Trên Mạng, Tôi Bán Hàng Rất Tốt

chương 32: chương 32

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những người theo dõi thấy cô thông báo chuẩn bị buôn bán trở lại thì rất vui vẻ, bọn họ vốn không để tâm chuyện cô nói rằng muốn mở cửa hàng truyền thống.

Dù sao thông tin chi tiết và hình ảnh cụ thể cho biết chỉ mở cửa hàng ở thành phố H, mọi người cũng không có khả năng cố ý bay đến đó để mua hàng.

Nhưng đến khi bọn họ biết rõ cửa hàng truyền thống cũng sẽ không chuyên bán bánh a giao và trà lá sen, thay vào đó sẽ bán một loại điểm tâm dưỡng sinh mang tên bánh mặc ngọc, nhóm người theo dõi lập tức trở nên kích động.

Có thể thông cảm vì sao bọn họ lại kích động, bởi vì Hướng Vãn còn giới thiệu sơ qua về bánh mặc ngọc.

Bánh mặc ngọc, hay còn gọi là bánh Hà thủ ô táo đỏ mè đen.

Hương vị ngọt nhẹ rất tinh tế, vừa vào miệng là tan ra.

Nó có tác dụng dưỡng tóc, đen tóc, hỗ trợ mọc tóc, rất tốt cho cơ thể.

Đọc đến dòng này, làm sao những người theo dõi đang đau đầu vì vấn đề rụng tóc không phấn khích cho được.

[ Aaaaaaaa! Trên đời này lại còn có thứ tốt như vậy, bà chủ ơi em yêu chị! ]

[ Có thiệt hông dạ? Phải ăn bao lâu tóc mới mọc lại được? Dạo này tóc tôi rụng nhiều tới nỗi người ta tưởng tôi sắp cạo trọc đầu rồi.

]

[ Tốt quá! Mái đầu sắp trọc thành Ngũ A ca của tôi cuối cùng cũng được cứu rồi! ]

[ Huhuhu...Vì sao lại mở cửa hàng ở thành phố H? Thành phố B chúng tôi cũng muốn! ]

[ Không nói nữa! Mị sẽ bay đến thành phố H, đừng ai cản Mị.

]

[ Lầu trên, mang tôi theo nữa! Tôi cũng phải đi! ]

...

[ Gút chóp! Tôi là người ở thành phố H, đến lúc đó tôi nhất định sẽ ghé qua! ]

[ Tôi cũng ở thành phố H đây, lầu trên có muốn lập nhóm đi cùng không? ]

[ Bà chủ, làm ơn cho chúng tôi biết thêm thông tin chi tiết về bánh mặc ngọc đi...!]

[ Mình thấy cửa hàng còn có bán thêm trà lá sen, tuy rằng là loại pha sẵn.

Huhu...tại sao mình lại không ở thành phố H, ghét ghê á! ]

[ Aaaaa! Bà chủ, thật sự không thể đóng gói chân không và gửi tới đây sao? Làm ơn cứu vớt em bé đi! ]

—Editor: Autumnnolove–

Dương Điềm nhìn thấy thông báo weibo thì kích động còn hơn những người theo dõi, cô ấy lập tức thét chói tai: "Aaaaaaa...Vãn Vãn, cậu có thể làm món ngon giúp mọc tóc aaaaaa..."

Lúc Hướng Vãn nhận được điện thoại cô mới sực nhớ ra sau khi đăng weibo, niềm vui bất ngờ mà cô muốn dành cho cô ấy trước đó cũng đã bại lộ.

"Ngày mốt các cậu nhớ đến đây sớm một chút, mình làm cho các cậu nếm thử trước".

Chờ sau khi cô ấy hét đủ, Hướng Vãn mới cười nói.

Dương Điềm điên cuồng gật đầu, sau đó mới chợt nhận ra cô đang gọi điện thoại.

Vội vàng đáp kèm một tiếng được, sau đó dùng giọng ngọt nói: "Vãn Vãn, mình yêu cậu quá trời quá đất luôn.

Dạo này mình vẫn đang lo lắng tóc rụng càng ngày càng nhiều, không ngờ cậu lại lập tức cho ra đời món ngon giúp mọc tóc..."

Mãi đến khi cúp điện thoại rồi mà cô ấy vẫn còn rất phấn khích, vui vẻ mà đi loanh quanh trong nhà, ước gì ngày mười tám tới ngay lập tức.

Ngoài Dương Điềm, Hướng Vãn còn nhận được rất nhiều tin tức từ những người khác.

Tất cả đều muốn biết thêm thông tin chi tiết về bánh mặc ngọc.

Đối với những người khác, cô có thể nhờ hệ thống giúp trả lời một chút.

Còn bạn bè họ hàng và thầy cô ở trường thì cô đều đích thân giải đáp cho từng người một.

Cùng lúc đó, Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh và bánh mặc ngọc, hay bất kỳ tin tức ngẫu nhiên nào đó liên quan đều trở nên phổ biến từng chút một.

Dưới weibo của Hướng Vãn, đa phần người theo dõi đều rất tin tưởng cô nên bình luận rất hài hòa.

Nhưng khi những nội dung liên quan được đăng tải trên các nền tảng khác, rất nhiều cư dân mạng đều không tin tưởng lắm.

Rất nhiều người bị bệnh rụng tóc đã tốn không biết bao nhiêu tiền của và công sức, cuối cùng cũng chỉ có thể tìm đến cách cấy tóc.

Có thể nhìn ra được muốn tóc mọc khó đến nhường nào.

Tất nhiên cũng có một nhóm thiểu số những người bị bệnh rụng tóc mặc dù không tin lắm, nhưng trong lòng họ vẫn ôm một tia hy vọng, muốn xem thử tình hình kế tiếp sẽ như thế nào.

Bánh mặc ngọc vừa mới lên xu hướng không quá một đêm, bỗng nhiên bị một chủ đề càng nổi bật hơn áp xuống.

Thật trùng hợp, đề tài này cũng có liên quan đến Hướng Vãn.

Vạch trần sự thật đằng sau các cảnh quay của tiểu hoa đán đang hot trong phim bom tấn mùa Tết

(): Tiểu hoa đán (hay Tiểu hoa) là danh từ chỉ chung nữ diễn viên còn trẻ tuổi, từ tuyến cho đến tuyến đầu, đều đi theo con đường thu hút người hâm mộ hoặc thiên hẳn về mảng điện ảnh.

Những diễn viên nữ trên tuổi nhưng chưa có thành tựu chuyên môn đáng kể bên mảng điện ảnh thì vẫn được xếp vào nhóm tiểu hoa.

Hiểu nôm na, tiểu hoa là khởi điểm của các sao nữ khi bước chân vào làng giải trí, từ những ngôi sao vô danh tới những mỹ nhân được săn đón hiện nay đều có thể gọi chung là tiểu hoa.

Nhìn thấy tiêu đề, trong suy nghĩ của nhiều người đều cho rằng lại có bí mật gì đó trong giới giải trí bị vạch trần nên đều hào hứng click vào hóng chuyện.

Nhưng sau khi xem xong nội dung, bọn họ mới nhận ra bản thân đã suy nghĩ nhiều.

Tiểu hoa đang hot mà tiêu đề đề cập đến chính là Mạc Mạc, nhân vật mà cô ấy đóng lần này ban đầu có ngoại hình rất mập.

Bởi vì đạo diễn rất nghiêm khắc, cho nên cô ấy cũng không phải dựa vào hóa trang mà trông béo, cô ấy thật sự đã tăng lên ký.

Lúc đi xem bộ phim điện ảnh này, khác giả đều sợ ngây người.

Bọn họ vừa bội phục sự kính nghiệp của cô ấy, vừa lo lắng cô không thể giảm cân được.

Dù sao thì tăng cân rất đơn giản, giảm cân mới khó khăn.

Sau khi phim điện ảnh được công chiếu, còn có fan đối thủ trào phúng cô ấy trở thành bà mập hay cười nhạo ngoại hình cô ấy đang xuống dốc.

Không ngờ ở một buổi lễ trao giải sau đó, Mạc Mạc xuất hiện như đang tát thẳng vào mặt những người này.

Lúc trao giải cô ấy không chỉ đã giảm cân thành công, sắc mặt thoạt nhìn còn rạng rỡ hơn bao giờ hết.

Hơn nữa, bộ phim điện ảnh mà cô ấy tham gia trong mùa phim Tết lại đoạt giải, có thể nói đó là một đêm tuyệt vời của cô ấy.

Và nội dung của đề tài này chính là nguyên nhân vì sao cô ấy lại có thể dũng cảm như vậy - bánh a giao và trà lá sen từ Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.

[ Lại có thứ tốt như vậy ư! Người có tiền có khác, muốn giảm cân cũng rất dễ dàng.

]

[ Không cần phải nói như thế! Sản phẩm nhà này thật sự rất phổ biến trên mạng, mặc dù hơi đắt nhưng hiệu quả tuyệt đối xứng đáng.

]

[ Lầu trên làm ơn cho tôi xin đường link đi, tôi muốn mua một chút.

]

[ Khoe khoang Mạc Mạc nhà tôi một chút, vừa xinh đẹp lại vừa chuyên nghiệp! ]

[ Còn tưởng rằng có dưa lớn để hóng, chỉ có vậy? ]

....!

[ Uống trà lá sen là sẽ gầy ngay sao? Đây chính là thứ tôi cần, tên cửa hàng này là Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh sao? ]

[ Không phải đâu, không phải đâu! Vậy mà còn rất nhiều người không biết đến Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.

Trà lá sen và bánh a giao nhà cô ấy thật sự là món ăn bổ dưỡng mà nhà nào cũng nên có...!]

[ Lầu trên, tôi cầu xin cô đừng giới thiệu nữa, bây giờ đã khó đoạt lắm rồi [] ]

Sau khi chủ đề này trở nên phổ biến, lại có một đám cư dân mạng mò đến Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.

Xem xong bình luận ở phần bình luận, bọn họ đều âm thầm nhấn theo dõi.

--Fanpage: Bản dịch đồng--

Phòng trang điểm của một đoàn phim nọ,

"Mạc Mạc, em lại lên hotsearch!".

Người đại diện vẫn luôn chú ý đến tin tức trên mạng từng giờ từng phút, nên đã phát hiện ra tin tức tốt này trước tiên.

Mạc Mạc đang ngồi trên sô pha xem kịch bản.

Nghe vậy cũng không cảm thấy quá bất ngờ, nhưng tâm tình của cô quả thật rất vui vẻ.

Nghĩ lại trước đó cô mua bánh a giao và trà lá sen còn bị người đài diện càm ràm, cô nhếch môi và nói: "Chị Vương, bây giờ chị còn mắng em là liều mạng nữa không?"

"Ôi dào, mấy thứ bán trên wechat vốn không đáng tin lắm.

Sao chị biết em may mắn như vậy, tùy tiện mua một lần đã mua được sản phẩm tốt đến thế".

Người đại diện vừa lướt màn hình điện thoại vừa nói: "Nghe nói người bán hàng wechat này đã mở cửa hàng trực tuyến, lần này xem như ké fame em mà nổi tiếng một thời gian."

"Người ta đâu có cần dựa hơi em, sản phẩm từ cửa hàng của cô ấy đã không thể giành nổi từ lâu rồi".

Mạc Mạc nói xong, buông kịch bản xuống và cầm lấy di động.

Từ sau khi chắc chắn trà lá sen và bánh a giao thật sự có hiệu quả, Mạc Mạc lập tức dùng tài khoản phụ để theo dõi weibo Hướng Vãn.

Nhìn thấy weibo mới nhất thông báo ngày buôn bán trở lại, cô lập tức nói: "Chị Vương! Bắt đầu từ ngày , chị sắp xếp người giúp em giành bánh a giao và trà lá sen ở Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.

Trà lá sen em vẫn còn một ít, nhưng bánh a giao thì hết rồi."

"Được!".

Hai thứ này bây giờ chính là bảo bối trong lòng người đại diện.

Nếu không nhờ có chúng, các cô cũng không cạnh tranh lại những bộ điện ảnh mùa Tết kia.

Chị ta vô cùng xem trọng mà ghi chú vào bản ghi nhớ một mục.

Chị ta vừa mới viết ghi chú xong thì nhìn thấy Mạc Mạc đột nhiên đứng bật dậy.

Chị ta còn chưa kịp chú ý thì cô ấy đã nói: "Ngày em muốn đến thành phố H một chuyến."

"Đang quay phim mà, em đến thành phố H làm gì?".

Người đại diện tỏ vẻ khó hiểu.

"Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh muốn mở cửa hàng truyền thống, trong tiệm có bán món ngon dưỡng sinh giúp mọc tóc!".

Trong giọng nói của Mạc Mạc lộ ra vài phần kích động.

Nghe cô ấy nói vậy, người đại diện mới hiểu được vì sao cô ấy lại phấn khởi như thế.

Cũng chẳng biết bắt đầu từ bao giờ, cư dân mạng càng ngày càng quan tâm đến vấn đề đường chân tóc của sao nữ.

Các nghệ sĩ trông vẻ ngoài sáng sủa gọn gàng, nhưng thực ra bọn họ rất mệt mỏi.

Ngày đêm đảo lộn, thức khuya dậy sớm,...là chuyện hết sức bình thường.

Vì vậy không hiếm trường hợp chân tóc mọc ngược và rụng tóc trầm trọng.

"Sao có thể mọc tóc dễ dàng như thế được? Nếu chỉ dựa vào ăn uống mà có thể mọc tóc thì ai còn phí tiền phí sức đi cấy tóc nữa".

Mặc dù bánh a giao và trà lá sen thoạt nhìn hiệu quả rất tốt, nhưng người đại diện chưa từng đích thân ăn thử, cho nên chị ta vẫn ôm tâm lý bán tín bán nghi đối với mỹ thực mọc tóc.

Nhưng Mạc Mạc chính là fan trung thành của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cô cảm thấy bà chủ chắc sẽ không tốn công vô ích.

"Em tin tưởng bà chủ."

Thấy cô ấy đã kiên trì như thế, người đại diện cũng không tiện nói gì thêm.

Dù sao kết quả từ lần trước đã chứng minh cô ấy đúng.

Người đại diện cúi đầu nhìn những hoạt động kế tiếp đã được sắp xếp, sau đó liền nói: "Được rồi, đúng lúc phía sau em có một hợp đồng quảng cáo phải quay ở thành phố H."

Không chỉ Mạc Mạc, còn có một vài fan của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh chỉ cần có điều kiện một chút cũng đều bắt đầu mua vé đến thành phố H trước.

--Wattpad: Autumnnolove--

Ngày tháng Giêng, thời tiết rất đẹp.

Sáng sớm Hướng Vãn đã đến cửa hàng cùng ba Hướng và mẹ Hướng.

Trong tiệm được chia thành hai khu trước và sau.

Phía trước là mặt tiền cửa hàng được bày trí vô cùng ấm áp, phía sau là phòng bếp nhỏ để làm điểm tâm ngọt.

Tất nhiên, bây giờ nó đã trở thành nơi làm bánh mặc ngọc của Hướng Vãn.

Nguyên liệu nấu ăn đã được chuyển từ chung cư đến đây từ trước.

Mẹ Hướng đang ở bên ngoài sửa sang lại, Hướng Vãn thì ở phòng bếp nhỏ hướng dẫn ba Hướng làm bánh mặc ngọc.

Ba Hướng đã có nền tảng mở nhà hàng nên học hỏi rất nhanh.

Đợt bánh mặc ngọc đầu tiên được đưa vào lồng hấp, ba Hướng không khỏi lo lắng: "Tiểu Vãn, cái giá này có phải là hơi đắt không?"

Bánh mặc ngọc được bán theo phần, mỗi phần ba cái, giá dùng thử là tệ.

Ngoài ra trong tiệm còn bán trà lá sen, giá một ly là tệ.

"Hiệu quả của nó xứng đáng với cái giá này".

Giá cả do hệ thống quy định, Hướng Vãn cảm thấy hoàn toàn không đắt so với hiệu quả của bánh.

Ba Hướng nhìn mái tóc của con gái, ngẫm lại thấy cô bảo tóc của cô là nhờ ăn bánh mặc ngọc nên mới dưỡng được như vậy, gật gù: "Cũng phải!"

Mẹ Hướng đã lau lại từng chiếc bàn ở bên ngoài một lần, xoay người đi ra phía sau để phụ giúp cha con hai người.

Hơn giờ sáng, hiếm khi thấy Dương Điềm dậy sớm như vậy.

Sau khi cô ấy gặp Hạ Thanh và Lý Mộc Di, cả ba cùng bắt xe đến quảng trường Hoa Hưng.

"Cửa hàng nhà ai mới sáng tinh mơ đã khuyến mãi à?".

Dương Điềm vừa mới xuống xe, đã nhìn thấy cửa tiệm của một nhà đang được rất nhiều người vây quanh.

Hạ Thanh và Lý Mộc Di nhìn theo ánh mắt của cô ấy, Lý Mộc Di bật thốt lên: "Sao mình lại nhìn ra vị trí kia hình như là cửa hàng nhà Vãn Vãn nhỉ?"

"Hình như là thật đó!".

Dương Điềm cẩn thận xác nhận lại bảng hiệu của cửa hàng, sau đó lon ton chạy qua.

Hạ Thanh và Lý Mộc Di cũng nhanh chóng chạy theo.

"Là cửa hàng này phải không?"

"Trên bảng hiệu cũng đã viết mấy chữ Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, chắc chắn là không sai."

"Cậu nói xem, bánh mặc ngọc kia thật sự có thể làm tóc mọc sao?"

"Chắc là có thể.

Bánh a giao và trà lá sen nhà cô ấy hiệu quả rõ ràng thế kia, mình cảm thấy cô ấy không cần phải đưa ra một món ăn không có tác dụng gì để phá hỏng bảng hiệu của cô ấy."

"Hy vọng là thật, dạo này tóc mình rụng quá trời rồi..."

Đám Dương Điềm đang lo lắng không biết chuyện gì xảy ra, khi đến gần thì nghe thấy người ở cửa bàn tán mới phát hiện hóa ra đều là khách hàng.

Sau khi yên tâm, cô ấy mới cất giọng: "Xin lỗi, cho tôi qua!"

"Thứ tự trước sau không biết sao?".

Cô gái xếp hàng gần cửa nhất tỏ vẻ không vui và nói.

"Xin lỗi, chúng tôi là người trong tiệm".

Hạ Thanh vội vàng giải thích.

Nghe nói các cô ấy là người trong tiệm, khách hàng ở cửa lúc này mới nhường đường cho các cô.

Đồng thời hỏi: "Bánh mặc ngọc của tiệm các cô thực sự có hiệu quả sao? Phải ăn bao lâu mới thấy hiệu quả?"

"Nghe nói trong tiệm còn có bán trà lá sen, có thật không?"

"Xin lỗi, chờ chúng tôi vào trong rồi sẽ hỏi bà chủ giúp mọi người".

Sau khi để lại một câu, ba người nhanh chóng đẩy cửa chạy vào tiệm.

Thấy trong tiệm không có ai, trước đó các cô ấy đã từng đến đây nên lập tức đi thẳng đến phòng bếp nhỏ.

"Vãn Vãn! Không phải nói giờ mới bắt đầu buôn bán sao? Bên ngoài đã có rất nhiều người xếp hàng rồi!"

Dương Điềm, chưa thấy người đã nghe thấy tiếng.

Nghe được tiếng của cô ấy, Hướng Vãn quay đầu nhìn qua và tỏ vẻ bất ngờ: "Đã có khách tới rồi à?"

"Đúng vậy, còn rất đông nữa".

Dương Điềm nói xong, mũi bắt đầu hít hà, "Thơm quá trời! Là bánh mặc ngọc sao?"

Thật ra khi vừa mới vào tiệm đã có thể ngửi được mùi thơm dịu ngọt này, nhưng càng đến gần càng thêm hấp dẫn.

--Editor: Autumnnolove--

Mẻ bánh mặc ngọc đầu tiên đã hấp xong, Hướng Vãn trông bộ dáng thèm thuồng của cô ấy mà bật cười.

Cô mở lồng hấp ra rồi lấy năm chiếc bánh mặc ngọc cho các cô ấy và ba mẹ, mỗi người một chiếc: "Mọi người ăn thử đi!"

Đĩa sứ trắng, bánh mặc ngọc trông giống như một đóa hoa mai ngọc nở rộ trên nền tuyết.

"Bánh này trông đẹp quá!".

Dương Điềm khen xong, lập tức lấy điện thoại ra chụp mấy tấm ảnh.

"Đúng là rất đẹp mắt, không ngờ ông còn có thể làm được món điểm tâm xinh đẹp như vậy".

Mẹ Hướng nói với ba Hướng.

Mọi người khen hình dáng của bánh mặc ngọc vài câu, sau đó mới cẩn thận nâng đĩa lên và ăn.

Bánh mặc ngọc sờ vào thì mềm, cầm lên lại không dễ nứt ra.

Khi đưa lên miệng, da bánh dai dai giống như bánh bao chỉ, lại hơi giống vỏ bánh dẻo da tuyết.

Khẽ cắn xuống một miếng, trong nháy mắt cảm giác như mình vừa cắn phải bông, vừa vào miệng là tan ngay lập tức như kem.

Chỉ ăn một miếng nhỏ thôi mà khoang miệng đã ngập tràn vị ngọt thanh.

(): bánh bao chỉ và bánh dẻo da tuyết.

"Ngon quá trời quá đất...".

Dương Điểm bày ra vẻ mặt hưởng thụ, cô cảm thấy trước giờ cô chưa từng được ăn món điểm tâm nào ngon như thế.

Giây phút này, cô ấy hoàn toàn không nhớ nổi công hiệu của bánh mặc ngọc, toàn bộ tâm trí cô ấy đều là sự ngon miệng của nó.

Sau khi ăn xong, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt thèm thuồng.

Ngay cả ba Hướng ngày thường không thích đồ ngọt cũng không ngoại lệ.

Hướng Vãn mỉm cười nhìn mọi người: "Hay là ăn thêm một chiếc nữa đi."

"Mấy đứa ăn đi, chẳng phải bên ngoài đã có khách đến rồi sao? Để bọn họ chờ hoài cũng không được, dì đi mở cửa trước".

Dù sao cũng là đồ bán, giá cả lại không rẻ, mẹ Hướng ăn nhiều thì thấy xót.

"Không được, bọn mình còn phải ra phụ giúp dì".

Nhóm Dương Điềm đã thấy giá của bánh mặc ngọc lúc mới vào, các cô ấy cũng không dám ăn nhiều.

Hơn nữa còn có người lớn ở đây, sợ để lại ấn tượng không tốt với ba mẹ Hướng Vãn.

Thấy các cô ấy đều theo mẹ Hướng ra ngoài, Hướng Vãn và ba Hướng lại tiếp tục bắt tay vào làm bánh mặc ngọc.

–Editor: Autumnnolove–

Ngoài cửa đã có mười mấy khách hàng đứng chờ, người đi qua đi lại nhìn thấy đều có chút tò mò.

Sau khi mẹ Hướng ra mở cửa, khách hàng đã đợi được một lúc mới lần lượt tiến vào trong tiệm.

Ngay cửa ra vào có một tấm biển, trên đó in hình ảnh và giá cả của bánh mặc ngọc.

Nhóm khách hàng vừa bước vào đã thấy được nó, ý nghĩ đầu tiên trong đầu đa phần người ở đây là đắt.

Nhưng bánh a giao và trà lá sen nhà cô ấy cũng không rẻ, giá cả của bánh mặc ngọc này hình như không là gì so với hai món kia.

Người có thể đến cửa hàng ngay ngày mở cửa đầu tiên đều là những người có nhu cầu mãnh liệt với hiệu quả của bánh mặc ngọc, cho nên họ cũng không nói ra câu nào nghi ngờ mà quyết định thử công hiệu của bánh trước.

"Cho con một phần bánh mặc ngọc, thêm một ly trà lá sen!"

"Con cũng vậy!"

"Tôi cũng muốn mỗi thứ một phần."

Mẹ Hướng còn lo lắng khách sẽ ngại giá cả, bà vốn đã nghĩ ra thật nhiều lời để giải thích.

Không ngờ sau khi bọn họ vào cửa không nói hai lời đã bắt đầu bỏ tiền ra.

Thấy đã bắt đầu buôn bán, nhóm Dương Điềm cũng không nhàn rỗi.

Các cô ấy hoặc đi ra phía sau phục vụ bánh mặc ngọc, hoặc giúp pha trà lá sen.

Nhóm khách hàng nhanh chóng tìm được chỗ ngồi sau khi gọi món và thanh toán.

Một mẻ bánh mặc ngọc đã chuẩn bị xong ở phía sau, Dương Điềm vào trong là có thể trực tiếp mang ra.

Trà lá sen cũng rất dễ pha, chẳng mấy chốc mà trên bàn của các khách hàng đã có những món mà bọn họ gọi.

"Thơm quá đi...."

Sau khi bánh mặc ngọc và trà lá sen được mang ra, cả không gian cửa hàng tràn ngập một mùi thơm dịu nhẹ khiến cho người ta bỗng chiếc vui vẻ.

"Hình dáng của chiếc bánh mặc ngọc này thật sự là không còn gì để bàn cãi!"

Nhóm khách hàng nuốt nước miếng ừng ực nhưng lại không ăn vội, mà hào hứng lấy điện thoại ra chụp ảnh trước.

"Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, màu sắc của chiếc bánh mặc ngọc này sẽ thay đổi khi tôi đổi góc chụp đó.

Ở mấy zing!"

"Tôi thấy nó vẫn là màu đen mà nhỉ?"

"Cô nhìn kỹ đi, không phải màu đen tuyền.

Nếu phải nói thì tôi cảm thấy nó có vẻ giống như...sắc đen ngũ thải ban lan trong truyền thuyết!"

() - nguyên văn 五彩斑斕的黑: màu đen nhưng ánh lên sắc vàng, xanh, đỏ trắng.

Sắc đen Ngũ thải ban lan là cái quỷ gì!

Khách hàng bên cạnh đã bưng ly trà lá sen lên và khẽ nhấp một ngụm thì nghe được lời này, suýt nữa thì cô ấy đã phun trà trong miệng ra hết.

Dương Điềm đang hỗ trợ bên trong cũng nghe, bèn dựng ngón tay cái với vị khách hàng nọ: "Liên tưởng này thật là chính xác!"

Có lẽ là bởi vì mùi hương của trà lá sen và bánh mặc ngọc, tâm tình của người ta đều bất giác thả lỏng hơn, bầu không khí trong tiệm rất bình yên.

Sau khi quay chụp xong, mọi người mới bắt đầu ăn.

Mùi vị của trà lá sen tất nhiên không cần phải nói nữa, ai uống qua mà không khen.

Rất nhiều người không có nhu cầu giảm cân nhưng lại yêu trà dạo này cũng bắt đầu hùa theo đám đông tranh đoạt.

Còn bánh mặc ngọc, hương vị của nó càng khiến cho người ta kinh ngạc.

"Chu choa mạ ơi! Mỹ thực dưỡng sinh cũng có thể ngon như vậy sao?"

Vừa mới cắn một miếng đã có khách hàng nhịn không được mà thảng thốt.

Khi nhìn thấy bánh mặc ngọc hay còn gọi là bánh hà thủ ô táo đỏ mè đen, trong tiềm thức người ta sẽ cho rằng loại điểm tâm này chắc chắn có mùi thuốc bắc hoặc vị lạ.

Cho nên bọn họ cũng không ôm ấp quá nhiều kỳ vọng đối với hương vị của nó, không ngờ lại nhận được một niềm vui bất ngờ như vậy.

Có một số ít khách hàng thích ăn uống thậm chí còn cảm thấy, chỉ xét về mặt hình thức và hương vị thì cái giá này hoàn toàn xứng đáng.

Sau đó, những người khác cũng tục tục ghé qua cửa hàng.

Người nhận được thông báo trên weibo đến, do dự một chút rồi tiến vào.

Người qua đường thỉnh thoảng ghé qua, vừa trông thấy giá cả lập tức lui ra ngoài không chút phân vân.

Gần giờ, đột nhiên bên ngoài có người đưa lẵng hoa đến.

Dương Điềm ánh mắt sắc bén, chạy vào trong nói với Hướng Vãn: "Vãn Vãn, chẳng phải cậu nói sau ba người bán thí điểm rồi mới chính thức khai trương và chuẩn bị lẵng hoa sao? Sao bây giờ đã có người đưa lẵng hoa đến bên ngoài rồi?"

Hướng Vãn nghe vậy thì sửng sốt, cô sực nghĩ ra gì đó: "Để mình ra ngoài xem thử."

Nói xong, cô tháo bao tay và khẩu trang rồi đi ra ngoài.

Khi cô bước ra, hai bên cửa tiệm đã có hai lẵng hoa xinh đẹp và tinh xảo.

Tần Sâm vẫn mặc bộ vest và áo khoác măng tô, đang đứng trước cửa nói chuyện với mẹ Hướng.

Hướng Vãn không hiểu vì sao khi thấy một màn như vậy thì trong lòng cô chợt khẩn trương, nhịn không được mà rón rén đi đến: "Tần Sâm!"

Hình như đây là lần đầu tiên cô gọi tên anh.

Tần Sâm nhìn cô, đáy mặt tràn ngập ý cười dịu dàng.

Mẹ Hướng nhìn chàng trai trẻ tuổi có dáng vẻ khôi ngô tuấn tú ở cửa, lại nhìn con gái và cười: "Hai đứa nói chuyện đi."

"Anh trở về khi nào?".

Hướng Vãn mở miệng, rốt cuộc hỏi ra một câu.

"Tối qua."

"Cảm ơn lẵng hoa của anh, có muốn vào trong ngồi không?".

Hướng Vãn lịch sự hỏi.

Tần Sâm còn chút việc cần phải giải quyết, hơn nữa hôm nay chắc cô rất bận: "Lát nữa còn phải về công ty một chuyến."

Thấy anh bận như vậy, Hướng Vãn đoán anh vẫn chưa ăn sáng.

"Vậy anh chờ chút!".

Cô nói xong thì lập tức xoay người chạy vào trong và gói một phần bánh mặc ngọc đưa cho anh, "Đây là bánh mặc ngọc, mời anh dùng thử."

Tần Sâm duỗi tay đón lấy, thuận tiện đưa quà qua cho cô.

Hướng Vãn nhận món quà một cách bản năng, chờ đến khi cô phản ứng lại và muốn trả lại anh thì anh đã xoay người đi mất rồi.

Wattpad: Autumnnolove

Sau khi Tần Sâm lên xe và đi khỏi, Dương Điềm liền chạy tới.

Cô ấy choàng tay qua vai Hướng Vãn và nhẹ giọng lên án: "Được lắm, Hướng Vãn! Cậu lén lút yêu đương sau lưng bọn mình!"

Nghe được lời này, Hướng Vãn lập tức đỏ mắt: "Mình không có, cậu đừng nói linh tinh."

"Mặt cậu đỏ chót rồi mà còn phủ nhận.

Nói mau, các cậu quen biết nhau thế nào?".

Dương Điềm tiếp tục truy vấn.

"Thật sự không phải, bọn mình chỉ là bạn bè bình thường".

Hướng Vãn thấy mẹ Hướng cũng đã nhìn sang bên này, giọng điệu hơi gấp gáp.

Dương Điềm vẫn rất hiểu cô, nghe ngữ khí của cô như vậy cũng lập tức tin tưởng.

Nhưng trong lòng cô ấy còn hơi tò mò.

Đáng tiếc Hướng Vãn lại không cho cô ấy có cơ hội hỏi han gì thêm, xoay người và chạy thẳng về phòng bếp nhỏ.

Lúc này, nhóm khách hàng đầu tiên về cơ bản là đã ăn xong bánh mặc ngọc.

Nếu không phải cái giá tệ không rẻ rúng gì, bọn họ thậm chí còn muốn ăn thêm một phần nữa.

Ăn bánh mặc ngọc xong, trà lá sen cũng là thứ tốt nên không thể lãng phí.

Rất nhiều khách hàng sau khi uống cạn nước trà đầu còn rót nước thêm hai lần nữa, không nỡ lòng nào bỏ đi cho đến khi ly trà lá sen chẳng còn chút hương vị nào nữa.

Sau đó, những khách hàng vừa ăn uống no đủ tâm tình vui vẻ bắt đầu hào hứng chia sẻ trên mạng.

[ Tôi đã ghé qua cửa hàng truyền thống của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cuối cùng đã uống được trà lá sen và món mới bánh mặc ngọc.

Trà lá sen thì tôi không nói nữa, trên mạng có rất nhiều đánh giá rồi.

Còn bánh mặc ngọc thì thật sự phải khen, vừa đẹp vừa ngon.

Nếu hiệu quả cũng thật sự đúng như vậy thì đúng là món ngon trên trời! [hình ảnh] [hình ảnh] ]

[ Bà chủ tốt lắm, lúc chúng tôi đến vẫn còn chưa đến giờ buôn bán mà cô ấy vẫn mở cửa cho chúng tôi vào ngồi.

Bánh mặc ngọc chắc chắn sẽ trở thành xu hướng.

Chờ tôi ăn thêm mấy ngày nữa sẽ tiếp tục đánh giá hiệu quả cho mọi người, nếu hiệu quả thật sự đúng như quảng cáo...thì nó chính là món ngon nhất trong lòng tôi, không gì sách bằng! [hình ảnh] ]

[ Tôi cũng đã đến cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, bánh mặc ngọc...!]

Nhìn thấy mọi người đến ăn bánh mặc ngọc và khen ngợi nó không ngớt, những fan không ở thành phố H thực sự hâm mộ muốn chết.

Cũng có một số fan ở thành phố H nhưng phải đi làm không có thời gian, sau khi nhìn thấy weibo thì có chút kìm lòng không đặng..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio