè ngươi a.”
“Uy….. A, đúng rồi, cho nên……… Ngày hôm qua nói cùng hắn đi ra ngoài là muốn…để ta ghen sao?”
“…………”
Nghe được phía sau xấu hổ trầm mặc, Tần Yến trong lòng đã cảm thấy thích muốn lăn qua lăn lại. Nhưng nếu thực sự nói ra miệng, tuyệt đối sẽ bị người này mắng.
Trong làn nước ấm trước ngực Diệp Tử KHuynh thật thoải mái, Tần Yến mơ mơ màng màng, lại sáp ngủ, hăn dựa vào trên vai Diệp Tử Khuynh nhắm lại hai mắt.
“… Ân… về sau, ngươi sẽ nấu cơm cho ta ăn sao?” thời điểm bản ngủ bán tỉnh, cuối cũng đôi khi cũng đi ra mấy vấn đề chỉ số thong minh có chút thấp.
“Tận lực đi…”
“sẽ không…. Không có việc gì vô cơđánh ta đi…”
“Nguyên, nguyên bản ta cũng không có thực sựđánh a…”
“….Không được tự tiện làm sự, phải nghe ta nói đã…”
“…Biết.”
“Ta về sau,có thể gọi ngươi tiểu Diệp tử không?”
“Không được!!!!!!”
“Có thể cóđôi lúc…để ta thượng ngươi không?”
“….Không được!!!!”
“….Nhỏ mọn…” Tần Yến nhếch môi, nhỏ giọng oán hận. Hắn nghĩ, hắn thích người này, mặt ngoài nhìn như sử sự thành thục, đối nhân báđạo, tính cách không được tự nhiên, nhưng trong lòng y vốn chỉ là cái hài tử thôi.
“Uy, đừng ở trong nước ngủ a, mau tỉnh lại.”
Hoàn.