Chương :
Để cô tự dẫn vặt trong quy chuẩn đạo đức, từng đợt hành hạ trái tim cô!
Mà người khởi xướng là Phong Hàng Lãng cũng chính là chồng hợp pháp của côi Đến lúc đó, trong lòng Tuyết Lạc có lẽ rất muốn giết Phong Hàng Lãng, nhưng hiện tại, cô lại chẳng hay biết g l Tuyết Lạc dĩ nhiên sẽ không nói Phong Hàng Lãng đưa cô tới trường.
Cô ăn mặc thê này, hơn nữa bên trong còn không mặc gì, lại còn đến trường bằng một chiếc xe thể thao sang trọng… Lâm Tuyết Lạc cô còn muốn mặt mũi nữa không? Cô sẽ chết chìm trong những tin đồn mắt!
Hiện tại nơi duy nhất có thể về, chỉ có Phong gia.
Đúng như Tuyết Lạc mong muốn, Phong Hàng Lãng quả nhiên mang cô vê Phong gia.
Xe vừa dừng, Tuyết Lạc liên mở cửa xe, cô lướt nhanh trên đá cuội như dẫm phải đuôi mèo vậy, đi như bay về phòng khách Phong gia.
Thân ảnh tràn trê sức sông phóng to trong mắt Phong Hàng Lãng, tôi qua người phụ nữ này mêm mượt như tâm lụa, ánh mắt mơ màng, hoàn toàn là bộ dáng mời gọi người thưởng thức vẻ đẹp ngây ngô.
“Phu nhân về rồi? Sao lại đi chân đất? Mau mang dép vào… cần thận cảm lạnh.” Trong phòng khách, dï An nhanh chân chạy ra đón Tuyết Lạc.
Nhìn phu nhân mặc áo ngủ, đi phía sau dinh là Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng, dì An hiểu rõ mỉm cười đây ân ý, không cân nói, tối qua phụ nhân chắc chắn ở cùng một chỗ với Nhị thiếu gia.
Thật sự là quá tốt mà.
“Phu nhân, mang dép vào trước đi…”
dì An câm dép đuôi tói.
“Không cần! Cháu về phòng.” Tuyết Lạc trả lời qua loa, lo lăng dì An sẽ hỏi nhiều, liền vội vàng chui vào phòng khách dưới tâng.
Trong phòng, Tuyết Lạc dùng thảm nhung dày bọc chặt cơ thê giỗng như là chỉ có như thế mới mang lại cho cô một chút cảm giác bình yên.
Lâm Tuyết Lạc, cô thật sự nên bị nhốt như con lợn sau đó mang thả chìm!
Biết sai không sửa, lại vẫn tái phạm?
Lâm Tuyết Lạc cô đã không còn cách nào cứu vãn được! Cô không có thuôc chữa nữa rôi!
Đột nhiên nhớ ra điều gì, Tuyết Lạc.
nhanh chóng quán thảm nhung đi về phía bàn học. Trong ngăn kéo bàn học, Tuyết Lạc gần như lục tung tất cả, cũng không thầy bóng dáng lọ thuốc tránh thai.
Lần trước, cô rõ ràng đã nhét vào ngăn kéo, sao bây giờ lại không thấy?
Sẽ không phải bị dì An phát hiện rồi lầy mắt chứ? Vậy thật xấu hỏi!
Chẳng may để dì An biết chuyện động trời của mình và Phong Hàng Lãng, Tuyết Lạc cô làm sao còn mặt mũi tiệp tục ở lại Phong gia đây?
Hễ lo sợ điều gì, điều đó liền xảy ra.
“Phu nhân đang tìm gì vậy?”
Lúc Tuyết Lạc đang cúi đầu tìm lọ thuốc tránh thai, dì An bựng một bát canh táo đỏ hạt sen đi vào.
“Không có… cháu không tìm gì cả.”
Tuyệt Lạc dĩ nhiên sẽ không hỏi dì An có phải là bà đã lây lọ thuốc tránh thai rôi không.
Số lần cô và Phong Lập Hân ngủ chung phòng có thê đêm được trên đâu ngón tay, hơn nữa hắn và cô cũng chưa có vượt qua ranh giới cuối cùng giữa nam và nữ.
Tối hôm qua cô cả đêm không về, trở lại liền tìm thuốc tránh thai, dì An chắc chắn sẽ nghi ngờ cô và Phong Hàng Lãng.
Nhưng Tuyết Lạc không thể ngờ là dì An lại chủ động đem lọ thuốc nhỏ đến trước mặt mình. “Phu nhân, cô tìm thuốc tránh thai phải không? Lần trước thuốc kia c tác dụng phụ rất lớn, tôi mang đi rồi! Đây là thuốc tránh thai tự nhiên, thành phần đều là thuốc bắc rất an toàn cho cơ thể, không có tác dụng phụ cũng không bị béo phì.”
“..” Tuyết Lạc kinh ngạc không thốt được lời nào.
Dì An này không phải quá chu đáo rồi? Sẽ không phải bà đã biết chuyện giữa cô và Phong Hàng Lãng chứ?