Hôm nay, tâm tình Thẩm Tổng không tốt, lúc họp, các bộ phận không ai dám thở mạnh.
Thường Khải đã thống kê.
Trong tiếng hội nghị, Thẩm Tổng nổi giận lần, lần sắc mặt vô cùng khó hiểu, lần nhìn điện thoại di động, thất thần lần.
“ Lần này, , có muốn cho tạp chí Hoàn Thần một cơ hội? Dù sao bên đó có rất nhiều ký giả ưu tú ". Hoa Thừa Hàn cẩn thận hỏi.
Thẩm Mặc Thần đang cầm điện thoại di động, đặt nhẹ lên bàn, ánh mắt thâm thúy, làm cho người khác không biết anh đang nghĩ gì.
Lúc này, không người nào dám nói chuyện, đều đợi Thẩm Tổng lên tiếng.
Thẩm Mặc Thần liếc mắt nhìn điện thoại di động, ánh mắt càng lúc càng lạnh.
Cô thật là khí phách, anh không gọi cho cô, cô cũng không thèm gọi sao?
“ Thẩm Tổng ". Thường Khải khẽ nhắc nhở.
Thẩm Mặc Thần liếc mắt nhìn Thường Khải, rồi nhìn Hoa Thừa Hàn, hỏi:" tạp chí Hoàn Thần sao?"
Khi mọi người cho rằng anh đang chuẩn bị kết luận thì anh lại nhìn về phía các vị lãnh đạo lão thành, nghiêm trang nói:" Cậu kết nối camera của phòng làm việc tạp chí Hoàn Thần đến phòng làm việc của tôi, chuyện này không muốn nhiều người biết ".
Thường Khải:" …”
Boss đang bị lẫn lộn giữa việc công và viêc tư sao?
Thẩm Mặc Thần nói xong, nhìn về phía Hoa Thừa Hàn, nói:" Đưa cho họ danh sách, bây giờ tan họp thôi ".
Một giờ sau
camera của lầu đều được kết nối vào trong máy tính của Thẩm Mặc Thần.
Anh quét một vòng, không phát hiện ra bóng dáng Thủy Miểu Miểu.
Ánh mắt lúc này như muốn dọa người.
Thường Khải nhìn Thẩm Tổng không biết là đang tìm gì, báo cáo:" Thẩm Tổng, buổi trưa ngài có hẹn bộ trưởng Quảng Vương ăn cơm. Buổi chiều, phải về bên Thẩm thị họp, buổi tối cùng Lý thị trưởng dùng cơm ".
“ Ừ ". Thẩm Mặc Thần trầm giọng đáp một tiếng, vẫn không tìm Thủy Miểu Miểu.
Anh nhớ hôm qua cô không nói nghỉ phép, chẳng lẽ ngã bệnh sao?
“ Cậu lập tức gọi điện thoại cho Thủy Miểu Miểu, nói tôi không về ăn cơm được ". Thẩm Mặc Thần phân phó cho Thường Khải.
“ Dạ, được ". Thường Khải đáp một tiếng, mắt sáng lên.
Boss muốn biết Thủy Miểu Miểu đang làm gì, sao không tự mình điện thoại nhỉ?
Đàn ông khi yêu, thật là khó hiểu.
“ Đứng tại đây gọi luôn ". Thẩm Mặc Thần nhắc nhở.
“ Vâng ". Thường Khải ở trước mặt Thẩm Mặc Thần lập tức gọi điện thoại cho Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu không nhận.
Tròng mắt Thẩm Mặc Thần thấp xuống, trong mắt lóe lên tia lo lắng, phân phó nói:" Cậu đi hỏi xem cô ấy có đi làm không?"
“ Vâng ". Thường Khánh đi đến lầu phòng làm việc của tạp chí Hoàn Thần.
Bởi vì Thường Khải rất ít khi xuất hiện ở bộ phận này, nên phía dưới căn bản không biết anh.
Sâm Mễ nhìn thấy Thường Khải, cười dịu dàng, mười phần trung tính nói:" Anh đẹp trai, có chuyện gì sao?"
“ Tôi muốn hỏi, Thủy Miểu Miểu có đi làm không?" Thường Khải nhã nhặn hỏi.
“ Anh nói Tiểu Thủy a, có đi làm ". Sâm Mễ nhìn về vị trí của Thủy Miểu Miểu, trống không.
Anh ngẩn người một chút, hồi đáp:" Trước đó hình như cô ấy bị Hạ biên tập gọi lên ".
Sâm Mễ vừa nói xong, liền thấy Hạ Yên đi đến, nghi ngờ hỏi:" Biên tập Hạ, Tiểu Thủy không ở chỗ cô sao?"
“ Cô ấy đã ra ngoài rồi ". Hạ Yên không lạnh không nhạt nói, thấy Thường Khải thì ánh mắt lấp lánh tinh quang.
Lần trước, cô có cùng đi họp với Hoa Thừa Hàn, là Thường Khải chủ trì.
Cô biết anh là người tin cậy, luôn đi bên cạnh Đổng sự trưởng.
Hạ Yên lập tức cung kinh nói:" Thường thư ký, anh đến đây có chuyện gì sao?"
“ Tôi chỉ đi ngang qua ". Thường Khải đáp qua loa, anh biết được tình hình liền muốn đi báo cáo lại cho Boss.